ĐỆ NHẤT LANG VƯƠNG



Đây là chuyện mà trước đây bản thân hắn ta cầu còn không được!  
Sắc mặt của Thượng Quan Phiệt hồng hào, vô cùng phấn chấn.

“Đây là cơ hội hiếm có giúp cháu có thể trực tiếp gia nhập vào Thiên Đình, cháu nhất định phải nắm bắt cho tốt!”  
“Chuyện này nhất định phải làm thật tốt, thật hoàn hảo, ở vũ hội phải thể hiện hết mình, giúp nhà Thượng Quan nở mày nở mặt!”  
“Cháu nghe rõ chưa!”  
Thượng Quan Phiệt lạnh lùng nói.

Sắc mặt của Thượng Quan Bắc nhợt nhạt, hơi kinh ngạc.

Nếu như trước đây, khi nghe thấy chuyện này, hắn ta nhất định sẽ vô cùng kích động.

Đây là cơ hội có thể tiếp xúc với người lên tiếng, gia nhập vào Thiên Đình.


Nếu người khác biết, cho dù có đánh nhau vỡ đầu cũng không giành được.

Cơ hội quý quá như thế này, người thường không thể nào hiểu được.

Nhưng hắn ta rất sợ hãi.

“Con tự mình suy nghĩ đi, bây giờ Vu Kiệt đang ở Lạc Thành, tạm thời không thể quay lại, đây là cơ hội tốt nhất của con đấy”.

Giọng Thượng Quan Châu nặng nề, ánh mắt giống như ngọn đuốc nhìn chằm chằm Thượng Quan Bắc.

“Đúng vậy, chúng ta không lường được Vu Kiệt lại có thể thoát chết, có điều tranh thủ liên lạc với người lên tiếng trước hắn thì nhất định có thể vượt qua hắn”.


Thượng Quan Phiệt trịnh trọng nói: “Cháu cũng phải khiến nhà Thượng Quan nở mày nở mặt, đừng để ông đợi suốt năm mươi năm, đợi đến lúc chết cũng không thể nhìn thấy cảnh nhà Thượng Quan vượt lên nhà họ Lý”.

Thượng Quan Bắc lập tức cảm nhận được áp lực từ hai người này.

Giống như hai ngọn núi lớn đang đè lên lưng hắn ta.

Nặng nề, khiến hắn ta phải gồng mình chống đỡ!  
Bọn họ đều hiểu rõ, phải cho đôi tình nhân này không gian riêng của hai người.

Dù sao cũng lâu rồi mới gặp lại nhau, nhất định có rất nhiều chuyện muốn chia sẻ.

Vu Kiệt im lặng nằm trên giường bệnh.

Dương Cẩm Tú nằm một bên, gối đầu lên ngực anh.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi