ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Editor: Đậu ❤️ Đậu

Buổi trưa.

Mặt trời lên đến đỉnh đầu.

Trong trường học rất ồn ào.

Đối với Phó Cửu mà nói, cuộc sống trường học chính là một loạt kì thi liên tiếp.

Năm sau sẽ là kì thi tốt nghiệp.

Đây là nỗi đau của mỗi học sinh cao trung.

Nhưng đây cũng có thể xem là một cái cớ đi tìm đại thần.

Tiếp tục để đại thần giúp cô ôn tập.

Nhưng hiện tại Phó Cửu đã không giống với trước kia.

Khi cô đi đến trường học, một hành động nhỏ của cô chỉ sau một giây đều sẽ bị người khác đăng lên mạng.

“A a a a, Đại Hắc Đào của tôi quá đẹp trai!”

“Còn ở đó cắn đầu bút, lúc làm bài thật nghiêm túc a.”

“Có người nói Đại Hắc Đào của ta sẽ đạt hạng tốt, hơn nữa còn rất cao trên bảng thành tích.”

“Tôi nghĩ tất cả mọi người đều đến Nhất Trung nằm vùng, xem khi nào có bảng thành tích thì chụp!”

“Tôi không tham gia. Tôi là một đầu bếp, chuẩn bị nhận lời mời đến nhà ăn Nhất Trung nấu ăn. Đại Hắc Đào muốn ăn cái gì, tôi liền cho cậu ấy hai phần, tôi phải bồi bổ cho Hắc Đào!”

Đúng rồi.

Không biết là tại sao.

Lúc trước Phó Cửu che chở Hạ Hồng Hoa, đứng ở cổng trường Nhất Trung nói không ít, bị người tìm thấy.

Một số a di quyết định trở thành fan.

Đương nhiên trong những người đó, bao gồm cả…… An ảnh hậu.

“Con xem, con xem, thần tượng của mẹ lại bị chụp lén, góc độ này…… Quá đẹp!” An ảnh hậu cầm di động ngồi bên cạnh Tần Mạc: “Không giống bộ dạng mèo nhỏ lần trước, thật không nghĩ tới Cửu nhi ở trường học lại ngoan như vậy. Lúc cúi đầu viết cũng rất đẹp trai, thành tích học tập chắc chắn là tốt. “

Tần Mạc buông đũa, rút ra một tờ giấy lau tay, mỉm cười một chút: “Ngoan? Thành tích học tập tốt? “ Thành tích vật lí của cô đúng là thảm đến không nỡ nhìn, có lẽ mẹ anh không biết.

“Ân, đã ngoan lại còn đẹp trai. “An ảnh hậu nhìn ảnh chụp, nhìn lại sườn mặt đẹp trai của con trai nhà mình:” Ta luôn mong sẽ có một đứa con trai như vậy, luôn muốn con giống như cậu ấy, ai biết…… Nhưng mà không sao, hiện tại con với Cửu nhi cũng giống nhau, quá trắng nõn. “

Lương bí thư ở bên cạnh nghe xong câu này, tỏ ra tôi không liên quan, ngẩng đầu nhìn trời.

Tần Mạc vừa định nói chuyện, di động trong túi quần liền kêu.

Một tin nhắn trên WeChat hiện ra.

“Anh Mạc, tôi sắp tốt nghiệp, muốn đến nhà anh ôn tập, có tiện không? “

Tần Mạc nhìn màn hình, nhớ tới lời Giang Tả nói, lại cất điện thoại di động vào túi quần.

Từ lúc đó.

Lương bí thư liền thấy tổng tài nhà bọn họ có phần thất thần.

Vẫn thất thần đến sau cuộc họp tập đoàn một giờ.

Hắn đứng đằng sau Tần Mạc, nhìn thấy tổng tài nhà bọn họ cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống rồi lại cầm lên đến bảy lần.

Ngón tay thon dài trượt màn hình, trả lời hai chữ: “Thuận tiện.”

Khi nhận được tin nhắn Wechat của đại thần, Phó Cửu đang đứng ở trước căng tin trường học, ngậm một cây kẹo que, một tay đút túi quần. Tay còn lại vuốt mái tóc bạc, chỉ nhìn thấy sườn mặt bên kia.

“Các cậu nghe gì chưa?”

“Nghe gì?”

“Nghe nói vừa nãy, Hắc Đào bị thầy Hách gọi lên văn phòng. “

“Gần đây, thành tích của cậu ta giảm xuống rất nhiều. Thầy Hách gọi cậu ta cũng rất bình thường. “

“Ta tổng cảm thấy nơi nào quái quái…… “

Phó Cửu nghe câu này, không biết nghĩ cái gì, đặt điện thoại di động xuống, quay ngườ đi về phía đám con gái kia……

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi