[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Ngươi đi đi. Bổn tọa không rảnh gặp ngươi." Thanh âm Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng rõ ràng có chút lạnh như băng.

Đường Tam cười nhạt một tiếng, nói: "Nếu ta nhất định phải nhìn thấy ngươi thì sao?"

"Ngươi muốn chết?" Trong thanh âm của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng rõ ràng đã mang theo lửa giận.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Chính vì không muốn chết nên ta mới muốn gặp ngươi. Bởi vì chuyện này không chỉ liên quan đến an nguy của ta, mà còn liên quan đến an nguy của ngươi. Ta không muốn chết, ta tin tưởng người có tuổi thọ cao như ngươi cũng không muốn chết."

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã trầm mặc một hồi, sau đó mới lạnh lùng nói: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì. Nếu như cố ý muốn lên thì phải chuẩn bị tốt để trả một cái giá lớn không thể chịu nổi."

"Được." Đường Tam mỉm cười đáp, sau đó hắn tiếp tục leo lên trên, dường như không nghe được thanh âm của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng trước đó vậy.


Cuối cùng cũng gần đến đỉnh núi, sương mù vốn dày dần tiêu tán, trước mắt trở nên sáng tỏ thông suốt, Thuỷ Tinh Cung lộng lẫy và đầy màu sắc lần nữa hiện ra trong tầm mắt của Đường Tam.

Dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Thuỷ Tinh Cung, nhưng Đường Tam vẫn có cảm giác mê say. Cung điện này thật là đẹp, kiếp trước dù ở Thần giới, hắn cũng không nhìn thấy một kiến trúc nào lộng lẫy như vậy. Tuy rằng hắn thưởng thức, nhưng không thích kiểu lộng lẫy này. Hắn càng thích hái hoa cúc dưới hàng rào phía Đông, nhàn nhã ngắm nhìn khung cảnh thôn dã chốn Nam Sơn. Cùng người yêu của mình ẩn cư trong rừng rậm tràn ngập khí tức sinh mệnh, ngẫu nhiên leo lên đỉnh núi và phóng tầm mắt ra xa mới là việc hắn muốn làm.

Rốt cuộc đã đến bậc thang cuối cùng, Đường Tam đã đi tới trước Thuỷ Tinh Cung.


Cửa lớn Thuỷ Tinh Cung từ từ mở ra, thanh âm lạnh như băng của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lại vang lên, "Vào đi."

"Được." Đường Tam đáp ứng một tiếng, không chút nhát gan đi nhanh về phía trước, đi vào trong Thuỷ Tinh Cung.

Đi vào nơi này giống như đi vào một thế giới kỳ dị, tất cả đồ trang trí xung quanh đều là thuỷ tinh, chúng giống như những mặt kính phản xạ lại tất cả. Bước vào trong đó, Đường Tam lập tức nhìn thấy và cảm nhận được có vô số chính mình tồn tại. Bốn phương tám hướng đều là chính mình, mà mỗi cái đều rất chân thật, thậm chí làm hắn có chút loá mắt, không biết đâu mới thực sự là mình.

Đường Tam từ từ nhắm mắt lại, trên mặt mang theo nụ cười bình tĩnh, đứng bất động ở chỗ đó.

"Ngươi không dám mở mắt sao?" Thanh âm Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vang lên.


Đường Tam lắc đầu, nói: "Không phải không dám, mà là không muốn. Ngươi hẳn là rõ ràng như ta, trạng thái hiện tại của ta, tuỳ thời đều có thể bộc phát, hoặc là tan vỡ. Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn thấy ta như vậy sao? Khi ta thử nghiệm đột phá Kính Tượng lĩnh vực ở nơi này thì sẽ phải bộc phát ra thực lực của mình, như vậy, tình huống không thể khống chế cũng tự nhiên xuất hiện. Hay là, ngươi không muốn bản thể của mình trùng sinh, muốn ở chỗ này một mình làm mưa làm gió? Đáng tiếc, chuyện này ngươi không làm được. Trong thời gian ngắn tuy rằng sẽ không bị phát hiện, nhưng sau một thời gian dài, khi thực sự bị phát hiện, thực lực của một bản sao như ngươi chưa đủ, và mọi thứ sẽ được tiết lộ. Khi đó, thế gian này cũng không còn thuỷ tinh rồi. Ta nói có đúng không, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng bản sao?"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì, hôm nay ngươi lại đến khiêu khích ta chính là mục đích của ngươi sao?" Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạnh lùng nói.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Đương nhiên không phải, ta tới là muốn làm giao dịch với ngươi. Hoặc là nói ta đến tìm kiếm trợ giúp. Dù sao, hiện tại chúng ta chính là quan hệ có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục."

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lạnh lùng nói: "Đừng nói vòng vo, nói cho ta biết ngươi muốn cái gì."

Đường Tam nói: "Hiện tại ta đã đến thời khắc quan trọng nhất, sắp phải độ kiếp rồi. Nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là cảm thụ được lực lượng của ta không hoàn toàn thuộc về thế giới này. Đây cũng là lý do ngươi chọn ta a? Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, thiên kiếp của ta là tồn tại kinh khủng chưa từng có từ trước đến nay ở vị diện này. Là Cửu Thiên Thập Địa Đại Phá Diệt Yên Thần Kiếp. Ta tin tưởng ngươi chỉ sợ cũng chưa từng nghe nói qua, nhưng ta phải nói đây là sự thật. Nó sẽ vô cùng khủng bố, ngay cả chính ta cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Cho nên, nếu ngươi coi ta là cái kén mang theo mỗi ngày, chuẩn bị phá kén mà trùng sinh thì chỉ sợ cuối cùng sẽ bị huỷ diệt cùng với ta. Chỉ có chân thành hợp tác và nỗ lực hết mình thì mới có thể vượt qua khó khăn và có được một cuộc sống mới."
"Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì." Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng trầm giọng nói, trong thanh âm còn mang theo vẻ không kiên nhẫn.

Đường Tam than nhẹ một tiếng, nói: "Không phải để cho ta nói rõ sao? Hay là ngươi cho rằng chỉ số thông minh của ta không đủ, thời gian trôi qua lâu như vậy, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, ta không cách nào đoán được trạng thái của ngươi sao? Vừa rồi ta đã chỉ ra, bản sao các hạ."

Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã trầm mặc, đúng là không lên tiếng đáp lại Đường Tam nữa.

Đường Tam phối hợp nói tiếp: "Lúc ban đầu, kỳ thật ta có chút hoài nghi, bởi vì những gì ngươi làm quá kỳ quái. Khi ta leo lên Thủy Tinh Thánh Sơn, cảm giác đầu tiên của ta về ngươi là không có cường đại. Tin tưởng ta, ở phương diện cảm giác, ta hẳn là có thể vượt qua tất cả Hoàng Giả ở vị diện này."
"Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng được xem là mạnh nhất đương thời, có danh xưng Vô Sở Bất Năng vậy mà không đủ mạnh, đây là có chuyện gì? Dù lúc đó thực lực của ta không mạnh mẽ, nhưng ta tin cảm giác của mình không sai. Về sau ngươi cho ta Trứng Thuỷ Tinh, để ta mang theo nó, nhưng lại không nói với ta nên làm gì với nó, chỉ là để ta mang theo nó mà thôi. Sau khi Tinh Tinh nở đã sáp nhập vào thân thể ta, chiếm một lạc ấn của ta. Lúc ấy ta cũng cảm giác được có gì đó không đúng. Hơn nữa, mỗi khi ta gặp nguy hiểm, kỳ thật Tinh Tinh đều trợ giúp ta, giúp đỡ ta vượt qua cửa ải khó khăn. Nàng nở ra ở trong Địa Ngục Hoa Viên, hấp thu rất nhiều may mắn. Thậm chí là nàng dẫn ta tìm được Thiên Đường Hoa Viên. Tất cả những chuyện này vốn đều là an bài của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đi."
"Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng có lẽ đã chết thật rồi, ta nói đúng không? Hoặc là nói, nàng cũng không phải thật sự chết, mà là lựa chọn một phương thức đặc thù để chuẩn bị trùng sinh. Mà đối tượng nàng chọn là mượn ta để trùng sinh. Ta là vật dẫn để nàng trùng sinh. Mà ngươi chỉ là một bản sao thôi."

"Để ta đoán xem. Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã vượt qua 3000 tuổi, tự biết tính mạng của mình đã đi đến phần cuối, nhưng lại không cam lòng. Vậy, phải làm sao bây giờ? Nàng đã nghĩ ra một biện pháp. Nàng có thể phục chế hầu hết tất cả năng lực trên thế giới này, vậy, vì sao không thể phục chế ra chính mình đây? Ta nghĩ, nàng nhất định đã làm rất nhiều, rất nhiều thử nghiệm, hẳn là cũng thất bại rất nhiều lần. Nhưng cuối cùng, nàng đã thành công ở trình độ nhất định. Ngươi hẳn là một trong những trường hợp thành công của nàng. Nhưng bản sao như ngươi lại không có đủ toàn bộ thực lực của nàng, thậm chí không cách nào thừa nhận thực lực nguyên bản của nàng. Sau nhiều lần thử nghiệm, trong tất cả bản sao làm ra, cuối cùng chỉ có 2 cái là thành công. Một là ngươi, còn một là Tinh Tinh."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi