Phó Cửu thật là có chút không quá tiện lợi.
Một tay cô cắm túi quần, ngừng lại một chút, nghiêng mắt nhìn về phía Tiết Dao Dao.
Thật ra Tiết Dao Dao cũng không muốn thay quần áo, dáng người của cô... Quần áo chỗ này hẳn là mặc không vừa đâu nhỉ...
Nhưng mà Tiết Dao Dao đã xem nhẹ ảnh hưởng của cái tên Tần Mạc này ở ba tỉnh miêng Đông Bắc, chỉ cần là sản nghiệp trong Giang Thành đều sẽ có cổ phần của Tần thị.
Cho nên ở chỗ này, bọn họ được hưởng đãi ngộ của khách quý.
Tiếp tân đứng bên cạnh đều rất xinh đẹp, ăn mặc đồng phục nói với cô: "Tiết tiểu thư, chúng tôi đã chuẩn bị tốt trang phục vận động dành riêng cho ngài, mời đi theo tôi."
Tiếp tân kia nói xong, hơi cúi người với Tần Mạc mới dẫn người rời đi.
Đây là lần đầu tiên Tiết Dao Dao đến loại địa phương này, khó tránh khỏi có chút câu nệ, thế nên cũng không nhận thấy được Phó Cửu có điều gì không ổn.
Trong đại sảnh trang hoàng hoa lệ ngoại trừ tiếp tân cũng chỉ dư lại hai người Phó Cửu và Tần Mạc.
Vị trí phòng thay quần áo nam ở phía tay trái bọn họ, cách không xa lắm.
Phó Cửu đang suy nghĩ nên viện cớ như thế nào đã bị Tần Mạc dùng một tay túm lấy cổ áo cô, xách người vào cửa phòng, tay trái còn không quên lấy trang phục vận động được tiếp tân đưa tới.
Tổng giám đốc có một thói quen, đến nơi thế này anh sẽ không để người khác hầu hạ, cho dù là thay quần áo, anh cũng sẽ bảo những tiếp tân đó chờ bên ngoài.
Tuy rằng là đãi ngộ của khách quý, nhưng thay quần áo vẫn chung một phòng.
Phó Cửu vừa vào phòng liền đánh giá bốn phía, ngoại trừ sau khi mở ngăn tủ có thể tạo được công năng che đậy một chút, các nơi còn lại đều là trống rỗng.
Muốn cô thay quần áo ở chỗ này, không tới ba giây đồng hồ sẽ bị bại lộ giới tính ngay.
Kỳ thật lúc Tần Mạc nói muốn đánh tennis, Phó Cửu cũng đã chuẩn bị tốt việc tiếp xúc thân thể từ sớm, hôm nay không chỉ cố ý quấn một vòng băng vải ở trước ngực, còn mặc thêm áo phông trắng che ngực lại.
Nhưng dù vậy cũng không thể cởi sạch trước mặt đại thần ha?
Phó Cửu ôm trang phục vận động màu đen Tần Mạc đưa cho cô, mày đẹp nhíu một chút, hai mắt cũng trầm xuống theo.
Tần Mạc đã giao áo gió cho tiếp tân lúc mới tiến vào, hiện tại trên người chỉ còn lại tây trang, một tay anh cởi áo sơ mi ra, quay đầu nhìn Phó Cửu, khóe miệng hơi nhếch lên, không che dấu được tia cấm dục tuấn mỹ kia: "Sao đây? Cậu còn muốn tôi cởi đồ giúp cậu?"
Phó Cửu biết đại thần nhắc lại lời nói của cô trong lần gặp mặt đầu tiên.
Xem ra không có khả năng trả thù lại chuyện cũ, đại thần lúc này với người đàn ông soạn sẵn giáo trình lần đầu gặp mặt kia có bản chất khác nhau hoàn toàn.
Cái khác chính là anh ta thật sự xem cô là em trai...
"Vẫn không nhúc nhích?" Ngón tay thon dài của Tần Mạc tháo cúc áo, tùy tay ném áo sơ mi tới tủ quần áo, sau đó lấy bật lửa ra nghiêng đầu châm một điếu thuốc, xuyên qua làn khói bốc lên có thể nhìn thấy nửa người trên trần trụi hoàn mỹ của anh, mỗi tấc đường cong trên cơ bụng đều gợi cảm muốn mạng người, chỉ còn mặc quần tây thủ công đen tuyền, che đậy hai chân phá lệ thon dài kia, đai lưng màu đen đã bị anh cởi ra một nửa, lơ lửng sang một bên, quyến rũ trí mạng.
Anh hít một hơi thuốc mới di chuyển, ngón tay vừa động liền túm Phó Cửu lại gần, ánh mắt đạm mạc như nước, bá đạo rất có hương vị đàn ông: "Còn đang suy nghĩ cách đùa giỡn người giống như lần trước trong WC sao? Nơi này không có đối tượng thích hợp để cậu ra tay, đừng ở đó nghĩ ra tâm tư méo mó gì. Bất động lần nữa, tôi sẽ cởi giúp cậu."