[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Mỹ công tử nắm lấy tay Đường Tam, thấp giọng nói: "Đáp ứng ta, ngươi nhất định phải thật tốt. Sau khi trở về, ngươi không được quá mức kích động."

Đường Tam chậm rãi gật đầu, trong mắt hiện lên một vòng phức tạp.

"Yên tâm đi, ta biết rồi."

Mỹ công tử nói khẽ: "Ngươi đã làm được rất tốt, có thể làm được chuyện người thường không thể. Ít nhất, chúng ta có thể xem như là người mạnh nhất trong nhân loại từ trước tới nay. Chúng ta sẽ cố gắng, chờ khi chúng ta trở thành Hoàng Giả thì nhất định có thể chân chính che chở cho tộc nhân của chúng ta."

"Ừm."

Tuy rằng hai người đều an ủi lẫn nhau, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự bi thương sâu sắc và phẫn nộ khó có thể áp chế.

"Đã đến." Đường Tam đột nhiên thấp giọng nói.

Mỹ công tử hơi chấn động, vô thức mà cúi đầu, nàng có chút không biết nên đối mặt với ông ngoại mình như thế nào.


Hào quang lập loè, khí tức lạnh thấu xương quét tới, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng xuất hiện giống như cuồng phong, ánh mắt lập tức tập trung lên người Đường Tam.

Đường Tam cũng cúi đầu, ôm Mỹ công tử.

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không có lên tiếng, chỉ nhìn bọn họ chăm chú. Sau một hồi lâu, hắn mới lạnh lùng nói: "Nghĩ thông suốt rồi?"

Nếu bọn họ đã trở về, nhất định là không nguyện ý bỏ đi tất cả ở Tổ đình.

Đường Tam chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt đã trở nên bình thản.

"Bạch Hổ miện hạ, ta muốn hỏi một vấn đề, nếu Tổ đình cho rằng nhân loại rất nhỏ bé, vậy vì sao lại áp chế nhân loại như vậy? Vì sao không thể để nhân loại là một phần tử của Yêu Quái Tộc? Chỉ vì nhân loại trời sinh nhỏ yếu sao?"

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhàn nhạt nói: "Vấn đề này ta trả lời ngươi theo ý Thiên Hồ. Thiên Hồ đã từng nói, nhân loại tuy nhỏ yếu, nhưng có trí tuệ vượt xa các chủng quần khác. Một chủng quần, thiên phú tuy rằng quan trọng, nhưng trí tuệ lại càng trọng yếu hơn. Có đủ tài trí mới có được cơ hội."


"Giống như nhân loại rõ ràng không có thiên phú gì nhưng lại thu được Yêu Thần biến. Tốc độ nhân loại sinh sôi nảy nở rất nhanh, vượt qua tuyệt đại đa số Yêu Quái tộc, càng không cần nói đến Tinh Quái Tộc. Một chủng quần như vậy, nếu không hạn chế thì tương lai rất có thể mang đến uy hiếp cực lớn cho Tổ đình."

"Sự xuất hiện của các ngươi không phải đã chứng minh điều này sao? Chứng minh lời hắn nói là sự thật. Ngươi là người đầu tiên có được huyết mạch siêu cấp mà ta thấy. Hiện tại điều ta phải làm chính là gϊếŧ chết ngươi, chấm dứt hậu hoạ. Thiên Hồ gϊếŧ chết nhân loại các ngươi, phần cừu hận này, ta tin ngươi sẽ không quên. Với nhân loại các ngươi mà nói, đây là chuyện bình thường."

"Còn có một thuyết pháp nói rằng nhân loại các ngươi là tinh linh trong sinh linh, có được năng lực câu thông thiên địa mà các chủng quần khác không có, hơn nữa được thiên địa chiếu cố. Chỉ là ở trên Pháp Lam tinh, số mệnh bị Thiên Hồ tộc ngưng tụ, tước đoạt khả năng tăng lên của nhân loại các ngươi nên mới có cục diện như bây giờ."


"Đây là lời bà ngoại Tiểu Mỹ nói với ta. Cho đến khi nàng qua đời, nàng đều cho rằng mình là nhân loại, cũng không bởi vì trên người có huyết mạch Yêu Quái Tộc mà nhận mình là Yêu Quái."

"Đây cũng là điểm vô cùng kỳ lạ ở nhân loại các ngươi. Các ngươi không vì nhân loại nhỏ yếu mà vứt bỏ thân phận nhân loại của mình, ngược lại càng nhận thức thân phận nhân loại. Đây cũng là điểm ta không rõ."

Đường Tam nhìn Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, nói: "Thê tử của ngươi nói không sai, trong mắt ta, nhân loại là vạn vật chi linh. Đúng vậy, ở vị diện này, nhân loại không có bất kỳ thiên phú cường đại nào, nhưng nhân loại có thể tiếp nhận bất kỳ năng lực thiên phú nào."

"Ta biết vì sao Pháp Lam tinh to như vậy lại không thể chung sống hoà bình, bởi vì bất kỳ một vị diện nào đều là thế giới mạnh được yếu thua. Cho nên ta cũng hiểu vì sao Tổ đình lại yêu cầu Tiểu Mỹ hoàn toàn trở thành Yêu Quái Tộc mới có thể thành tựu Hoàng Giả."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trầm giọng nói: "Nếu ngươi hiểu, vậy ngươi định làm gì?"

Đường Tam lắc đầu, nói: "Bây giờ ta cái gì cũng không làm được, nhưng không có nghĩa là tương lai không làm được. Ta có thể nói cho ngươi biết, sở dĩ ta có thể thành tựu huyết mạch siêu cấp, hơn nữa được vị diện Pháp Lam tinh nhận thức là bởi vì ta đã hứa với vị diện, nếu tương lai ta đạt tới cấp độ trên Hoàng Giả, ta sẽ không quấy nhiễu cân bằng vị diện, thậm chí sẽ trợ giúp vị diện duy trì cân bằng."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói: "Ngươi đang nói cho ta biết, về sau ngươi sẽ không nhằm vào hai tộc Yêu Tinh sao?"

Đường Tam lần nữa lắc đầu, nói: "Không, chỉ là không ảnh hưởng đến cân bằng tinh cầu. Giống như ngươi nói, có thù tất phải báo."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói: "Ngươi thật sự không sợ bây giờ ta liền gϊếŧ chết ngươi? Trên người ngươi ta thấy được tiềm năng huyết mạch siêu cấp, chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn ngươi trưởng thành sao? Nơi này là Tổ đình, ngươi có chạy đằng trời."
Đường Tam vẫn lắc đầu: "Không, ngươi lại sai rồi. Đầu tiên, mặc dù nơi này là Tổ đình nhưng nếu ta muốn đi thì không có bất kỳ ai có thể ngăn cản ta. Thứ hai, trên thế giới này, quan trọng nhất đối với ta là Tiểu Mỹ. Nàng không có việc gì, tâm của ta sẽ bình ổn. Vì nàng, ngươi cũng sẽ không dễ dàng động thủ với ta, nếu không, ngươi sẽ không đợi đến bây giờ, mà lúc trước đã ngăn chúng ta rời đi."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lạnh lùng nói: "Ngươi có biết, bây giờ ta thật sự nghĩ phải động thủ với ngươi?"

Đường Tam nói: "Nếu như ta không tiếc tất cả thì các ngươi không gánh được hậu quả. Nếu ta có thể phá huỷ một phần số mệnh Thiên Hồ tộc, vậy cũng có thể phá huỷ toàn bộ số mệnh Tổ đình. Ngươi có tin hay không?"

Hai mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hơi híp lại, trầm giọng hỏi: "Bây giờ, ngươi còn dám uy hiếp ta?"
Đường Tam nói: "Không phải uy hiếp, ta chỉ đang nói một sự thật. Sở dĩ ta không phá huỷ toàn bộ số mệnh Thiên Hồ tộc là vì không muốn toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục sinh linh đồ thán. Nếu không, kết cục lần này đã hoàn toàn khác."

"Đương nhiên, ta không phủ nhận, đây cũng là vì tuyệt đại đa số nhân loại chúng ta sinh tồn ở khắp nơi trên đại lục. Miện hạ, nếu ta thật sự mang Tiểu Mỹ rời đi, như vậy, tương lai giữa chúng ta không còn bất kỳ cơ hội cứu vãn nào. Cho nên, ta và nàng trở về. Nàng vẫn sẽ trở thành Thành chủ thành Gia Lý, mà ta, tương lai sẽ phụ tá nàng. Nàng không phải Yêu Quái Tộc, nàng vĩnh viễn là nhân loại. Ta cũng thế."

Nghe Đường Tam mạnh mẽ cứng rắn nói, trong mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lộ ra sát ý.

"Hiện tại lưu lại các ngươi chẳng phải là giữ lại kẻ thù cho Tổ đình và hai tộc Yêu Tinh sao?"
Đường Tam lại cười, nói: "Đúng vậy, chính là như thế. Hơn nữa, ta cần ngươi ủng hộ, tương lai, ngươi phải đứng ở bên chúng ta."

"Nếu ta đoán không sai, khi động thủ với khu quần cư nhân loại, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng hẳn là để ngươi ra tay, nhưng cuối cùng người xuất thủ lại là hắn. Đây không phải là vì ngươi không đành lòng, không muốn Tiểu Mỹ ghi hận, bị Tô Cầm a di ghi hận sao?"

"Ngươi coi trọng tình thân mới là nguyên nhân chủ yếu để ta mang Tiểu Mỹ trở lại, nếu không ta sẽ không mang nàng trở về. Cho nên, ta cũng kết luận, ngươi sẽ không gϊếŧ nàng. Dù sao, nàng là cháu gái ruột của ngươi, thực tế cũng là người duy nhất truyền thừa huyết mạch của ngươi."

Vẻ lạnh lẽo trong mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng càng tăng lên vài phần.

"Ngươi có biết, ta càng muốn gϊếŧ ngươi rồi. Dù là ngươi hay Uông Thanh, loại người như các ngươi không nên tồn tại ở thế giới này."
Đường Tam nói: "Ngươi nghe ta nói hết. Nếu ngươi đã biết ta có huyết mạch siêu cấp, tương đương là đã biết bí mật quan trọng nhất của chúng ta, vì vậy ngươi nhất định phải đứng ở bên chúng ta. Ta muốn hỏi một câu, năm đó huyết mạch biến dị của ngươi từ đâu mà đến? Khi ngươi mới ra đời, tộc nhân của ngươi, chính là Hổ Yêu tộc đã đối xử với ngươi như thế nào?"

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không nghĩ tới Đường Tam lại hỏi một vấn đề như vậy, sắc mặt hắn không khỏi thay đổi, trong đầu hiện ra một ít hình ảnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi