ĐAU THƯƠNG NHƯNG VẪN MUỐN YÊU ANH


"Vậy tôi phải cảm ơn Tần Tổng, đại nhân đại lượng rồi! " Lời cảm ơn này của Tống Như Ngọc, nghe ra như đang mỉa mai.


Nhưng Tần Hạo Thiên không quan tâm, chỉ cần đạt được mục đích là được.


" Không cần cảm ơn, xem như báo đáp cho cô."

" Vậy cho hỏi, Tần Tổng định cho tôi thêm lựa chọn như thế nào vậy?"

" Rất đơn giản, đến Tần Thị làm việc để trừ nợ!"

Tần Hạo Thiên miệng nói, tay xoay xoay bút, nhìn dáng vẻ thật là ngạo mạn.


Tống Như Ngọc thật không cam tâm, lúc đầu chỉ vì từ chối báo đáp của anh ta, mà giờ bản thân tự nhiên mang nợ.


Cuối cùng cô cũng chỉ có thể đồng ý yêu cầu của anh ta thôi, chứ làm gì còn lựa chọn khác.
Dù bản thân biết bị anh ta gài, nhưng,có thể làm gì được anh ta?

....


Bên ngoài,Phi Phi đang ngồi trên ghế shopha chờ Như Ngọc.


Thư ký mang nước cho cô, còn có Hàn Lâm ngồi đối diện cô.


" Này! Chủ tịch của anh vô duyên vô cớ tìm Như Ngọc làm gì?"


" Em gái xinh đẹp, thật ra anh cũng không biết chủ tịch của anh,tìm cô ấy có chuyện gì.
Nhưng nếu em muốn biết, anh có thể nghe ngóng giúp em!"

" Anh không được gọi tôi như vậy, biết chưa hả?" Phi Phi trợn tròn mắt với Hàn Lâm, tỏ vẻ hung hăng.


" Nhưng em thật sự xinh đẹp mà, sao lại không cho anh gọi chứ?" Hàn Lâm bày ra bộ mặt nham nhỡ.


Phi Phi nhìn bộ dạng này của anh ta càng thấy bực mình hơn, cô quát." Không cho là không cho."

Hàn Lâm nhìn bộ dạng giận dữ của cô, càng cảm thấy thích thú," được rồi..
được rồi.., không gọi là em gái xinh đẹp nữa, gọi là bạn gái xinh đẹp có được không?"

Phi Phi làm bộ dáng xoắn tay áo lên, muốn xong tới đập anh ta, lúc này Như Ngọc vừa ra đến, nên Phi Phi đã dừng động tác.
Hàn Lâm cũng hướng nhìn về phía Như Ngọc.


" Như Ngọc, anh ta đã nói gì?" Phi Phi ngữ khí gấp gáp hỏi.


Tống Như Ngọc thì bộ mặt như cái xác, yểu xìu, nói một câu." Ngày mai đến Tần Thị làm việc."

Phi Phi há hốc mồm, Hàn Lâm cũng tỏ vẻ bất ngờ.


" Cậu nói thật sao?" Phi Phi có vẻ phấn khích hỏi lại Như Ngọc.


Nhưng Như Ngọc lúc này chỉ thờ ơ bảo Phi Phi,"về thôi!"

Phi Phi vẫn chưa hiểu chuyện gì, chỉ biết theo Như Ngọc ra về.


...


Hàn Lâm gấp gáp chạy vào phòng chủ tịch." Hạo Thiên! Cậu đang giở trò gì vậy?"

" Giở trò?" Tần Hạo Thiên vừa hỏi, vừa liếc anh ta một cái, rồi bước đến tủ kính, lấy ly rót một ly rượu.
Ung dung ngồi lên ghế shopha nhâm nhi.
Truyện Tổng Tài

Uống một ngụm, rồi lắc lắc chiếc ly, ánh mắt sâu xa khó đoán.


" Tôi chỉ là báo ơn cô ta thôi, làm gì có chuyện giở trò?" Anh nói rồi lại nhấp tiếp một ngụm rượu.


Hàn Lâm cũng giống Tống Như Ngọc, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra? Rõ ràng cái tên chủ tịch này, vừa rồi bảo anh phá hoại chuyện xin việc của người ta còn gì?

Hàn Lâm biết cho dù có hỏi nữa anh ta cũng không nói, nên chỉ cười hì hì, " Cách báo ơn của cậu, cũng đặc biệt thật đấy!"

Tần Hạo Thiên không nói gì, chỉ cười với Hàn Lâm một cái.
Hàn Lâm nhìn thấy nụ cười này của anh, liền cảm thấy lạnh sống lưng.

Gấp gáp chạy ra ngoài "...."

....


Phi Phi đã cùng Như Ngọc về đến nhà cô ấy.


Sau khi vào nhà, Như Ngọc quăng túi xách xuống, ngã lăn ra trên giường, nhìn bộ dạng cứ như người sắp chết.


Phi Phi lo lắng hỏi," rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

" Mình đang nợ 500 triệu, 500 trăm triệu đó Phi Phi hưhư..." cô nhấn mạnh 500 triệu.


Phi Phi nghe như vậy lại càng không hiểu.
Nhưng sau khi nghe Như Ngọc kể lại đầu đuôi, thì cô cũng bài ra bộ mặt xác chết,y như Tống Như Ngọc.


" Rốt cuộc mình cũng đã hiểu, cái gì gọi là ác ma tổng tài." Nói rồi cô cũng ngã lên giường, ôm lấy Như Ngọc.
giọng yểu xìu nói," chúc cậu mai mắn!"

Cả hai ôm nhau than thở.


....


Tần Hạo Thiên về nhà, liền nói với ông cụ Tần." Ông! Cháu đã cho Tống Như Ngọc vào công ty rồi, xem như đã giúp ông báo đáp cô ta.
Ông có thể yên tâm rồi nhé!"

Ông cụ Tần nghe vậy, rất vui vẻ, còn khen Tần Hạo Thiên làm rất tốt.


Sáng sớm hôm sau...


Tống Như Ngọc loay hoay ăn uống, rồi chuẩn bị đi làm.



Cô đón xe buýt đến Tần Thị.


Đến chỗ lễ tân, cô nói hôm nay đến nhận việc, thì được lễ tân cho biết " Cô Tống! Chủ tịch có dặn, khi cô đến thì trực tiếp lên phòng chủ tịch!"

Tống Như Ngọc "..."

Cô đến phòng chủ tịch thì được thư ký mời vào trong.


Thư ký gỏ cửa," Chủ tịch! Cô Tống Như Ngọc đến ạ." Nói rồi cô ta mở cửa mời Như Ngọc vào.
Như Ngọc bước vào trong, thư ký nhẹ nhàng đóng cửa lại.


Dù muốn dù không, thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên cô đi làm.
Vì vậy cũng cất công sửa soạn chỉnh tề.


Cô buộc tóc gọn ra sau, phía trước là tóc mái lưa thưa.
Hàng mi cong dài, được chảy thêm matcara, đôi môi xinh xắn tô chút son hồng.


Cô diện bộ đồ công sở, với váy đen trên gối ôm sát, lộ ra vòng ba quyến rũ.
Kết hợp với chiếc áo sơ mi tay ngắn, họa tiết kẻ sọc trắng đen.
Tôn lên làn da trắng nõn nà.Nhìn vừa chỉnh chu lại vừa xinh đẹp.



.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi