ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG CHI VÔ THƯỢNG CHI CẢNH


Đầu Cửu Huyền Kim Lôi long ở bên ngoài xuất hiện, sẽ hấp dẫn vô số luyện dược sư, vì nó tranh đoạt, đừng nói là Tiêu tộc, chỉ sợ toàn bộ Đế Châu đều có thể tung hoành một phương, cho nên mọi người Tiêu tộc mới khiếp sợ như vậy?Tiêu Lập kinh ngạc, sau lưng lão, một đạo hắc ảnh đột nhiên xông lên phía trước, đương nhiên đó là Tiêu Viêm.Tiêu Lập nhanh chóng đưa tay ra muốn cản Tiêu Viêm lại, nhưng thấy Tiêu Viêm đã bay được mấy trượng, đành phải bất đắc dĩ rụt tay trở về.Tới gần Lôi long, Tiêu Viêm đưa cánh tay duỗi ra, đầu Lôi long to lớn chậm rãi tựa vào trên tay Tiêu Viêm, như tìm thấy chủ nhân của mình, tựa hồ dáng vẻ rất hưởng thụ, đột nhiên kim quang co rụt lại, thân rồng dài vạn trượng đang xoay quanh không trung nhanh chóng biến mất, một tiểu nam hài bảy tám tuổi chậm rãi rơi xuống bên người Tiêu Viêm, sắc mặt nhìn qua có chút mệt mỏi.Nam hài có lông mày màu vàng, đôi con ngươi màu vàng óng, trên thân tr@n trụi còn lập lóe lôi điện, nhìn qua có chút kỳ dị, tất cả Tiêu tộc đều có chút ngây ngốc, chăm chú nhìn nó.Tiêu Lập gật đầu, trong lòng cũng thầm khen, Tiêu Viêm vẻn vẹn chỉ hai ngày, liền đưa tới sự tình to lớn như vậy.

Sau đó, trong lòng lại âm thầm cảm thấy may mắn, Lôi long kia không có ý định công kích, bằng không thì, mấy cái huyền thú trụ mà đè xuống, toàn bộ Tiêu tộc sợ không có chèo chống nỗi mà toàn bộ sụp đổ.Năm cây cột đá huyền thú trụ, chèo chống toàn bộ Tiêu gia, chúng cũng có những chức năng khác nhau.


Năm cây cột có thể triệu hồi ra ma thú, đồng thời cũng là một đầu thông đạo thần bí, thông đến Đấu Khí đại lục, nhưng chỉ có ma thú mới đi qua thông đạo này, con người nếu như muốn lấy thân thể đi vào, trừ khi vượt qua Đấu Đế, nếu không lập tức thịt nát xương tan, chỉ khi đạt đến cấp bậc Đấu Tiên, mới có tư cách cùng với năng lực tiến vào.Sau khi tạm biệt các tiền bối, Tiêu Viêm mang theo tiểu nam hài cấp tốc trở về chỗ ở.Tiêu Viêm đẩy cửa vào.

Gian phòng này coi như cũng khá lớn, trang trí cũng là mười phần hoa lệ.

Tiêu Viêm nhìn xung quanh, trực tiếp mang theo nam hài tiến vào.Tiêu Viêm ngồi xuống, hắn gọi nam hài ngồi xuống.Hắn cười: “Ngươi tên gì?” Nam hài chậm rãi ngồi bên cạnh Tiêu Viêm, nhẹ nhàng trả lời: “Long Ý Tiêu Viêm thấy Long Ý dáng vẻ không chút cảm xúc, khẽ chau mày hỏi tiếp: “Tại sao tới đây tìm ta?"Trên mặt Long Ý lập tức hiện lên một vệt kích động: “Vì năm đó ngươi giúp ta tụ linh, ngươi phụ thân của ta!”“Phụ thân?!” Ách! Chính mình từ lúc nào lại có thêm một đứa con trai!Tiêu Viêm cảm thấy bất đắc dĩ, cười khổ một tiếng: “Đây chẳng qua tiện tay mà thôi, không đáng để nhắc tới, gọi phụ thân ta thấy không thích hợp lắm, nếu không chê, về sau chúng ta gọi nhau là huynh đệ đi .." Còn không có chờ Tiêu Viêm nói xong, Long Ý chấn động hóa thành một đầu tiểu long ngã trên mặt đất.

Tiêu Viêm giật mình, vô cùng lo lắng đỡ lấy Long Ý, đấu khí rót vào trong cơ thể nó, lúc này hắn mới phát hiện, Long Ý đã bị thương không hề nhẹ.“Sao lại bị thương nặng đến như vậy! Phải tranh thủ thời gian trị thương cho nó mới được.”Tiêu Viêm suy nghĩ.

Đột nhiên một tiếng nói già nua bên tai Tiêu Viêm vang lên: “Đem nó đưa vào trong tháp đi.” Ai? Giọng nói của ai? Trong tháp? Tiểu tháp? Đúng, tiểu tháp! Tiêu Viêm tranh thủ thời gian xuất ra tiểu tháp, vội hỏi: “ngươi vừa mới nói chuyện với ta sao? Ngươi là ai?”Âm thanh già nua ung dung tiếp tục nói: “Là ta, hiện tại ngươi còn chưa cần thiết phải biết thân phận của ta, về sau gọi ta hai tiếng Trạm lão là được.


Ngươi đem linh hồn chi lực rót vào trong tháp liền có thể tiến vào.”Tiêu Viêm gật đầu, linh hồn chi lực lập tức tuôn ra, rót vào tiểu tháp, thân ảnh Tiêu Viêm và Long Ý hóa thành một đạo kim quang tràn vào trong kim tháp, lúc này kim tháp chậm rãi lơ lửng giữa không trung, tia sáng lóng lánh kỳ dị, nhất thời, gian phòng được phủ lên một tầng kim sa mỏng màu vàng nhạt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi