ĐẾ CUỒNG



Ở vùng đất này số lượng bạch cốt khô lô nhiều cũng phải tới ức vạn.

Tất nhiên không chỉ riêng khô lâu nhân tộc mà khô lâu của năm chủng loại tiên yêu ma quỷ thần cũng có đầy đủ.

Bọn chúng giao chiến cả ngày lẫn đêm, cứ chết đi lại hồi sinh tiếp tục đánh nhau, sau đó lại chết… đây là một vòng tuần hoàn gần như vô tận.

Đã năm mươi vạn năm kể từ khi thời đại thượng cổ chấm dứt, vậy mà chấp niệm của những khô lâu này vẫn còn mạnh mẽ như vậy.

Cũng có lẽ vì sở hữu chấp niệm điên cuồng như thế nên chúng mới trở thành những tồn tại bất tử bất diệt ở Tuyệt Vọng Ma Uyên.
Xen lẫn trong đám khô lâu đang chém giết không ngừng nghỉ chính là đoàn người của yêu tộc Bắc Vực đang cải trang làm khô lâu.

Bọn họ có nhân số rất đông, cũng lên tới gần ba trăm người.

Cường giả chí tôn có sáu người, nổi bật nhất là Xích Khao vương tử của Mã Hầu tộc cảnh giới Khổ Hải, Tiểu Long Nữ Chân Long tộc cảnh giới Hỗn Nguyên trung kỳ.

Đội ngũ này không có Tiên Thai cường giả, đơn giản vì hai chí tôn Tiên Thai duy nhất là Côn Vũ và Đại Hùng đều đã tách riêng đoàn đi tìm kiếm kỳ ngộ riêng cho mình.

Trong sáu chí tôn thiên kiêu có một người mà Độc Cô Minh cực kỳ quen mắt, đó chính là Linh Minh vương tử của Thạch Hầu tộc.

Trong trận chiến ở U Minh Cấm Địa thì tên này đã hợp lực với Kim Thiên Chí, Hứa Du ý đồ chém giết hắn.

Trải qua ba năm không gặp, Hứa Du đã táng mạng trong mộng cảnh, Kim Thiên Chí chết dưới tay Độc Cô Minh, mà Linh Minh vương tử này thì tu vi tiến triển khá chậm, chỉ vừa mới đột phá Khổ Hải tám vạn trượng chưa tới một tháng.
- Xích Khao đại ca, tên Độc Cô Minh kia lợi hại đến vậy sao? Thậm chí đánh bại cả Côn Vũ đệ nhất Bắc Vực chúng ta?
Linh Minh vương tử đi trên đường nhưng lòng cứ nhớ lại những câu chuyện về Độc Cô Minh, không khỏi càng lúc càng trở nên trầm mặc, nghi ngờ thiên tư của bản thân.

Kẻ kia ba năm trước tu vi còn thua xa hắn, vậy mà nay đã nhất cử phi thiên trở thành nhân vật sánh ngang với Thẩm Yến.

Thậm chí trong tình huống phải đối mặt với chí tôn cảnh giới Tiên Thai cũng không hề chịu thiệt.

Không những thế hắn còn có một muội muội quá mức khủng bố, ma khí từ thân thể tràn ngập khắp trời đất, chỉ mới mười ba tuổi đã trở thành chí tôn Hỗn Nguyên cảnh.
Xích Khao thở dài:
- Ta gặp hắn lúc hắn còn chưa trở thành chí tôn.

Khi ấy chiến lực của hắn đã vô cùng khủng khiếp, thậm chí còn biến thân được như yêu tộc chúng ta.

Kẻ này có rất nhiều bí mật, tính tình hành sự lại khá điên cuồng, tốt nhất không nên chọc tới hắn.
Tiểu Long Nữ mỉm cười, đưa đôi bàn tay trắng muốt của mình lên ngắm nghía:
- Có thật là nghịch thiên như vậy không? So với Đế Long tộc đệ của ta thì thế nào?
Dám lấy chữ “Đế” làm họ trong tên, kẻ này thật sự có đủ ngạo khí.

Nhưng Xích Khao và Linh Minh không hề khinh thường mà còn cực kỳ ngưng trọng khi nghe Tiểu Long Nữ nhắc đến cái tên này.

Bọn họ những tưởng Thông Bích thuộc Viên Hầu tộc Thần Hầu nhất mạch đã là kỳ tài khoáng thế vô song duy nhất của thế hệ này, có huyết mạch và tư chất sánh ngang Thần Hầu kỷ thần thoại năm xưa.

Nhưng cách đây nửa năm, ở Kim Long tộc bỗng nhiên xuất hiện một thiếu niên tên gọi Đế Long, thiếu niên này chỉ mới mười lăm tuổi nhưng đã trở thành Khổ Hải đại viên mãn, sau đó tiến nhập vào Long Sào Tổ Địa của Chân Long nhất mạch tiếp nhận tẩy lễ chứng nhận tư chất Chân Long.

Dưới ánh mắt chú mục của toàn thể Chân Long nhất tộc, y lộ ra bản thể là một con Lục Trảo Kim Long thân dài ba ngàn trượng.

Nên biết rằng độ thuần huyết của long tộc được thể hiện bằng số ngón tay có trong trảo.


Đến cả tộc trưởng Chân Long nhất tộc hiện nay cũng chỉ mới có tứ trảo, còn chân linh ở thời thượng cổ tối đa cũng chỉ xuất hiện ngũ trảo.

Chỉ có duy nhất Chân Long ở kỷ thần thoại từng xuất hiện lục trảo, chính là tồn tại hùng mạnh sánh ngang với Thần Hầu khai thiên tích địa kia.
Sự việc này chính vì chỉ diễn ra trước khi bắt đầu xâm nhập Tuyệt Vọng Ma Uyên vài hôm nên những yêu tộc khác nằm ngoài Thần Hầu nhất mạch và Chân Long nhất mạch đều không biết.

Kể cả Côn Vũ vốn có tin tức nhạy bén cũng chỉ mới biết tới việc Thông Bích là đại địch duy nhất của mình, vẫn còn rất xa lạ với cái tên Đế Long.
- Đế Long, Thông Bích… Hai kẻ này đều là yêu tộc xuất chúng nhất từ trước đến nay từng xuất hiện kể từ thời kỳ thái cổ.

Huyết mạch của họ phản tổ nghịch đạo, hoàn toàn không thua kém chính tổ tiên khai sinh ra mình.

Còn Côn Vũ dẫu mạnh nhưng đã thất bại một lần, mất đi khí thế vô địch.

E rằng tương lai sẽ không thể cạnh tranh vị trí Yêu Đế với hai kẻ kia.
Xích Khao thở dài, đành phải công nhận Đế Long là nhân vật có sức uy hiếp nhất với Thần Hầu nhất mạch.

Vẻ mặt Tiểu Long Nữ đầy đắc ý, sự quật khởi của một chủng tộc khiến người ta không thể không hưng phấn.

Nhưng lại nghe Xích Khao nói tiếp:
- Có điều ta cứ cảm thấy bất kỳ ai một khi gặp phải tên Độc Cô Minh kia đều sẽ thất bại dưới tay hắn.

Thẩm Yến chẳng phải đệ nhất kỳ tài, mệnh danh kẻ tầm đạo thế hệ này sao? Chính y cũng phải thừa nhận nhờ có Độc Cô Minh thì y mới tìm thấy con đường trở nên hoàn mỹ.

Kể cả Côn Vũ kẻ luôn kiệt ngạo bất tuân, khi nhắc đến tên hắn cũng dùng giọng nói tôn trọng đầy bái phục.

Tuy Thông Bích là người Thần Hầu nhất mạch của ta, nhưng ta không dám nói chắc chắn sẽ có thể áp đảo được y…
- Các ngươi toàn là lo sợ hão huyền, thật mất mặt yêu tộc ta!
Tiểu Long Nữ cười nhạt, ba vị chí tôn thiên kiêu Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ còn lại cũng xen vào.
- Có mạnh đến mấy cũng chỉ là Khổ Hải cảnh, thậm chí còn chưa đạt đến đại viên mãn! Có thể chiến thắng Côn Vũ e cũng là có ẩn tình.

Chỉ cần gặp chúng ta thì xem như kiếp này của hắn chấm dứt tại đây, chúng ta sẽ cho hắn biết khoảng cách giữa hai cảnh giới Khổ Hải và Hỗn Nguyên cách biệt nhau thế nào…
Xích Khao thở dài lắc đầu, cũng không định tranh luận thêm.
Đúng lúc này từ xa xuất hiện một quân đoàn khô lâu có nhân số khoảng một ngàn tên đang bắt đầu tiến lại gần bọn họ.

Khô lâu đi phía trước đầu đội mũ rộng vành, tay cầm một thanh đại đao có chuôi màu xanh hình rồng, vì chiếc mũ rộng vành rất to nên gần như che phủ hoàn toàn đầu lâu của nó.


Khí tức của khô lâu đội nón càng quái lạ hơn, phảng phất như không hề có chút tu vi nào, thấp kém nhất trong ngàn khô lâu Khổ Hải và Hỗn Nguyên cảnh kia.
- Bảo đao!
Một chí tôn yêu tộc Hỗn Nguyên cảnh đang đứng cạnh Tiểu Long Nữ khi nhìn thấy thanh đao trong tay khô lâu đội nón thì hai mắt liền sáng rực, bất chấp tất cả đánh về phía nó, giống như quyết tâm phải đoạt bằng được bảo vật này.
- Của ta, Lục Xà huynh đừng manh động như vậy chứ? Phù Hề, chúng ta cùng lên!
Kẻ lên tiếng là Điều Ngư, cũng là chí tôn thiên kiêu của yêu tộc.

Bọn họ mặc dù có cơ sở Khổ Hải không cao lắm, chỉ tầm tám vạn trượng nhưng khi đột phá Hỗn Nguyên thì cũng là cường giả của cảnh giới này.

Trừ phi gặp phải kẻ địch có cơ sở Khổ Hải cao hơn, bằng không đám tuyệt thế thiên kiêu bình thường không bao giờ đủ sức rung chuyển.
Lục Xà xông lên trước, tay nhanh như cắt đánh thẳng vào đầu khô lâu đội nón.

Theo gã thấy chỉ cần nhanh chóng đánh chết nó, cướp được bảo đao sau đó lui lại là có thể tránh khỏi đám khô lâu đông đảo phía sau.
Điều Ngư và Phù Hề tuy chậm chân hơn nhưng cũng bám đuổi sát nút, thậm chí còn vô hình chung tạo thành hình gọng kìm khóa chặt Lục Xà lại, quyết không để cho gã dễ dàng độc chiếm bảo vật.
Vốn tưởng mọi thứ sẽ diễn ra hết sức bình thường, đầu của tên khô lâu đội nón sẽ vỡ tung dưới một chưởng của Lục Xà, nhưng khoảnh khắc Lục Xà sắp thành công thì chợt thấy khô lâu đội nón ngẩng mặt lên, từ trong hai hốc mắt trống rỗng âm u bỗng xuất hiện hai thanh đao vô hình đâm thẳng vào mắt gã.

Hai thanh đao này cực kỳ bá đạo, không chỉ làm gã mù lòa trong thoáng chốc mà còn khiến linh hồn gã tổn thương nghiêm trọng, một thân tu vi Hỗn Nguyên cảnh không cách nào vận dụng được.
- Tham lam…
Khô lâu đội nón thốt ra hai chữ, sau đó dưới cái nhìn kinh hãi của Điều Ngư và Phù Hề, nó lại tiếp tục vung tay trái lên tát vào mặt hai gã một cái trời giáng.
Đường đường là hai chí tôn thiên kiêu Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ mà dưới cái tát này trực tiếp cắm đầu xuống đất, mông chổng lên trời, bên cạnh vương vãi mấy cái răng đã bị đánh gãy.
- Ngu dốt…
Khô lâu đội nón khinh thường nói ra thêm hai chữ, sau đó chuyển hướng sang Xích Khao, Linh Minh và Tiểu Long Nữ đang nhìn mình bằng ánh mắt ngưng trọng.
- Các ngươi… quá yếu…
Khô lâu vác đại đao lên vai, chân đạp lên mông Điều Ngư khiến gã lập tức rống lên một tiếng uất hận sau đó ngất đi.

Thân là chí tôn thiên kiêu của Lý Ngư nhất tộc, từ nhỏ luôn lớn lên trong sự yêu thương kính trọng của tộc nhân, đến khi lăn lộn Bắc Vực, dù cho bại trận dưới tay một số thiên tài khác thì gã cũng chưa từng bị người ta sỉ nhục tới mức độ này.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi