ĐAU THƯƠNG NHƯNG VẪN MUỐN YÊU ANH


Tống Như Ngọc sau khi trở về, liền ngủ một mạch đến gần chiều.


Nơi ở của cô là một căn trọ nhỏ, bên trong được bài trí gọn gàng.
Một chiếc giường ngủ, một wc và một gian bếp nhỏ.
Bên cạnh cửa sổ là bàn đọc sách, đối diện cửa vào là bàn ăn nhỏ gọn.


Trên bàn đọc sách cạnh cửa sổ,cô còn để một chậu hoa sen đá, khá là dễ thương.


Sau khi ngủ một giấc đã đời dậy, cô mới gọi điện thoại cho Trang Phi Phi.


" A lô, Phi Phi, gặp nhau ở quán ăn gần chỗ mình nha!" Giọng điệu hơi lười biếng.


Đầu dây bên kia vang lên giọng nói sốt sắng trong trẻo, " được rồi.
Mình tới ngay đây." Trang Phi Phi lúc nào cũng thế, tính tình rất hào sản, thẳng thắng.


Kể từ khi cả hai trở thành bạn bè, thì Trang Phi Phi lúc nào cũng giống như đàn chị của Tống Như Ngọc vậy.


Chỉ cần có ai dám bắt nạt Như Ngọc, cô ấy nhất định sẽ ra mặt cho cô.


Tuy gia cảnh của cô tốt hơn nhiều so với Như Ngọc, công ty của ba cô ấy là công ty xây dựng & thiết kế kiến trúc.



Tuy chỉ là công ty tư nhân, nhưng làm ăn uy tín,nên cũng được coi là một trong những công ty xây dựng có tiếng ở thành phố này.


Mẹ của Phi Phi là một luật sư bào chữa có tiếng, tính tình bà ấy rất dịu dàng,và vô cùng yêu thương Phi Phi.
Đó là đều làm Như Ngọc cảm thấy ganh tị với Phi Phi nhất.
Vì cô là trẻ mồ côi, tình cảm gia đình là thứ cô khao khát muốn có nhất.


.....


Tại quán ăn!

Sau khi nghe Như Ngọc kể lại chuyện hôm qua, Phi Phi quát lên, " vì việc làm người tốt,mà cậu đã vun hết tiền trong túi của mình à?"

Như Ngọc rụt cổ,cười cười với Phi Phi, giọng điệu nhỏ nhẹ giống như đang sợ bị mắng vậy.
" Hây..Phi Phi à, tình hình lúc đó mình phải làm sao chứ? Không biết phải liên hệ với người nhà của ông như thế nào, nên mình phải giúp thôi."

" Mình hết cách với cậu."

" Vì thế.., hihi..Phi Phi à! Cậu sẽ cho mình mượn tạm một ít, trước khi mình tìm được việc đúng không?"

Trước đây vừa học vừa làm thêm, tiền cũng chỉ khi đủ, khi thiếu, học đại học phải nhờ vào tiền học bổng.


Thời gian nữa tháng nay, vì chỗ làm thêm của cô đã đóng cửa, nên không có tiền xoay sở.


Trang Phi Phi, ???? ( bó tay).


Tại phòng của ông cụ Tần, vệ sĩ hai tay cầm một tập tài liệu đưa đến cho ông.


" Ông chủ! Đây là thông tin về cô gái tên Tống Như Ngọc."

Sau khi nhận lệnh đều tra Tống Như Ngọc hôm qua, Phó Đình đã cho người đến bệnh viện xem lại camera để lấy hình ảnh của cô, rồi cho người đều tra kỹ lưỡng.


Hôm nay đã có kết quả.


Tần Hạo Niên cầm tập tài liệu mở ra, đầu tiên là tấm hình của cô kèm tên Tống Như Ngọc,21 tuổi.
kèm cả số điện thoại cá nhân.


Nhìn tiếp xuống bên dưới là,

Lớn lên tại trại trẻ mồ côi, vừa ra trường, chưa có việc làm,.


Sống tại khu trọ D, đường PC, thành phố P.



Thường qua lại thân thiết với một cô gái tên Trang Phi Phi ( kèm ảnh).


" Chỉ có bấy nhiêu?"

" Vâng thưa ông ".


Ông cụ Tần xem xong, gấp tập tài liệu lại, rồi nói với Phó Đình," mang cho cậu chủ."

" Dạ ".


.....


Tại Tần Thị!

Hàn Lâm, trợ lý của Tần Hạo Thiên, đưa đến cho anh tập tài liệu nói, " Chủ tịch, Phó Đình vừa cho người mang tới, nói là của ông nội cậu."

Tần Hạo Thiên đang cầm bút duyệt tài liệu trên bàn làm việc, nghe trợ lý Hàn Lâm nói anh ngưng động tác.
Ngước mặt lên,ánh mắt hướng về phía Hàn Lâm,trong con ngươi đen sâu thẩm như suy nghĩ đến điều gì đó.


Tay đón lấy tập tài liệu mở ra xem, nhìn qua một lượt, liền hiểu ra vấn đề.


Vừa tốt nghiệp? chưa có việc làm?

Ngón tay anh gõ gõ lên bàn,tay còn lại vẫn đang cầm tập tài liệu.
Bỗng quay sang nói với trợ lý Hàn," Cậu giúp tôi mời người này đến công ty." Ngữ điệu không cảm xúc,đưa tập tài liệu lại cho trợ lý.


Tần Hạo Thiêntất nhiên biết ý của ông cụ Tần là thế nào.
Hôm trước, chẳng phải ông đã bảo anh,phải tìm cơ hội báo đáp cô ta hay sao.



Không phải anh không để tâm,chỉ là không ngờ nhanh như vậy, ông đã sai người đều tra lai lịch cô ta đưa đến rồi, rất rõ ràng ý muốn anh giúp đỡ cô gái này.


Ông gấp gáp như vậy ắt hẳn rất thích cô ta!

Trợ lý Hàn cầm tập tài liệu ra khỏi cửa liền mở ra xem.


" Người nào thế nhỉ?"

Anh hơi ngạc nhiên khi biết đây là thông tin của một cô gái.


"xinh quá đi mất" anh vừa xem vừa lầm bầm một mình.


"Một cô gái trẻ đẹp như thế..chẳng lẽ..
chủ tịch của mình muốn xem mắt sao ????? Không đúng, không đúng, nếu muốn xem mắt,cũng phải là thiên kim quý tộc nào chứ! Sao lại là một cô gái lớn lên ở cô nhi viện?." Anh nhún nhún vai một cái, rồi lật đi tìm Tống Như Ngọc.


Hàn Lâm luôn như vậy, tính cách đối lập hoàn toàn với Tần Hạo Thiên.


Ngoài là trợ lý đắc lực, thì anh còn là bạn tốt của Tần Hạo Thiên, nhiều lúc anh ta cũng không hiểu tại sao,một người tính tình phóng khoáng,nói nhiều, thích cười như anh, lại có thể làm bạn với một con người cứng nhắc, lạnh lùng như Tần Hạo Thiên nữa?


.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi