[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Ca, đồ vật này có ích sao?" Cận Miểu Sâm nhịn không được hỏi. 11.000 tử kim tệ, mặc dù hôm qua kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cũng không nên hoang phí như vậy a?

Đường Tam mỉm cười, nói: "Ta hỏi ngươi, cây cối phát triển cần những thứ gì? Ánh mặt trời và nước, đúng không? Đối với chúng ta, quang minh có phải là dưỡng chất tốt nhất không? Hơn nữa, Quang Minh Long Thương có thể tăng cường lực lượng của ta. Khi ở bên ngoài rèn luyện, ta học được một ít thương pháp, cũng không tệ lắm. Vừa hay lần so tài này ta thiếu một kiện vũ khí, ta cảm thấy chuôi Long thương này rất thích hợp với ta."

"Ngươi cảm thấy tốt là được." Cận Miểu Sâm cười nói. Dù sao hôm qua cũng kiếm được rất nhiều tiền. Khi nàng chứng kiến mấy trái Lam Kim quả lại bán được mấy vạn tử kim tệ thì hoàn toàn bị thuyết phục. Người khác không biết Lam Kim quả ra đời như thế nào, nhưng nàng sao lại không biết chứ? Mặc dù nàng chưa phải là Thập Nhất giai.


"11.100 tử kim tệ, phòng khách quý số 10." Từ An Vũ lần nữa ra giá.

Đường Tam vô cùng bình tĩnh ấn con số 12.000.

Lúc này, trong cơ thể hắn truyền đến thanh âm của Tinh Tinh. Tinh Tinh không thể không phàn nàn: "Ba ba, ngươi là cố ý a. Chỉ vì hắn tiếp cận Mỹ công tử?"

"Đúng vậy! Làm sao? Ngươi đau lòng cho đồ đệ của mình?" Đường Tam cười nói.

"Ba ba, không ngờ ngươi lại hẹp hòi như vậy. Quang Minh Long Thương thực sự rất quan trọng với Quang Minh Long tộc. Nếu ngươi thực sự mua lại thì chỉ sợ sẽ có phiền toái không nhỏ." Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không nhịn được nói.

Đường Tam cười nói: "Không sao, ta có ngươi, Long tộc sao lại gây phiền toái cho ta? Chuyện khác thì không sao, riêng là chuyện liên quan tới Mỹ công tử thì không được."

Đúng, hắn chính là một nam nhân vô cùng hẹp hòi và thích ăn dấm chua.


Trong phòng khách quý số 10, Từ An Vũ kéo lại Đường Mặc Hoàng đang muốn lao ra ngoài. Tuy rằng hô hấp của hắn đã rất nặng nề, nhưng lý trí nói hắn phải khắc chế. Trước mặt các vị Hoàng Giả, nếu hắn xúc động như thế thì tương lai làm sao có thể trở thành Thành chủ thành Thuỷ Tinh.

12.000, một vạn hai ngàn tử kim tệ. Giá tiền này đã hoàn toàn vượt khỏi dự tính của hắn.

"Tiếp tục tăng giá đi, An Vũ huynh. Ta có thể cho ngươi mượn tiền bên ta trước." Tôn Hồng Hạo đột nhiên mở miệng nói.

Từ An Vũ sững sờ một lát, lúc trước khi Tôn Hồng Hạo đấu giá Băng Phong Vương Tọa, hắn đã không cho đối phương vay tiền. Lại không nghĩ rằng vào thời điểm này, đối phương lại đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Thở sâu, hắn vẫn lắc đầu, cười khổ nói: "Ta không thể ích kỷ như vậy. Số tiền này không phải của một mình ta, là của Quang Minh Long tộc. Tuy rằng chúng ta rất muốn lấy lại Thần Khí này, nhưng nếu tiếp tục tăng giá thì thật không đáng. Được rồi, ta từ bỏ."


Trong lòng hắn rất muốn tiếp tục tăng giá, có mấy nghìn tử kim tệ chỗ Tôn Hồng Hạo, hắn vẫn còn sức cạnh tranh. Nhưng dùng một cái giá trên trời để lấy lại Thần Khí, đối với Quang Minh Long tộc thật sự tốt sao? Đặc biệt, nếu trong tình huống này hắn vẫn không đạt được thắng lợi ở Chiếm Hoàng chi chiến, vậy chỉ sợ hắn vĩnh viễn cũng không có cơ hội trở thành Hoàng Giả. Trong Long tộc chắc chắn sẽ có áp lực rất lớn.

Thời khắc mấu chốt, vẫn là lý trí chiến thắng cảm tính, hắn đã từ bỏ một cách rất miễn cưỡng.

"12.000 tử kim tệ, còn có ... tăng giá nữa không?" Trên đài, Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng lúc này trong lòng vô cùng khϊếp sợ.

Đây không phải là nâng giá! Mà thực sự là muốn có được Thần Khí này! Lam Kim Thụ tộc Cận Miểu Lâm thật sự trâu bò a!
Nếu nói các cường giả khác đều cho rằng Kim Cương Thiên Tinh Hoàng chết trong tay Thụ Tổ thì với người ở hiện trường là hắn, hắn lại không cho là vậy.

Lúc ấy, trước khi giao thủ với Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, Cận Miểu Lâm biểu hiện vô cùng bình tĩnh. Sau đó, trong quá trình giao thủ, đúng là hình chiếu Thụ Tổ đã tới và mang đến năng lượng sinh mệnh rất khổng lồ. Nhưng Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng biết rất rõ về Kim Cương Thiên Tinh Hoàng. Trong cảm ứng Thần Thức cường đại của hắn, phần năng lượng sinh mệnh này tuy khổng lồ, nhưng trong tình huống bình thường sẽ không đánh chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng được.

Nhưng kết quả cuối cùng đã rõ, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn lạc. Vậy thì, trừ Thụ Tổ ra, Cận Miểu Lâm kia đơn giản như vậy sao?

Hai mắt khẽ nheo lại, Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng trong lòng đột nhiên có cảm giác, có lẽ tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc này thật sự muốn toàn lực ứng phó tham gia Chiếm Hoàng chi chiến, hơn nữa còn muốn chiếm một vị trí. Chỉ xét về tài lực, Lam Kim Thụ tộc thông qua mấy trái Lam Kim quả đã rất giàu có rồi.
"12.000 tử kim tệ lần thứ nhất!"

"12.000 tử kim tệ lần thứ hai!"

"12.000 tử kim tệ lần thứ ba, thành giao!"

Sau ba lần xướng giá, Quang Minh Long Thương được phòng khách quý số 8 mua lại với giá 12.000 tử kim tệ. Hai vật đấu giá liên tiếp có giá trên trời, hơn nữa người mua lại là một, sao có thể không khiến toàn trường sôi trào?

Hôm qua, Lam Kim Thụ tộc có ra tay, nhưng so với hôm nay thì còn kém xa. Hôm qua bọn họ mua Băng Phong Vương Tọa và hạt sen thế thân, cộng lại cũng không bằng một đồ vật hôm nay. Trực tiếp tiêu hết 17.000 tử kim tệ. Hơn nữa còn có số tiền ngày hôm qua, có vẻ như tiền bán Lam Kim quả đã tiêu gần hết.

"Trình lên vật đấu giá thứ ba." Lúc này tâm tình Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng có chút phức tạp. Mà trong phòng khách quý số 10, bầu không khí vô cùng không tốt.
Từ An Vũ xanh mặt ngồi ở đó, trong chớp mắt khi chiếc búa rơi xuống lần cuối cùng, hắn dường như đã bị đả kích cực mạnh, trong lòng lập tức trống rỗng.

Hắn phải tốn rất nhiều công sức mới khiến Quang Minh Long Thương xuất hiện trên hội đấu giá, lại không nghĩ rằng bị bên kia hẫng mất. Quả thực là vô cùng nhục nhã.

"Đại ca, tại sao chúng ta không ...?" Đường Mặc Hoàng tiến đến bên người hắn, trong mắt toát lên vẻ hung ác và đầy sát khí.

Từ An Vũ lườm nó một cái, lạnh lùng nói: "Nơi này là Tổ đình. Hắn càng là người đứng đầu một thành. Ngươi biết có bao nhiêu Hoàng Giả chiếu cố hắn không? Không nên nói những lời không thông minh như vậy."

Đường Mặc Hoàng trầm giọng nói: "Vậy thì sao? Chẳng lẽ nhìn hắn tiểu nhân đắc chí? Lam Kim Thụ tộc giàu có như vậy sao? Không phải nói sinh ra Lam Kim quả thì mất nhiều năm mới khôi phục được sao? Hắn còn tiêu hết tiền trong một lần như thế?"
Tôn Hồng Hạo cười lạnh nói: "Người ta nói về Lam Kim quả, ngươi chỉ nên tin nó là đồ tốt. Nhưng nói đã bán hết thì ta không tin. Lần này Lam Kim Thụ tộc chỉ sợ là thật sự muốn gây chuyện. Nhưng Từ huynh nói đúng, sau lưng bọn họ khẳng định là có Hoàng Giả ủng hộ, nếu không, ta không tin hắn lại dám đắc tội với chúng ta như thế."

Từ An Vũ thở sâu, để sắc mặt của mình dần khôi phục bình thường, nhẹ giọng nói: "Yên lặng theo dõi kỳ biến. Hội đấu giá còn chưa kết thúc. Không có Quang Minh Long Thương cũng không ảnh hưởng nhiều đến ta."

Trong phòng khách quý số 8, Cận Miểu Sâm vô cùng vui vẻ. Tuy rằng nàng hơi do dự vì Đường Tam cạnh tranh chuôi Quang Minh Long Thương này, nhưng khi thực sự đã lấy được, còn là đánh bại Long tộc, nàng có cảm giác cực kỳ hãnh diện. Lam Kim Thụ tộc đã có lúc nào vinh quang như thế?
Các trưởng lão càng không có ý kiến về hành động của Đường Tam. Vốn dĩ lần này bọn họ định lấy ra tất cả để ủng hộ Đường Tam. Đường Tam báo cáo công tác thành công, chính thức trở thành Thành chủ thành Kiến Mộc, nhiệm vụ trụ cột đã hoàn thành. Qua những ngày này, bọn họ sao có thể không nhìn ra, chỉ khi ở trong tay Đường Tam, Lam Kim Thụ tộc mới có thể hồi sinh?

Đấu giá tiếp tục, vật đấu giá thứ ba vẫn là tinh phẩm. Nhưng so với hai kiện trước đó thì kém hơn. Đó là một bộ áo giáp có thể thích ứng với bất kỳ hình dáng nào và có khả năng phòng thủ mạnh mẽ.

Đường Tam hiển nhiên không có hứng thú với nó, tuỳ ý để người khác đấu giá. Hội đấu giá tiếp tục diễn ra, cái loại bảo vật kỳ lạ liên tục xuất hiện. Có lẽ là bị Đường Tam liên tục dùng giá cao mua vật phẩm làm ảnh hưởng, giá cả ngày thứ hai thậm chí còn cao hơn ngày đầu tiên. Trong nhất thời, toàn bộ phòng đấu giá Tổ đình có thể nói là khí thế ngất trời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi