[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Số mệnh trở về với vị diện vốn có một phần chảy ra biển rộng, lúc này lại được Đường Tam gia tăng số mệnh, tương lai Vô Tận Lam Hải sẽ tốt hơn rất nhiều.

Hải tộc càng cường đại thì cảm nhận càng thêm rõ ràng, xiềng xích đeo bám họ bấy lâu nay đang mờ dần, và mọi thứ dường như trở nên tốt đẹp hơn.

Đường Tam lơ lửng giữa không trung trọn vẹn một giờ mới trở lại trên đảo Nguyệt Nha.

Mặc dù hắn đã thu liễm tu vi và khí tức của mình, nhưng xung quanh thân thể vẫn bao quanh một vầng sáng màu vàng, đó là do rất nhiều tín ngưỡng lực hình thành.

Nhìn đệ tử của mình, Trương Hạo Hiên không khỏi nuốt xuống một hớp nước miếng, hắn rất hoài nghi, mình không phải là cường giả Thần cấp! Thần chính thức phải giống như Đường Tam mới đúng.

Đường Tam mỉm cười nói: "Lão sư, hiện tại có thể yên tâm rồi. Không lâu sau, toàn bộ Vô Tận Lam Hải đều sẽ tán dương danh hào của ta. Sinh vật biển ở khắp nơi đều biết Vô Tận Lam Hải đã có tín ngưỡng của mình. Bọn nó nằm dưới sự thủ hộ của ta, và nhân loại cũng vậy. Bọn nó chắc chắn sẽ toàn lực trợ giúp nhân loại."


Trương Hạo Hiên hít sâu một hơi, nói: "Thật tốt quá! Ngươi, cái Hải Thần này là có chuyện gì?"

Đường Tam mỉm cười nói: "Ta chính là Hải Thần! Người cứ xem như dưới cơ duyên xảo hợp, ta kế thừa Hải Thần đi."

Trương Hạo Hiên cười khổ nói: "Cơ duyên của ngươi nhiều lắm."

Đường Tam nói: "Bên này đã ổn định rồi, phiền người lựa chọn một số người trẻ tuổi ưu tú. Chờ khi ta từ Tổ đình trở về, chúng ta liền bắt đầu thử nghiệm truyền thừa và tu luyện. Ta còn phải nhanh chóng quay lại Tổ đình, không ở bên cạnh nàng ta có chút không yên lòng."

Trương Hạo Hiên nói: "Ngươi đi đi, đi sớm về sớm. Nói thật, ngươi bây giờ, ta coi như là có tâm phúc rồi."

Đường Tam mỉm cười nói: "Lão sư, người mới là tâm phúc của chúng ta."

Trương Hạo Hiên cười khổ nói: "Thôi đi. Lão sư ta cơ bản không dạy ngươi cái gì. Ngươi sinh ra đã biết rồi."


Đường Tam nói: "Một ngày làm thầy cả đời làm cha, bất luận lúc nào, người đều là lão sư của ta."

Tạm biệt Trương Hạo Hiên, Đường Tam không có dừng lại nghỉ ngơi, trực tiếp phát động truyền tống trở về Hoàng Kim sơn cốc, lại thông qua truyền tống trận siêu viễn trình ở đó quay về Tổ đình.

Nhưng trước khi tới Tổ đình, hắn vẫn tu luyện một thời gian. Không có biện pháp, tín ngưỡng lực trên người hắn quá nồng đậm, nếu không tiêu hoá thì khi đến Tổ đình rất dễ bị phát hiện.

Hoàng Giả ở Tổ đình đều hấp thu tín ngưỡng lực, những tín ngưỡng lực này phần lớn đến từ bổn tộc.

Mặc dù có một số Hoàng Giả có ít tộc nhân, nhưng tộc nhân của bọn họ cường đại, tín ngưỡng lực của từng cá nhân rất mạnh, cho nên tổng thể cũng không kém.

Muốn đạt đến tu vi Thập Nhị giai, hấp thu tín ngưỡng lực cơ hồ là chuyện không thể thiếu, thậm chí là mấu chốt để chuyển hoá Thần Thức. Đối với điều này, Đường Tam rất rõ ràng.


Cho đến sáng sớm ngày thứ hai, Đường Tam mới hấp thu hết tín ngưỡng lực mà hắn mới ngưng tụ trong thời gian ngắn, sau đó hắn lên đường.

Giải quyết hải ôn trong Vô Tận Lam Hải mang đến cho hắn tín ngưỡng lực phi thường khổng lồ. Tuy rằng truyền bá mệnh lệnh cần một thời gian rất dài, nhưng điều này cũng có nghĩa là tín ngưỡng lực cuồn cuộn không ngừng.

Tín ngưỡng lực bộc phát trong phút chốc khiến Thần Thức của Đường Tam tăng lên một chút. Bây giờ tu vi và Thần Thức của hắn đã đạt tới cấp độ Thập giai đỉnh phong.

Chính là nhanh như vậy! Cửu Thiên Thập Địa Đại Phá Diệt Yên Thần Kiếp rất khủng bố, nhưng khi vượt qua được thì lợi ích không hề nghi ngờ là cực lớn.

Nhưng Đường Tam cũng không vội đột phá. Với kinh nghiệm của hắn, dù là cấp độ gì, khi đột phá thì phải góp ít thành nhiều, như vậy mới không lãng phí tiềm năng của bản thân, có thể trực tiếp đạt đến đỉnh phong khi đột phá giai đoạn tiếp theo.
Dựa theo phán đoán của hắn, chờ khi hắn đột phá Thập Nhất giai thì có thể khiêu chiến một số Hoàng Giả yếu kém rồi.

Khi Đường Tam trở lại khách sạn Bạch Hổ thì mặt trời đã lên cao.

Ánh mặt trời rạng rỡ từ cửa sổ tràn vào phòng, nhiệt độ dần tăng cao.

Đối với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, trong lòng Đường Tam có chút cảm kích. Vị Hoàng Giả này thoạt nhìn thì sát khí nghiêm nghị, cũng không có cảm tình gì với nhân loại. Nhưng bởi vì cái gọi yêu ai yêu cả đường đi, vì con gái và cháu gái mình, hắn vẫn sớm thông tri cho thành Gia Lý bên kia, để nhân loại có chuẩn bị. Cuối cùng hy sinh là do chính nhân loại lựa chọn.

Phần ân tình này, Đường Tam nhớ kỹ. Đây cũng là nguyên nhân hắn nguyện ý mang theo Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng rời khỏi vị diện này.

Không có nóng lòng đi tìm Mỹ công tử, Đường Tam ngồi xuống ghế sô pha. Từ khi độ kiếp đến bây giờ, hắn hầu như luôn ở trong trạng thái khẩn trương, ngay cả khi minh tưởng cũng không từ bỏ cảm ứng thế giới bên ngoài, còn cố gắng hết sức tiêu hoá lực lượng huỷ diệt.
Cho đến lúc này, hắn mới xem như thả lỏng một chút, mọi chuyện đã chấm dứt. Mỹ công tử rốt cuộc đã trở thành Thành chủ thành Gia Lý, hơn nữa còn đột phá cấp độ Đại Yêu Vương.

Tiếp theo, hắn muốn khiến mình trở nên cường đại hơn. Đã không còn vị diện áp chế, hắn chỉ cần ở Vô Tận Lam Hải không ngừng hấp thu tín ngưỡng lực thì sẽ tăng lên rất nhanh. Nhiều nhất 10 năm, hắn tin tưởng mình có thể đạt đến cấp độ Thập Nhị giai đỉnh phong, sau đó mang Mỹ công tử rời khỏi vị diện, quay về Thần giới, một nhà đoàn viên.

Nhưng mà, hắn làm tất cả chỉ vì rời đi hay sao? Nếu chỉ đơn giản là rời đi và trở về Thần giới, hắn chỉ cần cùng Mỹ công tử định cư ở hải đảo, sau đó bế quan tu luyện 10 năm. Sau khi đạt đến cảnh giới Thần Vương thì mang theo Mỹ công tử rời đi.
Nhưng còn vị diện này thì sao?

Thấy được nội tình thâm hậu của vị diện này, Đường Tam liền có một số ý tưởng với nó. Trước khi rời đi, hắn nhất định phải khiến nhân loại có điều kiện sinh tồn và cơ sở để trở nên mạnh mẽ. Tương lai hắn muốn giúp vị diện này trở thành Thần giới, hơn nữa còn là Thần giới cường đại, cuối cùng còn phải dựa vào lực lượng của nhân loại.

Hơn nữa, hắn còn đáp ứng Vị Diện Chi Chủ, tương lai sẽ để cho đời sau của mình đến Pháp Lam tinh, giúp đỡ Pháp Lam tinh thành tựu Thần giới. Khi đời sau của mình đến thì không có Thần Vị, mọi thứ đều phải bắt đầu từ đầu, chính mình cần phải mở đường cho hắn. Những thứ này đều là vấn đề hiện tại Đường Tam cần suy nghĩ.

Hắn sở dĩ nóng lòng quay về Tổ đình, một là vì bảo hộ Mỹ công tử, hai là vì để nàng có thể yên tâm. Hiện tại hắn càng thêm kiêng kỵ với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, không thể phán đoán vị Chúa Tể Vận Mệnh này theo lẽ thường.
Ai có thể nghĩ đến trong tình huống Thiên Hồ tộc bị tổn thất nặng nề, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng lại không đi giải quyết mà đi huỷ diệt khu quần cư nhân loại? Chính là vì không hợp lý nên Đường Tam mới không dự liệu trước được. Vì vậy, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có thể ra tay với Mỹ công tử lần nữa hay không?

Đường Tam đến Tổ đình chính là vì tránh tình huống đó phát sinh. Tuy rằng hắn còn chưa thể chiến thắng Hoàng Giả, nhưng mang theo Mỹ công tử chạy trốn thì vẫn làm được.

Bạch quang lập loè, trên ban công thấp thoáng hào quang màu trắng. Cảm thụ được khí tức của Đường Tam ở khách sạn Bạch Hổ, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã đến.

Lần nữa nhìn thấy Đường Tam, ánh mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng rõ ràng phức tạp hơn rất nhiều.

Đặc biệt, những gì Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng nói khiến hắn vô cùng xúc động. Khi Đường Tam rời đi, hắn vẫn luôn tự hỏi chuyện này.
"Nhanh như vậy đã trở về?" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói.

Đường Tam nói: "Đúng vậy! Ta lo lắng cho Tiểu Mỹ nên đã trở lại. Ta không tin tưởng Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, chỉ khi tự mình thủ hộ bên người nàng ta mới có thể yên tâm, cho nên lại làm phiền miện hạ rồi."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cau mày nói: "Ngươi không tin tưởng ta?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi