ĐẾ QUÂN

Dưới sự tức giận, Chung Viêm hét lớn một tiếng,t rong tay xuất hiện hai chuôi trọng chùy huy động lên giống như cự nham, chia ra hung hăng đánh tới Quỷ thi cùng thanh sắc thương mang.

- Oanh oanh!

Thanh âm đinh tai nhức óc bộc phát ra ở trong tràng, năng lượng ba động hung maxh cũng là quanh quẩn ở trong hư không, thanh uy như vậy trực tiếp đã để cho không gian vặn vẹo.

Trong lúc hỗn loạn, hai chuôi trọng chùy đột nhiên giống như là quả khí cầu bị chọc thủng, mềm nhũn mà xẹp xuống, hiển nhiên lực lượng của Quỷ thi cùng cường hãn của thương mang tách ra nghênh chiến, Chung Viêm không cách nào địch được.

Nhưng cuối cùng vẫn là cao thủ cảnh giới Thượng Huyền thất trọng, mặc dù rơi xuống hạ phong, Chung Viêm cũng thành cồn tránh được sát chiêu tuyệt đối, nhưng năng lượng trùng kích phản chấn mà đến vẫn là chấn đến cước bộ đảo ngược, một ngụm tiên huyết không nhịn được mà phun ra.

Một mình Quỷ thi liền đem Chung Viêm gắt gao ngăn chặn, nhiều hơn một cái Phong Ma, hắn há có thể là đối thủ!

Đang ở lúc Chung Viêm lùi về phía sau, thanh sắc lưu quang của Phong Ma cùng Quỷ thi lần nữa lắc mình bức tới, mà lúc này một đạo tiếng xé gió bén nhọn cũng là nhanh như quỷ mị xuất hiện ở phía sau Chung Viêm.

- Chung Viêm, ngươi đường đường là đứng đầu một bang thế nhưng vì chạy trối chết mà không tiếc buông tha cho tính mạng của thuộc hạ cùng với tính mạng của nhi tử ngươi, quả nhiên là quả cảm vô cùng a!

- Liễu Chân?

Chung Viêm kinh hãi vạn phần, sơm biết như vậy cũng không nên ngăn lại Phong Ma, có lẽ giờ phút này hắn đã trốn ra tìm đường sống, nhưng hiện tại muốn những thứ này cũng vô dụng.

Có Liễu Chân gia nhập, chỉ trong chốc lát thời gian Chung Viêm đã bị đánh chết.

- Tiểu huynh đệ, lại phải đa tạ ngươi một lần rồi, nếu không hôm nay rất có thể để Chung Viêm chạy mất.

Liễu Chân hướng về phái Thần Dạ ôm quyền, về phần Phong Ma hắn nhìn cũng chưa từng nhìn.

- Liễu bang chủ!

Liễu Chân không để ý đến Phong Ma, nhưng Phong Ma là không thể không để ý đến Liễu Chân, lập tức hướng hắn khách khí chắp tay.

- Các ngươi sao lại ở chỗ này?

Lại có một đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới, chính là Liễu Nghiên, nhìn thấy Thần Dạ cùng Phong Ma, nàng nhẹ giọng hỏi, nhất là sau khi thấy Phong Ma, có lẽ là chuyện đã bị phụ thân cùng Thần Dạ biết, nụ cười không khỏi hồng lên.

Ta cùng Phong huynh trong lúc rảnh rỗi cho nên đi ra ngoài một chút, thuận tiện ngắm trăng một chút, không ngờ lại gặp Chung Viêm đang chạy trốn.

Thần Dạ cười cười, đang muốn tìm cái cớ đem Liễu Chân lôi đi, để cho hai người có một cơ hội nói chuyện, bỗng nhiên thân thể ngừng lại, có một vẻ mặt không thể tưởng tượng không chút che giấu nào mà phủ hiện ở trên khuôn mặt.

- Liễu lão ca, ta có lời muốn nói với Phong Ma huynh cùng Liễu cô nương, phiền toái ngươi trước trở về Vũ bang đi!

- Tiểu huynh đệ, ngươi làm sao vậy?

Thần Dạ đột nhiên biến sắc để cho Liễu Chân kinh hãi.

- Thần Dạ?

- Thần Dạ huynh đệ?

Liễu Nghiên cùng Phong Ma đồng dạng cũng là bị sợ, mặc dù ba người đối với Thần Dạ cũng còn không phải là đặc biệt hiểu rõ, hơn nữa Phong Ma hôm nay mới là vừa quen biết Thần Dạ, nhưng bọn họ đều biết người thiếu niên này tâm tính trầm ỏn, cũng không phải là một việc tùy ý liền có thể để cho hắn lộ ra vẻ mặt như vậy.

- Ta không có gì, chỉ là đột nhiên xảy ra một chuyện để cho ta cũng rất không tin mà thôi.

Thần Dạ nhìn ba người không khỏi cười khổ một tiếng.

- Tiểu huynh đệ không có chuyện gì ta đây về Vũ bang trước, mới vừa diệt Ưng bang còn có rất nhiều việc vặt phải xử lý.

Liễu Chân nhìn Thần Dạ, sau khi nhận thấy hắn thật không có chuyện gì mới xoay người lập tức rời đi.

Liễu Chân không phải là không thể tin tưởng được, mà là có một số việc càng ít người biết càng tốt, chuyện liên quan trọng đại, nếu không phải quan hệ đến Phong Ma cùng Liễu Nghiên, Thần Dạ cũng không muốn Liễu Nghiên biết.

- CHúng ta tìm một địa phương không có người đi!

Thần Dạ phất phất tay, dẫn đầu hướng bên ngoài Đại Tuyên phủ lao đi, Liễu Nghiên cùng với Phong Ma cũng là theo sát phía sau.

Đợi đi tới trong thành, sau khi đi vào trong một rừng cây, Thần Dạ cũng còn chưa nói gì, long nguyên ở bên trong trán của hắn tản ra quang mang thôi xán bạo dũng mà ra, cư nhiên trực tiếp lướt về hướng Phong Ma.

Long nguyên, chẳng những là vật mà tam túc Hỏa Long ngưng hóa, một thân thân tinh hoa đều là ở trong này, vừa mới xuất hiện chính là bắt đầu có ba động cường đại dũng động, hơn nữa trong Long nguyên còn có năng lượng trong lòng đất mà Thần Dạ từng thu.

Hai loại khí tức nồng nặc này Phong Ma cùng Liễu Nghiên đầu tiên liền có thể cảm ứng tới.

Mà nay Long nguyên lướt tới, ngừng ở trước người Phong Ma, bộ dáng như vậy để cho người biết Thần Dạ đây là muốn làm cái gì.

- Thần Dạ huynh đệ, đây, đây, đây thật sự quá trân quý.

Cho dù là Phong Ma kiến thức cũng không ít, tất cả tế ngộ, hơn nữa theo như lời của Đao linh là Đế chi truyền nhân, cũng đủ để chứng minh Phong Ma lai lịch không nhỏ, nhưng giờ khắc này vẫn có loại cảm giác luống cuống.

- Ha hả, đây là lựa chọn của nó, chuyện này nhưng không liên quan đến ta, nếu không ngươi cho rằng ta sẽ hào phóng như vậy?

Thần Dạ ra vẻ bất đắc dĩ cười một tiếng, nhưng trong lòng thì cảm khái không thôi.

Long nguyên hành động như thế, đó là đại biểu nó tìm được chủ nhân chân chính, nói cách khác, Phong Ma chính là truyền nhân của chủ nhân tam túc Hỏa Long.

Chủ nhân của Tam túc Hỏa Long rốt cuộc là thần thánh phương nào, Thần Dạ tạm thời không biết, nhưng liền bằng Tam túc Hỏa Long này trong Long tộc cũng là tồn tại đứng đầu cũng muốn nhận thức làm chủ, có thể nghĩ được đây tuyệt đối là tồn tại thần bí và cường đại.

Khó trách Phong Ma lấy tư chất trung đẳng có thành tựu như thế, nguyên lai là đạt được truyền thừa bất phàm, dĩ nhiên nếu như nghị lực của Phong Ma cũng không đủ, cho dù bảo sơn ở trước mặt cũng đừng mơ tưởng mà đào được một khối vàng.

Nghe nói như thế, Phong Ma cùng Liễu Nghiên đều là ngây ra một lúc, tự hành lựa chọn liền cũng có ý nghĩa hạt châu ở trước mặt Phong Ma có linh tính cực kỳ cường đại.

Thần Dạ tiếp tục nói:

- Phong Ma huynh, đây là Long nguyên, là vật mà một vị Long tộc cao thủ đứng đầu biến thành, năm đó ta tình cờ có được, nó nói cho ta biết để cho ta một ngày kia đem nó đưa về Long tộc. Hiện tại nó lựa chọn ngươi đến tột cùng là nguyên nhân gì, chắc hẳn trong lòng ngươi rất rõ ràng.

Lời của Thần Dạ quá khiến cho Phong Ma cùng Liễu Nghiên giật mình, địa vị của hạt châu này cư nhiên to lớn như thế... Đồng thời bọn họ đối với Thần Dạ bỗng nhiên có một loại hiểu rõ càng sâu, người thiếu niên này tuyệt đối có thể kết giao được, hơn nữa có thể sinh tử tương giao.

Vẻn vẹn là vật mà Long tộc cao thủ đứng đầu biến thành, đây đã có thể để cho tất cả võ giả khắp thien hạ chen chúc nhau đến tranh giành, Thần Dạ đã nắm trong tay lại có thể không chút lựa chọn mà lấy ra, mặc dù Long nguyên có linh nhưng nghĩ đến, nếu như Thần Dạ cứng rắn muốn giữ làm của riếng thì hắn cũng có thể làm được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi