ĐẺ MƯỚN - A ĐỒ MỸ

Khi Trương Văn Dã trở lại thì Mạc Lâm đã đổi sang nằm nghiêng quay mặt vào tường như thể chỉ lát nữa sẽ lại nằm sấp.

Tiếng hít thở đều đều, tiểu phu nhân ngủ rất ngon nên Trương Văn Dã không nỡ đánh thức y, chỉ nhẹ nhàng đặt cái rổ lớn đang ôm trong tay lên bàn.

Hắn đi tới chậm rãi kéo vai Mạc Lâm lại. Từ khi mang thai Mạc Lâm cực kỳ thích tư thế này, Trương Văn Dã sợ chèn ép bụng y nhưng không quản được, lần nào tiểu phu nhân ngủ cũng nằm kiểu này.

Mạc Lâm bị hắn làm tỉnh giấc thì hé mắt ra nhìn như muốn xem là ai. Sau khi biết đó là cha của con mình thì duỗi hai tay ra ôm eo Trương Văn Dã, cả người nhào vào ngực hắn dụi dụi.

"Đã nói bao nhiêu lần không được nằm sấp ngủ mà chẳng chịu nghe lời gì cả."

Mạc Lâm không mở mắt ra nổi, kéo Trương Văn Dã nằm xuống cạnh mình, trong lúc nửa tỉnh nửa mê gác chân lên người Trương Văn Dã rồi lẩm bẩm rúc vào cổ hắn.

Trương Văn Dã bị y cọ xát như thế chợt thấy hưng phấn, đang muốn trêu chọc y thì một giây sau lại cảm nhận được người trong ngực ngủ thiếp đi.

Hắn không dám nhúc nhích, đành phải ôm tiểu phu nhân ngồi tựa vào đầu giường. Vì không có chuyện gì làm nên bắt đầu ngo ngoe móng vuốt nhào nặn mông Mạc Lâm. Hơi thở nóng hổi phả vào làn da trắng hồng của Mạc Lâm. Thấy da y càng lúc càng đỏ, bàn tay Trương Văn Dã càng xoa bóp mạnh hơn.

"Lão gia cấn em kìa......" Người đang nhắm mắt trong ngực hắn đột nhiên mở miệng, giọng y ngái ngủ nhưng vành tai đỏ bừng đã bán đứng y.

Trương Văn Dã bị phát hiện cũng không xấu hổ mà dứt khoát ưỡn eo lên, tính khí cương cứng chĩa vào khe thịt của Mạc Lâm qua vải quần. Mạc Lâm á một tiếng rồi bò tới phía trước, hai tay khoác lên vai hắn, thân thể vẫn dán sát vào, ánh mắt thất thần, đỏ mặt khẽ thở dốc.

Trương Văn Dã khàn giọng: "Sao lại quấn người thế hả?"

"Em cũng không biết nữa......" Mạc Lâm tựa đầu lên vai hắn, nhẹ nhàng cọ mông vào vật cứng rắn dưới đáy quần, "Ngứa ngáy khó chịu quá."

Có lẽ vì đã lâu chưa làm, cũng có lẽ vì mang thai nên trong lòng y luôn thấy trống rỗng. Sáng nay đã bị lão gia dụ dỗ một lần nhưng lúc đó không khỏe nên nhanh chóng lắng xuống. Giờ nam nhân đang ở ngay dưới người mình, lửa nóng bao trùm toàn thân y, cảm giác ngứa ngáy càng thêm trầm trọng, tiểu phu nhân ngày thường nhút nhát thẹn thùng đột nhiên dạn dĩ hẳn lên.

Trương Văn Dã hung hăng hôn y một cái rồi thở hổn hển nói: "Nhưng đại phu nói chưa đến lúc, anh không vào được...... Làm sao đây......"

"Ưm......"

Hai chân Mạc Lâm quặp eo Trương Văn Dã bắt đầu cọ tới cọ lui.

Trương Văn Dã bị y dụ dỗ mất hết lý trí, nhất thời không để ý quần mình đã bị tiểu phu nhân lột xuống quá nửa, côn thịt nóng bỏng bật ra ngoài, trên đỉnh còn dính chất nhầy.

Mạc Lâm cũng nhanh nhẹn lột quần mình, hoa huyệt ướt át đỏ rực mấp máy phun nước. Y vội vã ngồi lên côn thịt nóng hổi, mép thịt hơi mở ra như miệng nhỏ mút lấy tính khí.

Trương Văn Dã ngửa đầu thở dốc rồi bóp mông Mạc Lâm khống chế y vặn eo. Mạc Lâm rên khẽ, khoái cảm khiến ngón chân cuộn lại.

"Không được......" Trương Văn Dã tìm về lý trí, hoa huyệt tiểu phu nhân quá ướt, động tác lại quá mạnh làm quy đầu bị trượt vào mãi.

Hắn để Mạc Lâm nằm xuống giường rồi banh chân y ra, cúi đầu liếm láp chỗ mê hồn kia.

"A a a! Lão gia!" Bộ dạng Mạc Lâm như đang phát xuân, mặt mũi tràn đầy tình dục. Hai mép thịt đỏ tươi bị hút vào miệng Trương Văn Dã, nhẹ nhàng run rẩy theo động tác quai hàm, chất lỏng không ngừng chảy ra.

Đột nhiên bờ môi rút lui, mép thịt bị ngón tay vạch ra, nam nhân ngắm nghía hạ thân y một hồi lại vùi đầu luồn lưỡi vào. Lưỡi mềm phá vỡ hoa huyệt chặt khít, liếm mạnh vách trong mềm mại ẩm ướt. Mạc Lâm banh rộng hai chân, bắp chân căng cứng, ngửa đầu rên rỉ đón nhận khoái cảm như sóng biển ập tới.

"A...... sướng quá lão gia...... A...... em sắp chết...... Ưm!" Mạc Lâm ưỡn eo lên, hai chân kẹp chặt cái đầu đang làm loạn kia, gót chân giẫm lung tung trên lưng Trương Văn Dã. Huyệt bị mút đỏ bừng, y vừa khóc vừa lên đỉnh. Trương Văn Dã liếm sạch dâm thủy, chờ tiểu phu nhân kiệt sức nằm xụi lơ trên giường mới bò dậy đi lấy nước lạnh.

Mạc Lâm run rẩy nói: "Lão gia không cần em giúp sao, em có thể liếm cho ngài......"

"Coi chừng lát nữa lại nôn bây giờ." Trương Văn Dã cầm quả ô mai từ cái rổ trên bàn đi tới cạnh giường nhét vào miệng Mạc Lâm, còn tiện tay đùa bỡn lưỡi y, "Anh nghe nói người mang thai đều thích ăn cái này, em thử ăn xem có dễ chịu hơn không."

Ô mai này không phải loại bình thường mà cực kỳ chua, dường như chỉ dành cho phụ nữ mang thai.

Mạc Lâm nếm thử, hai mắt sáng lên: "Thích ạ!"

"Ăn từ từ thôi, trên bàn còn nhiều lắm." Trương Văn Dã xoa đầu y rồi ra ngoài tắm vòi sen.

Mạc Lâm nằm trên giường, cảm thấy hết sức buồn chán. Mấy ngày nay y luôn muốn Trương Văn Dã ở cạnh mình, rời xa một khắc cũng không được, thế là dứt khoát xuống giường tìm hắn.

Tắm xong trên người Trương Văn Dã còn ẩm ướt, hắn đón lấy tiểu phu nhân nhào tới rồi hỏi: "Sao lại ra đây làm gì?"

"Chán quá à......Việc gì cũng không cho em làm, cửa cũng không cho em ra thì còn làm được gì nữa chứ?"

Trương Văn Dã nghĩ ngợi: "Hay là mời Hạ tiên sinh đến dạy em học nhé?"

"Không muốn!" Mạc Lâm ngẩng đầu lên khỏi ngực hắn cau mày nói, "Mời Hạ tiên sinh đắt lắm, chúng ta làm gì có nhiều tiền như vậy......"

Y vùi đầu vào ngực nam nhân rầu rĩ nói: "Dù sao dạo này cũng không có việc gì, em muốn lão gia dạy em học được không?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi