Tiệc rượu ở giữa, thảm đỏ trải đầy đất, lộ rõ sự tôn quý.
Nơi đó xác thật có không ít người, đều là nhân vật nổi tiếng trong thương giới giang thành.
Trong đại sảnh được trang hoàng hoa lệ, mỗi người đều cầm chén rượu, mặt mang kinh diễm nói chuyện với nhau cái gì, mơ hồ có thể nghe được “Kỳ thi đấu mới ” cái này từ.
Tô mân kéo Phó Trung Nghĩa từ xoay tròn thang lầu đi xuống, vừa thấy kia cảnh tượng, môi mỏng gợi lên cười.
Bà ta đoán trước không sai.
Chỉ cần có thân phận Hắc Đào Z, con trai của bà ta liền sẽ thành công!
Tô Mân mang theo khẳng định này, rất là tự tin đi xuống lầu.
Phục vụ mặc tây trang vội vàng nhưng không loạn đi lại trong đó.
Mọi người thấy Phó Trung Nghĩa cùng Tô Mân xuống dưới, đang nói chuyện với nhau đột nhiên im bặt.
Rốt cuộc đều là người trên thương trường, cũng lâu rồi, tự nhiên sẽ không đem cảm xúc thật lộ ra ngoài, rất tự nhiên liền đem đề tài chuyển sang chuyện khác, chỉ là cặp mắt kia lại sẽ không làm chủ được nhìn về hướng của đám người Phó Trung Nghĩa.
Tất cả những ánh mắt đều dồn về phía mình, làm Tô Mân đem sự tự tin của mình nâng cao hơn, nghiêng người để người phục vụ đưa cho mình loại rượu thượng hạng, mới đi về phía đám người.
Lý tổng cũng ở kia cười vui vẻ, nghĩ thầm không tới một phút đồng hồ tuyệt đối sẽ có người lại đây tìm bọn họ!
Ba người định liệu trước nhìn nhau liếc mắt một cái.
Tô mân còn cố làm ra vẻ nâng chén nhấp một ngụm rượu vang đỏ, trên mặt toàn là ý cười.
Ai biết.
Một phút đồng hồ đi qua.
Hai phút đi qua.
Ba phút đi qua……
Vẫn là không ai lại đây!
Nhưng thật ra có phóng viên chụp bọn họ.
Nhưng chụp như vậy cảm giác rất quái lạ, cũng không giống chính thức quay chụp…… Có điểm hình dung không ra, nếu lúc này, có người lại đây phỏng vấn, bọn họ cũng sẽ không cự tuyệt a.
Vì cái gì muốn trốn đi?
Lý tổng mày nhăn lại, cảm thấy nơi nào có điểm không đúng, nhưng hắn lại nói không nên lời.
Sự tình chậm chạp đều không có phát triển, Tô Mân không khỏi có chút sốt ruột, rốt cuộc ý nghĩa của việc tham gia tiệc rượu này là muốn ở đêm nay kết giao càng nhiều thương nhân, như vậy không thể được……
Người khác không đi đến đây thì Tô Mân đến chỗ bọn họ, giơ chén rượu đi tới một vị gần nhất theo dõi trận đấu, hạng mục nhà đầu tư bên cạnh: “Lưu tổng, đã lâu không thấy. “
Vị kia Lưu tổng liếc mắt một cái nhìn bà ta, không nói gì.
Tô mân tiếp tục cười nói: “Không biết kỳ thi đấu mới này, ngài có xem không?”
“Không có xem. “Vị kia Lưu tổng nói chuyện cũng rất có nghệ thuật: “Nhưng nhìn thấy bạn bè xem, tính toán về nhà phải xem, nghe nói phương diện này có người gọi là Hắc Đào Z, đó là một tuyển thủ không tồi.”
Phó trung nghĩa cùng Tô Mân vừa nghe hắn nhắc tới Hắc Đào Z, ý cười càng nhiều.
Phó trung Nghĩa nghiền ngẫm từng chữ một nói: “Đứa con kém cỏi này, không tài cán gì, có thể được Lưu tổng để mắt đến, cũng coi như là phúc phận của nó.”
Lưu tổng uống một ngụm rượu lên, cũng không có nói gì, xem như cam chịu hắn nói lời khiêm tốn này.
Nhưng thật ra một bên những người nghe được nội dung cuộc nói chuyện, đều lặng yên thu âm.
Các phóng viên lại ở ngay lúc này, toàn bộ đều giơ lên camera, một bộ muốn tranh giành phỏng vấn.
Tô mân muốn chính là hiệu quả này, cười lắc lắc đầu: “Ngày thường Hi Minh chơi trò chơi thời gian cũng không nhiều, người làm mẹ như tôi, đều vẫn luôn cho rằng nó chỉ ở chiến đội chơi, không nghĩ tới đứa nhỏ này trộm đăng ký một cái tài khoản 《 anh hùng 》, không dối gạt Lưu tổng, ngay từ đầu cả tôi cũng không biết nó là Hắc Đào Z, lúc ấy nghe thấy chiến tích của tân vương, tôi còn muốn đi đào hắn, trọng điểm bồi dưỡng lên, không nghĩ đến, đi một vòng, lại chính là con trai mình, này thật đúng là…… Không biết nói như thế nào cho tốt.”