Sau khi rời khỏi Long Môn, Vu Kiệt lái xe đưa Trịnh Long rời đi.
Vừa trở lại khách sạn thì đúng lúc gặp Dương Cẩm Tú đi mua lễ phục về.
"Cẩm Tú..."
Từ xa, Vu Kiệt hướng về phía Dương Cẩm Tú hét lên, vừa nhìn thấy cô Vu Kiệt liền nở nụ cười.
"Anh?"
Dương Cẩm Tú hơi kinh ngạc: "Mọi người xong việc rồi sao?"
"Ừ!"
Vu Kiệt gật đầu: "Chỉ cần yến tiệc tối nay bắt được Triệu Như Tuyết nữa là xong, Trịnh Long, tối nay cậu nhớ chuẩn bị cho tốt".
"Anh Kiệt...", Trịnh Long không biết phải báo đáp thế nào: "Tôi thay Viên Viên cảm ơn anh, từ nay về sau tính mạng của Trịnh Long này chính là của anh!"
“Đừng nói những lời như vậy!”, Vu Kiệt xua tay: “Cuộc đời của cậu mãi mãi cũng sẽ chỉ thuộc về chính cậu thôi.”
"Vâng…"
Nỗi bi thương trong ánh mắt anh ta đã vơi đi rất nhiều, Vu Kiệt thấy vậy liền yên tâm hơn. Mấy ngày nay trong lòng anh vẫn có chút lo lắng cho Trịnh Long, lo vì phần mộ của bạn gái bị đập phá mà tâm trạng của anh ta sẽ bị kìm nén và suy sụp, bây giờ xem ra tình hình vẫn là rất tốt.
Còn về phần Triệu Như Tuyết kia...
Đêm nay cô ta nhất định phải bị trừng trị, cho dù có nhà họ Hiên Viên đứng sau chống đỡ cho cô ta cũng vô dụng.
“Cẩm Tú, lễ phục chuẩn bị thế nào rồi?”, Vu Kiệt hỏi: “Quần áo trong cửa hàng Kuyue có tốt không?”
"Đừng nhắc nữa...", Dương Cẩm Tú lập tức lộ ra ánh mắt chán ghét, nhưng khi vừa nghĩ đến nhà họ Lý thì sợ lời nói của cô sẽ khiến Vu Kiệt cảm thấy khó xử, liền đổi giọng: "Cũng tạm được! Nhưng mà em không chọn được cái nào phù hợp cả. Cho nên em đã đến một cửa hàng khác để mua. Anh về phòng thử mặc xem có vừa không!"
"Không cần thử đâu, đồ em chọn anh rất yên tâm, đi thôi! Chính là đợi lúc trời tối này!"
...
...
Thời gian vô thức trôi qua, ba giờ chiều, tại cục khí tượng thủ đô nào đó đưa ra cảnh báo vàng về sấm sét và mưa bão.
Mùa hè luôn là mùa của những cơn mưa xối xả, sắc trời cũng thuận theo những đám mây đen mù mịt kia mà càng lúc càng tối.
Khách sạn Holy Sky là một trong những khách sạn khá nổi tiếng ở thủ đô.
Trang trí của khách sạn này được kết hợp giữa sự đơn giản tao nhã của phương Tây và hơi thở sông núi độc đáo của Giang Nam. Bên ngoài là những bức tường trắng ngói đen cùng với một vài hồ nước yên tĩnh trong sân đã lột tả trọn vẹn vẻ đẹp của Giang Nam Hoa Hạ. Đi tiếp vào bên trong sẽ là một tòa nhà độc đáo theo phong cách châu Âu.
Ngoài ra, các đầu bếp trong khách sạn Holy Sky cũng có rất nhiều lai lịch, không chỉ là những đầu bếp hàng đầu của các nhà hàng Michelin, mà còn là những chuyên gia di truyền văn hóa phi vật thể được truyền lại vô số công thức nấu ăn nổi tiếng trong nước. Làm đầu bếp trong 50 năm, hầu hết mỗi năm bọn họ đều sẽ tham gia vào quốc tiệc của giới quyền lực đứng đầu ở thủ đô và họ sẽ tự tay quyết định tất cả thực đơn.
Tất nhiên, lý do khiến khách sạn Holy Sky trở thành nơi lui tới thường xuyên của những người nổi tiếng ở thủ đô và thậm chí là nơi tụ họp của giới thượng lưu chính là nhờ thế lực đứng sau khách sạn này.
Còn về vấn đề thế lực đứng sau rốt cuộc là ai thì không ai biết cả, vô cùng bí ẩn!
Họ chỉ biết rằng trước đây tất cả những thứ đến gây rắc rối với khách sạn Holy Sky đều sẽ biến mất!
Khi màn đêm dần buông xuống, yến tiệc trong khách sạn Holy Sky cũng dần dần được bắt đầu, không ít những vị khách được mời từ trước đã bắt đầu cầm thiệp mời bước vào trong khách sạn.
Mỗi khi đến những bữa tiệc kiểu này thì người đến khách sạn đầu tiên chính là bạn gái của các vị cậu chủ, bọn họ sẽ đến khách sạn trước khi tổ chức tiệc rồi thành lập các nhóm riêng nhỏ để thảo luận về các sự kiện lớn mới nhất, mục đích chính là muốn khoe mẽ mị lực của các vị cậu chủ của mình!
Tất nhiên, không phải người trong giới thì không phải ai cũng có thể đi vào.
Nhìn vào bên trong dọc theo ánh đèn rực rỡ của khách sạn, chỉ thấy một nhóm phụ nữ với trang phục chói mắt cùng thân hình cực phẩm đang ngồi quanh bàn trà ở đâu đó trên tầng một.
"Này, bà Vương, công việc kinh doanh gần đây có ổn không. Tôi nghe nói xưởng sản xuất trà của bà đang làm ăn rất tốt. Hình như bà còn nhận được một gói trà Đại Hồng Bào duy nhất ở trên ngọn núi đó. Nếu có thời gian, có thể đến nhà bà chơi không?"
"Chắc chắn là hoan nghênh rồi, nhưng mà mọi người đã nghe nói chưa. Yến tiệc tại khách sạn Holy Sky hôm nay hình như không đơn giản chỉ là một bữa tiệc thôi đâu. Tôi nghe nói hôm nay tại yến tiệc, nhà họ Lý sẽ thông báo về sự trở lại của cậu chủ đời thứ ba..."
"Gì cơ? Nhà họ Lý? Không phải chứ! Thật sự là nhà họ Lý sao? Làm sao có chuyện đó được, nhà họ Lý đời thứ ba không phải chỉ có hai cô con gái sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện một vị cậu chủ được chứ!"
"Không biết nữa. Tôi cũng vừa nghe được tin này vào lúc sáng mà thôi. Hình như là người trong nhà họ Lý cố tình tung ra. Nếu tin tức này thực sự đúng như thế, tôi phải suy nghĩ về chuyện trọng đại của bản thân thật kĩ, địa vị cậu chủ nhà họ Lý này, hoàn toàn chính là cậu chủ có trọng lượng nhất trên toàn quốc gia này đó!"
"Ai nói không phải chứ!"
Một vài quý cô của những gia đình giàu có nháo nhào thảo luận, trong lòng ai nấy đều có những tâm tư của riêng mình.
Dù sao nhà họ Lý!
Vẫn còn đó một vị anh hùng đến từ thế kỷ trước.
Ngay cả khi vị anh hùng đó đã rút lui tránh xa quyền thế, giao lại tập đoàn Lý Thị hiển hách khổng lồ nổi tiếng toàn cầu cho Lý Nam, thì bản thân vị đó tuyệt đối luôn có quyền lên tiếng.
Là người trong giới này, bọn họ cũng biết không ít những bí mật mà người ngoài giới không hề biết đến.
Cái gì mà một ông già nào đó đã nghỉ hưu từ Bộ binh được ông cụ Lý gọi đến thủ đô, hai người cùng nhau uống một bình rượu đào thâu đêm.
Cái gì mà ông cụ Lý đã một mình đi vào nơi gọi là viện Thái Tử, chỉ một câu nói liền dọa ông cụ Lâm giải tán cả nhà họ Lâm, đi khỏi thủ đô!
Còn có rất nhiều rất nhiều nữa...
Tóm lại, chỉ cần ông cụ kia vẫn còn đó thì nhà họ Lý vẫn xứng đáng là gia tộc hào môn số một thủ đô, thậm chí là số một toàn quốc.
Ngay cả khi ông cụ đã qua đời cả trăm năm sau, với sự trợ giúp của tứ đại thiên vương, nhà họ Lý cũng vẫn có thể đảm bảo được vị trí ổn định như hiện tại.
Nếu như có thể gả vào nhà họ Lý, cho dù kiếp sau có phải làm sâu bọ thì bọn họ cũng tình nguyện!
Ngay khi bọn họ đang thảo luận thì một bóng người đột nhiên xuất hiện ở cửa.
Vương Huệ mặc một bộ váy dạ hội màu trắng đính vô số lông vũ, đi giày cao gót, tự tin khoác tay Lưu Hải bước vào khách sạn.
Ngay khi xuất hiện, cô ta dường như thu hút sự chú ý của mọi người ngay lập tức.
"Oa...bộ lễ phục này...sao trước giờ tôi chưa từng thấy bao giờ nhỉ!"
"Đúng vậy, đúng vậy, nhìn phong cách giống như là của Kuyue?"
"Cái gì? Bộ váy dạ hội vẫn chưa ra mắt của Kuyue?"
"..."
Cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Vương Huệ rất tự nhiên theo Lưu Hải đi đến bàn trà thuộc giới các quý cô.
“Hả, cậu Lưu?”, nhìn thấy Lưu Hải, những quý cô kia lập tức lộ ra vẻ nịnh nọt.
"Cậu Lưu, vị này...không phải là..."
Lưu Hải giới thiệu: "Chính thức giới thiệu một chút, đây là Vương Huệ bạn gái tôi!"
Lập tức, hắn nói với Vương Huệ: "Nơi này là yến tiệc, em cứ nói chuyện với bọn họ trước, anh đi lên tầng trên chào hỏi mọi người."
Nói xong hắn rời đi.
Sau khi nghe giới thiệu, ánh mắt của những quý cô kia nhìn Vương Huệ bỗng trở nên khác thường, chỉ thấy một cô gái trẻ trông như những cô gái nổi tiếng trên mạng vội vàng đứng dậy: "Cô Vương, xin chào, xin chào!"
"Xin chào...", Vương Huệ hơi nâng cằm lên, nở một nụ cười đáp lại.
"Cô Vương, mời ngồi!"
"Đúng rồi, mời cô ngồi, đến đây nào, ngồi ở đây đi! Đây là một vị trí tốt đấy."
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Sau khi Lưu Hải rời đi, các quý cô đã nhanh chóng thay đổi thủ đoạn để có được mối quan hệ tốt đẹp với Vương Huệ.
Dù sao Lưu Hải cũng là cậu hai nhà họ Lưu, trong giới các cậu chủ vẫn có rất nhiều tài nguyên.
Cảm nhận được sự lấy lòng của những quý cô nổi tiếng này, Vương Huệ thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn, phải chăng đây chính là cảm giác của người có tiền sao...
Thật tuyệt!
Cô ta bình tĩnh cười nói: "Vâng, cảm ơn".
“À đúng rồi, cô Vương, bộ lễ phục này của cô đẹp quá, không biết là mua ở chỗ nào vậy?”, vừa ngồi xuống đã có người sốt ruột hỏi.
"Bộ váy này là do Lưu Hải đặc biệt đặt may cho tôi ở Kuyue!"
"Thật sao? Oa, ngưỡng mộ quá đi. Là Kuyue đó, không hổ là cậu hai nhà họ Lưu. Nghĩ lại thì trong giới cậu chủ ở thủ đô này cũng chỉ có cậu hai nhà họ Lưu mới có bản lĩnh như vậy. Thật là ghen tị!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Bọn họ không ngừng ngưỡng mộ ca ngợi, Vương Huệ cảm thấy tâm trạng rất thoải mái.
Nhưng ngay khi cô ta đang thảo luận về những món hàng xa xỉ với những quý cô nổi tiếng này thì ở cửa lại xuất hiện một bóng dáng khác ngay lập tức thu hút sự chú ý của cô ta.
Cô ta...lập tức sững sờ.
"Dương...Dương Cẩm Tú?"
Cô ta cau mày, như thể là gặp phải oan gia.
Tại sao lại là người đàn ông đó?
Tại sao cô ta lại ở đây?