ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG HẬU TRUYỆN 2 - VÔ THƯỢNG CẢNH GIỚI


"Oanh ầm "Từng đạo huyết khí giữa đó giao nhau thanh âm liên tiếp, khiến cho chung quanh không gian không ngừng vang vọng loại này giao nhau thanh âm.Một bộ thân ảnh huyết sắc hiện ra trước mắt Tiêu Viêm, thân ảnh bày ra chữ lớn, trên tứ chi có bốn cái xích sắt màu đỏ như máu, đỉnh xích sắt có bốn huyết thạch khổng lồ, phảng phất cùng bốn phía này hết thảy dung hợp thành một thể.Tiêu Viêm cẩn thận đánh giá đạo thân ảnh huyết sắc trước mắt này, Trạm lão cũng lần thứ hai từ trong tháp đi ra, vuốt râu màu trắng, cười hắc hắc: "Đây chính là thu hoạch ngoài ý muốn của chúng ta Sát Ma Kiệt, nhưng hiện tại ngươi khả năng còn không thể hoàn toàn khống chế, sát ma kiệt này mặc dù bị phong ấn, thực lực vẫn như cũ không thua gì Nhị Tinh Đấu Đế, thân thể cũng cực kỳ cường hãn, nói vậy sâu bên ngoài chính là thủ hộ hắn đi.

”"Những con sâu kia chính là thủ hộ thứ này? Thứ này có lực lượng nhị tinh Đấu Đế? ”Tiêu Viêm nghe vậy, kim quang trong mắt trong nháy mắt hiện lên, khôi lỗi nhị tinh Đấu Đế quả nhiên là thứ tốt, tất nhiên sẽ trở thành một đại trợ thủ của Tiêu Viêm.


Sát ma khôi là do vô số huyết khí cùng vong linh hội tụ, trải qua khôi lỗi sư cường đại luyện chế mà thành, oán khí cực nặng, nhưng thực lực cũng cực kỳ cường hãn, bất quá Tiêu Viêm có linh hồn lực đế cảnh, cũng có thể miễn cưỡng khống chế, chỉ là thứ này còn cần tiến thêm một bước luyện hóa mới được."Đương nhiên, thứ này đối với ngươi hiện tại mà nói ngược lại là một tay đấm không tồi, mau đi thu đi, chú ý thứ này có chút linh trí, cẩn thận một chút."Trạm lão nói xong, thân hình lại biến mất.

Tiêu Viêm nhìn Trạm lão lần thứ hai biến mất, bất đắc dĩ cười khổ một chút, Trạm lão thật đúng là giống như Dược lão a.

Lại nhìn sát ma kiệt trước mắt, đôi mắt đen nhánh vô ba của Tiêu Viêm trở nên nóng rực, lực lượng nhị tinh Đấu Đế, thứ tốt a.

Bất quá Tiêu Viêm cũng biết, thứ này cố nhiên là tốt, nhưng cảm giác được sát ý nồng đậm sát ý của Sát Ma Kiệt, trong lòng muốn hoàn toàn luyện hóa sợ là muốn phế không ít lực.Thân ảnh Tiêu Viêm chợt lóe, đã đến trước mặt Sát Ma Kiều.


Tới gần lại nhìn sát ma kiệt, giống như cả người đều là do máu đúc thành, ở trong cơ bắp huyết sắc cơ hồ trong suốt, còn có thể nhìn thấy huyết khí trong đó chảy xuôi.- Mẹ kiếp, liều mạng!Đầu lưỡi Tiêu Viêm cắn xuống, một đạo tinh huyết phun ra, nhất thời phù chú ngưng tụ trên bầu trời phát ra tiếng nổ vang nhàn nhạt.Máu huyết nhanh chóng quấn quanh ấn chú ngưng tụ trên bầu trời, chậm rãi thẩm thấu mà vào, toàn bộ ấn chú hiện ra một loại màu sắc quỷ dị.

Bởi vì máu huyết thấm vào, sâu trong ấn chú cũng xảy ra một ít biến hóa về chất, linh hồn lực cường đại từ trong ấn chú tản mát ra.Ngón tay Tiêu Viêm hơi xoăn, linh hồn lực cường đại trên đầu ngón tay nhanh chóng ngưng tụ, nhìn ra được, lần này Tiêu Viêm hạ nhẫn tâm.


Tiêu Viêm đứng ở không gian huyết sắc, thân thể vừa chuyển, một chùm ánh sáng đánh vào trên ấn chú, ấn chú chợt dùng một loại lực đạo cực kỳ cường hãn hướng sát ma kiệt ném xuống.Lúc này đây, ấn chú không có sụp đổ như trong tưởng tượng, mà là hào quang càng thêm tràn đầy.Nơi mi tâm Tiêu Viêm tỏa ra quang mang cực kỳ chói mắt, linh hồn lực vô cùng hùng hậu đều vọt tới, tất cả đều vọt tới trên ấn chú.Ấn chú nhất thời lớn lên một vòng, rất nhanh lại hóa thành một chùm chất lỏng nhàn nhạt, tràn vào trong cơ thể sát ma kiệt toàn thân trong suốt, một đạo ấn chú quỷ dị lại nhanh chóng ngưng tụ trong cơ thể Sát Ma Kiệt mà thành.Tiêu Viêm thấy thế, sắc mặt rốt cục dâng lên một tia vui mừng, trải qua mấy phen trắc trở, cuối cùng cũng gieo xuống linh hồn ấn chú.Trong chốc chốc khi Tiêu Viêm gieo mền linh hồn ấn chú, Sát Ma Khôi đột nhiên mở hai mắt ra, sát khí nồng đậm nhất thời tràn ngập ra.

Sát khí nồng đậm như thế, làm cho Tiêu Viêm cũng nhịn không được rùng mình một cái..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi