ĐỆ NHẤT LANG VƯƠNG



“Không…không xong rồi!”  
      “Anh cả, không xong rồi!”  
      “Xảy ra chuyện lớn rồi!”  
      Trong sân nhà họ Lý, Lý Nam đang ngồi ở đại sảnh.

      Ngoài ông ấy ra, còn có năm trợ lý tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị do ông ấy đích thân huấn luyện, hôm nay những người này được đặc biệt cử đến để giải quyết những quyết định quan trọng của tập đoàn đã tích tụ lại trong khoảng thời gian qua.

      Loại công việc này lẽ ra phải được xử lý trực tiếp trong phòng hội nghị của tập đoàn, nhưng hiện tại Lý Châu đang gặp chuyện, hơn nữa ông cụ Lý vừa vượt qua cơn nguy kịch, nhất định phải có người trong nhà trông nom, thân là anh cả, ông ấy nhất định phải luôn có mặt ở nhà.

      Dù sao, từ sau khi ông cụ đổ bệnh, các anh chị em đã tụ họp lại với nhau để bàn về tương lai, hiện tại nhà họ Lý có thể đứng ở vị trí đỉnh cao lâu như vậy là nhờ có sự tồn tại của ông cụ Lý.

      Thời đại hiện tại, các cụ có công trạng và thành tích giống như ông cụ Lý đều đã không còn nữa rồi.

      Hơn nữa sau khi bọn họ ra đi thì những gia tộc đó cũng lần lượt bắt đầu suy tàn theo.


      Không được để hiện tượng tương tự này xảy ra trong nhà họ Lý, bọn họ là con cháu của nhà họ Lý, gánh vác trên vai nhiệm vụ đưa nhà họ Lý trở nên thịnh vượng, giúp quốc gia ngày càng phát triển, kế thừa nhiệm vụ và chí nguyện của các thế hệ đi trước, bọn họ phải học cách tự mình gánh vác sự nghiệp của nhà họ Lý.

      Sau khi nghe thấy giọng nói của Lý Hòa ở ngoài cửa, Lý Nam đang xử lý một tài liệu quan trọng, lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa.

      Theo sau Lý Hòa là Lý Mãnh, ông ta sải bước đi đến, hai mày cau lại thành một đường đen đủ để cho thấy đây là một tin xấu.

      Lý Nam đứng dậy, nói với năm người trợ lý: “Tài liệu trong thời gian này cứ xử lý đến đây đã, đa số những việc quan trọng tôi đều xử lý xong rồi, sau khi về công ty nói lại với cấp dưới, cứ theo những gì tôi đã chỉnh sửa mà tiến hành mở rộng dự án, những địa bàn không nên tiết kiệm thì tuyệt đối không được tiết kiệm, nhất là đối với vật liệu đạt tiêu chuẩn quốc gia, tuyệt đối không được cẩu thả!”  
      "Tại thời điểm quan trọng này, không được để xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Ngoài ra, tất cả các ngành công nghiệp giải trí trực thuộc tập đoàn phải giữ vững tinh thần, tuân thủ nghiêm ngặt các quy định của thị trường và đặt nguyên tắc phục vụ lên hàng đầu".

      “Những tài liệu còn lại, tối nay tôi sẽ để xử lý hết, mọi người về trước đi!”  
      “Vâng!”  
      Năm người trợ lý đứng dậy, cầm tài liệu liên quan đến dự án rồi rời đi.

      Tiếp theo là chuyện lớn quan trọng có liên quan đến nhà họ Lý, bọn họ không thể nghe, đây là quy tắc.

      Sau khi bọn họ đã đi xa, hai anh em Lý Hòa và Lý Mãnh mới đi đến, thở hổn hển, sắc mặt cực kỳ khó coi.

      “Xảy ra chuyện gì rồi?”, Lý Nam hít sâu một hơi, đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

      Lý Hòa vừa mở miệng đã mắng một câu “Con mẹ nó”: “Vừa nhận được tin, Tiểu Kiệt bị thằng nhóc nhà họ Lưu đâm sau lưng rồi”.

      “Mẹ nó, tức chết đi được, sớm biết như vậy, thì đã không để cho Tiểu Kiệt đi, đây không phải là thêm dầu vào lửa sao?”  
      “Đâm sau lưng?”  
      Đồng tử Lý Nam co rút lại: “Chuyện là thế nào?”  
      Lý Mãnh nói: “Tình hình không được tốt cho lắm, Tiểu Kiệt vừa bước chân vào câu lạc bộ Thiên Hải vài phút thì có một đám nhân viên của cục cảnh sát thủ đô cũng theo đến, lúc đi ra thì hai tay của Tiểu Kiệt đã bị còng khóa chặt rồi”.

      “Em phái người đi vào trong đó nghe ngóng, bọn họ nói là Tiểu Kiệt đánh thằng nhóc nhà họ Lưu rồi, bị đối phương bắt được thóp, còn quay video lại làm chứng cứ rồi giao cho cơ quan có liên quan, hiện tại tin tức cụ thể ở cục cảnh sát là, thằng nhóc Lưu Hải đã bảo bệnh viện trực thuộc nhà họ Lưu làm một báo cáo chấn thương não, cáo buộc Tiểu Kiệt tội cố ý gây thương tích, chuẩn bị khởi kiện!”  
      “Cái gì?”  

      Xoẹt!  
      Sắc mặt Lý Nam đột nhiên trở nên khó coi, ông ấy siết chặt nắm đấm, lập tức nhận ra đây là một cái bẫy.

      “Xem ra nhà họ Lưu thực sự đã làm như chúng ta dự đoán, đứng về phía nhà Hiên Viên, mặc dù hiện tại chưa có chứng cứ rõ ràng cho thấy nhà Hiên Viên cũng sắp ra tay, nhưng mà anh nghĩ là sắp rồi”.

      “Lần này Tiểu Kiệt đi gặp thằng nhóc Lưu Hải đó là trúng kế của hắn rồi”.

      Lý Hòa đứng bên cạnh dậm chân lo lắng: “Bất kể có phải là bẫy hay không, chúng ta phải nhanh tìm cách để đưa Tiểu Kiệt ra ngoài, chuyện của Tiểu Châu còn phải tốn thêm nhiều công sức để xử lý, bên này Tiểu Kiệt lại xảy ra chuyện rồi, một khi hai chuyện này gộp lại với nhau bị người khác phóng đại lên, chẳng phải tình hình của Tiểu Châu sẽ càng tệ hơn sao!”  
      “Hôm trước thì con gái lái Lamborghini, hôm sau thì cháu trai đánh người khác bị bắt vào tù!”  
      “Nhà họ Lý chúng ta chỉ có mình Tiểu Kiệt thôi, không được, em nhịn không nổi rồi, bây giờ em đi gọi điện thoại bảo người tìm quan hệ đưa Tiểu Kiệt ra ngoài”.

      Nói đến đó, Lý Hòa liền lấy điện thoại ra mở danh bạ bấm vào thư mục có lưu những nhân vật đặc biệt.

      Mặc dù đứa cháu trai này vừa mới về nhà họ Lý, nhưng Lý Hòa vô cùng thích Vu Kiệt, vừa là anh hùng biên cương của thủ đô, vừa là thiên tài võ thuật, còn tự tay kéo ông cụ từ cõi chết trở về, là hy vọng của nhà họ Lý trong tương lai.

      Con người ta, tuổi càng lớn thì càng muốn có người thừa kế.

      Đời thứ ba của nhà họ Lý chỉ có một mình Vu Kiệt, có ai không yêu thương anh chứ?”   
      Nhưng…  
      Đúng lúc Lý Hòa đang chuẩn bị gọi điện thoại thì Lý Nam đã trực tiếp giật điện thoại: “Không được gọi!”  
      “Anh cả, anh làm gì vậy! Sao lại không gọi? Lẽ nào anh định trơ mắt nhìn Tiểu Kiệt ngồi tù sao? Nó là con cháu của nhà họ Lý chúng ta đấy”.

      “Câm mồm!”  
      Lý Nam quát: “Chú tưởng anh không sốt ruột sao? Nó là con trai ruột của anh đấy, con trai duy nhất của anh, anh còn lo hơn chú nhiều, nhưng lo lắng thì có thể bốc đồng sao?”  
      “Chú ba, đây không phải là giới giải trí của chú”.

      “Trong giới giải trí của chú, có lẽ chú có thể làm như vậy, bởi vì chú là ông trùm ở đó, một câu nói của chú có thể khiến một người trẻ tuổi trở thành đỉnh lưu, cũng có thể khiến một một nghệ sĩ đỉnh lưu trực tiếp bị phong sát, nhưng chuyện này là xã hội, có liên quan đến pháp luật”.

      “Pháp luật, chú biết không? Hơn nữa còn xảy ra trong lúc Tiểu Châu gặp chuyện, chuyện Tiểu Kiệt đánh người sẽ bị người khác phóng đại lên”.


      “Chú phải hiểu rõ, lúc trước Tiểu Kiệt ở thủ đô, ở chùa Hàn Sơn, bao gồm những chuyện đã xảy ra ở những thành phố khác đã thu hút rất nhiều sự chú ý, thậm chí còn đạt được mục đích ban đầu của ông cụ, thu hút sự chú ý của người lên tiếng”.

      “Hiện tại, chuyện Tiểu Kiệt đánh người chắc chắn sẽ bị vô số cặp mắt nhìn chằm chằm, bao gồm cả những kẻ thù của nhà họ Lý chúng ta.

Vào thời điểm nhạy cảm này, nếu chú, anh, hoặc chú hai hay bất kỳ người nào nhờ quan hệ để cứu Tiểu Kiệt, thì đều sẽ bị kẻ địch nắm được thóp, gây bất lợi cho Tiểu Châu".

      “Nhà họ Lý dùng quyền lực cá nhân để bảo lãnh cháu trai ra ngoài, hai người nghĩ xem, nếu như những lời này bị đồn thổi thì đối với chuyện trả lại trong sạch cho Tiểu Châu có lợi lộc gì không?”  
      Lý Nam vô cùng bình tĩnh, là một chủ tịch điều khiển tập đoàn trăm tỷ nhiều năm, năng lực và phương thức xử lý công việc của ông ấy hoàn toàn vượt trội so với Lý Hòa và Lý Mãnh, lúc xảy ra chuyện, ông ấy luôn phân tích rõ ràng vấn đề đang gặp phải.

      Nghe vậy, Lý Hòa nghiến răng nghiến lợi, thở dài: “Vậy bây giờ phải làm thế nào?”  
      “Để anh nghĩ xem”.

      Lý Nam trầm tư suy nghĩ.

      Lúc này, Lý Mãnh bỗng nhiên lên tiếng: “Có một chuyện, lẽ nào hai người không thấy lạ sao? Với tính cách của Tiểu Kiệt, nó không thể nào là không nhìn thấu thủ đoạn của Lưu Hải, với tính khí của nó lẽ nào không khống chế được bản thân mà rơi vào bẫy của người khác sao?”  
      “Em đang nghĩ, là chuyện gì có thể khiến Tiểu Kiệt mất…”  
      “Ông Nam, ông Nam, cô Tiên trở về rồi, cô Tiên…”  
      Đúng lúc Lý Mãnh vừa đưa ra câu hỏi thì đáp án đến rồi.

      Một người quản gia hốt hoảng chạy vào.

      Theo sau là một chiến sĩ trang bị đầy vũ trang cõng Lý Tiên đang hôn mê trên lưng, chạy nhanh vào đại sảnh.

      “Ông Nam, vừa nãy có một chiếc xe không có biển số ném cô Tiên từ trên xe xuống, còn kèm theo một bức thư, tôi đã sai người đuổi theo rồi, ông xem bức thư này đi!”  


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi