ĐẾ QUÂN

- Ngươi biết?

Ba người Thần Dạ trăm miệng một lời hỏi.

Huyền Vũ gật gật đầu nói:

- Ta từng nghe qua, nhưng không nghĩ đến lại có bộ dạng quỷ này.

Ba người Thần Dạ không khỏi liếc nhau một cái, cái gọi là từng nghe qua của Huyền Vũ chắc hẳn là lúc hắn đạt được truyền thừa cường đại nào đó đã nghe qua rồi.

- Như vậy đến cùng cái gì là Sinh Tử Huyền Đan?

Một lát sau Thần Dạ tiếp tục hỏi

Huyền Vũ trầm tư nói ra:

- Sinh Tử Huyền Đan ý chỉ sinh chi lực và tử chi lực dung hợp lẫn nhau, cuối cùng hình thành đan dược.

Giải thích rất đơn giản nhưng lại khiến Thần Dạ và Tử Huyên đều chấn kinh.

Sinh chi lực có lẽ chỉ chính là sinh cơ mà tử chi lực không hề nghi ngờ chính là tử khí

Sinh cơ và tử khí đối lập như nước với lửa, chỉ khẽ chạm liền bạo không có khả năng sẽ cùng tồn tại, càng đừng nói đến tương dung, ai thấy qua nước và lửa dung hợp chưa?

Đương nhiên sinh cơ và tử khí cũng không thể dùng nước lửa đơn thuần để hình dung được.

Hình thành một thế giới cần quá nhiều nhân tố đặc biệt, sinh cơ và tử khí chính là căn bản để cấu thành thế giới, còn sinh thì có tử, có tử thì có sinh, nếu chỉ có sinh hoặc tử thì không có khả năng cấu thành một thế giới nguyên vẹn được.

Thiên Địa rộng lớn, sinh tử cùng tồn tại trong trời đất, nhưng cái gọi là cùng tồn tại này cũng không phải là chung sống hoà bình, không có khả năng sẽ chung sống hoà bình, cho nên nếu như Sinh Tử Huyền Đan đúng như Huyền Vũ nói vậy thì viên thuốc này cũng quá thần kỳ rồi.

Lúc này Thần Dạ nghi hoặc nhìn về phía Trạc Ly, nếu thật là Sinh Tử Huyền Đan vậy vì sao mình lại không cảm ứng được chút kỳ lạ nào chứ?

Trạc Ly cười giải thích nói ra:

- Công tử đừng có dùng linh hồn chi lực, hãy dùng huyền khí bản thân ngươi đi cảm ứng thử một chút đi.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Thần Dạ kinh ngạc không thôi

Trạc Ly gật đầu cười

Thần Dạ tâm thần hơi động một chút, chợt bán tín bán nghi, tự trong lòng bàn tay hiện lên một đám huyền khí năng lượng

Lúc huyền khí năng lượng tiếp xúc với cái gọi là Sinh Tử Huyền Đan kia thì thình lình một cổ năng lượng khí tức tinh khiết từ trong đan dược bạo tuôn ra ngoài, khí tức kia rõ ràng ẩn chứa sinh cơ và tử khí vô cùng huyền diệu.

Trạc Ly cười nói:

- Đây là thói quen của chúng ta, mỗi gặp phải thứ gì chúng ta đều quen dùng linh hồn chi lực đi cảm ứng, sau khi làm linh hồn chi lực cảm ứng không có kết quả thì chúng ta sẽ cho rằng là linh hồn lực lượng của chúng ta còn chưa đủ, cho nên đặt ở Hoàng gia nhiều năm như vậy nhưng Hoàng gia lão tổ kia vẫn không phát giác được sự trân quý của viên thuốc này.

Nghe vậy Thần Dạ bật cười, đừng nói Hoàng Trần mà ngay cả bản thân hắn cũng thế, lúc đó chẳng phải không phát hiện ra phải làm thế nào mới có thể khiên viên đan dược này hiện hình sao?

- Tiền bối, đan dược này đến cùng có hiệu quả thế nào?

Tử Huyên hỏi

Thần Dạ thần sắc thay đổi, nếu đã có tên là Sinh Tử Huyền Đan phải chăng sẽ có quan hệ với sinh tử, nếu vậy có thể nào có hiệu quả khắc chế thâm chí là hóa giải Tà Tâm Chủng hay không?

Biết rõ Thần Dạ đang suy nghĩ gì, Trạc Ly khẽ lắc đầu nói:

- Sinh Tử Huyền Đan dung hợp hai loại khí tức sinh tử quả thật có thể khiến người mặc dù sau khi sinh cơ đoạn tuyệt cũng có thể cứu được một mạng, thậm chí được Sinh Tử Huyền Đan tẩy rửa sẽ lưu lại một hạt giống, nếu như đào tạo thoả đáng thì hạt giống có thể nẩy mầm, cũng phát triển thành sinh tử chi lực trực tiếp dung nhập vào trong huyền khí, khi có có chỗ tốt gì chắc không cần ta nói ngươi cũng biết.

Nói đến đây Trạc Ly nhìn Thần Dạ, ý tứ kia cũng rất rõ ràng không cách nào hóa giải Tà Tâm Chủng.

Tử Huyên nắm chặc tay Thần Dạ nhu hòa cười cười

Tâm thần Thần Dạ run rẩy chợt để Sinh Tử Huyền Đan vào trong tay Tử Huyên nói:

- Ăn nó vào đi.

- Ta không cần.

- Nghe lời ăn vào đi, có nó ta cũng an tâm được một chút.

Thần Dạ cố gắng khiến thanh âm của mình giữ vững bình tĩnh một chút nhưng chính hắn lại hiểu rõ mình không cách nào làm được.

- Cô nương ăn nó vào thì tất cả mọi người cũng yên tâm hơn một chút!

Trạc Ly ở một bên khuyên nhủ

Nhìn Tử Huyên ăn đan dược vào tiến nhập trạng thái tu luyện, mi tâm Thần Dạ lập tức xiết chặt, lúc này mới trầm giọng hỏi:

- Trạc Ly tiền bối sau khi Tà Tâm Chủng phát tác có phải Tử Huyên nàng sẽ bị triệt để khống chế tâm thần, từ nay về sau cả đời đều không thể giải thoát trừ khi chết không?

- Phải!

Một chữ này lại nặng như vạn quân, Trạc Ly không muốn nói nhưng cũng không được, Tà Tầm Chủng quả thật đáng sợ, đáng sợ đến mức Trạc Ly biết nếu lúc này không cho Thần Dạ chuẩn bị tâm lý trước thì hắn sẽ nổi điên mất/

Mà Trạc Ly càng thêm hiểu rõ, dù cho có chuẩn bị tâm lý thì đến ngày đó Thần Dạ vẫn không thể nào đối mặt được.

- Tà Đế Điện

Thần Dạ hai đấm nắm chặt, phần dữ tợn kia không ngôn ngữ nào có thể hình dung được.

Nơi này là một mảnh bình nguyên bao la thanh thúy tươi tốt, ở trung bộ bình nguyên có một mảnh Hắc Thạch quảng trường, trên không trung có một phương lối ra không giang như lỗ đen vũ trụ lẳng lặng lơ lững, trong lúc mơ hồ lộ ra một tia không gian chấn động.

Vào thời khắc này, nơi yên tĩnh này đột nhiên có một hồi không gian lực lượng mãnh liệt bạo tuôn ra, chợt, lúc hào quang lập loè, bốn đạo thân ảnh từ trong đó bắn ra ngoài như lợi tiễn.

- Nơi này là Trung Vực sao, thoạt nhìn cũng không khác gì những nơi khác a!

Hít một hơi thật sâu, Huyền Vũ vung vẩy lấy nắm đấm, có vài phần không vui nói.

Thật sự là đoạn đường này tới, trọn vẹn bỏ ra gần hai mươi ngày, Huyền Vũ cũng không phải là người nhịn được tính tình, hắn sắp hỏng đến nơi rồi.

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, quét mắt nhìn chung quanh, nơi này hiển nhiên hiếm người lui tới, chung quanh, cũng cũng không có ai thủ hộ lấy, rất rõ ràng, từ Huyễn Hải Thành đến nơi này là đơn hướng thông đạo mà không phải là song hướng thông đạo.

Trên thực tế, đại đa số không gian thông đạo đều là đơn hướng cả, trừ phi chỗ đó có thế lực cường đại nào đó, nếu không sẽ khiến người hết sức đỏ mắt.

- Trạc Ly tiền bối, đối với Trung Vực này ngươi hiểu được bao nhiêu?

Một lát sau, Thần Dạ cười hỏi.

Nghe vậy, Trạc Ly bật cười thoáng một phát, nói:

- Năm đó lúc rời đi đến bây giờ đã hơn nghìn năm trôi qua rồi, ấn tượng trước kia có lẽ giờ cũng không dùng được nữa, cho nên, chúng ta chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất, trước tiên tìm nơi nào có người hỏi đường thôi.

- Vậy thì đi thôi!

Thần Dạ không chút chậm trễ, thả người nhảy lên, tùy ý chọn một phương hướng nhanh chóng chạy lướt đi, sau một hô hấp, một đám bốn người đã biến mất khỏi phương thiên địa trống trải này.

Ước chừng sa hơn nửa canh giờ, bốn người đã gặp những người khác, sau khi thăm dò được vị trí ở gần đây, bốn người Thần Dạ lại toàn lực nhanh chóng chạy tới thành trì kia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi