Editor: Đậu ❤️ Đậu
Anh ta không phải là người bán nó.
Nếu không phải anh ta, vậy chỉ có thể là……
Phó Cửu ngón tay nắm chặt lại một chút, hai mắt trầm một chút xuống. Nó giống như là đêm tối, rất khó để bình tĩnh.
Việc này còn phức tạp hơn cô nghĩ.
Hơn nữa chuyện như vậy không thể rút dây động rừng.
Chỉ bắt được một người có ích lợi gì.
Không bắt được những kẻ mua thì chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc.
Phó Cửu dùng chức năng tìm kiếm của QQ, tìm hiểu tài khoản QQ của đối phương một chút.
Thông tin cá nhân rất khan hiếm, chỉ có tuổi tác và nghề nghiệp.
Thế là chỉ cần tìm hiểu nghề nghiệp kia, vì vậy Phó Cửu nheo mắt.
Cô ngồi lì ở một chỗ, rất lâu không di chuyển.
Cô nghĩ mình muốn hút thuốc.
Cô cũng không có che dấu, đi đến quầy bar kia lấy một hộp Marlboro.
Phó Cửu hút thuốc không giống Tần Mạc. Có một cảm giác cao ngạo không nói nên lời.
Đặc biệt là khi cô đứng ở ngõ nhỏ không có một bóng người. Loại cao ngạo này sẽ đặc biệt rõ ràng.
“Thì ra là như thế này.” Khi Phó Cửu nói chuyện, còn mang theo khói thuốc: “Thảo nào kiêu ngạo như vậy, xem ra từ từ đến tới. “
Bởi vì chuyện này rất có khả năng liên quan đến thân phận người mua, làm cho vụ kiện bị đảo ngược.
Vì vậy, trước khi chưa có bằng chứng rõ ràng.
Điều duy nhất cô có thể làm chính là bảo vệ Lý Mộng Nhiên thật tốt.
Làm thế nào để nhìn qua thật tự nhiên.
Phó Cửu rất nhanh liền nghĩ một biện pháp.
Chỉ là cô chưa kịp thực hiện biện pháp này.
Họ Dương kia thế nhưng chủ động tìm tới cô.
“Phó Cửu đồng học, cậu cùng tôi đến nơi này một chút.”
Cửa lớp D, ánh mắt kia đảo qua, bộ dáng rất nghiêm túc.
Nếu không biết rõ ràng, chắc chắn sẽ có người khinh thường cô.
Nhưng trên thế giới này, có lẽ không có ai phải khoác lên một tầng ngụy trang trong cuộc sống.
Phó Cửu buông tay cứng nhắc đứng dậy cười nhạt.
Mặt khác thanh âm các bạn học xì xào dừng lại một chút, bởi vì không có lí do gì mà một thầy giáo ban A lại đến tìm học sinh ban D bọn họ?
Họ Dương kia cùng Phó Cửu đi vào văn phòng, sau đó chỉ vào ván trượt bên cạnh: “Đây chắc hẳn của cậu đi?”
Phó Cửu nhìn qua bên kia, như là đã cẩn thận xác nhận: “Rất giống của em, nhưng em đánh dấu tên của em, không phải ở mặt trên. “
Họ Dương híp mắt:” Đúng không? “
“Thầy nếu cảm thấy hứng thú, em có thể gọi người mang tới đây. Ván trượt của em ở phòng học.” Lúc này, Phó Cửu sao có thể nói đó là ván trượt của mình.
Nhưng đúng như dự đoán, họ Dương này rất thông minh. Thậm chí thông qua ván trượt mà xác nhận người xuất hiện ở hành lang hôm qua là cô.
A, nếu đơn giản như vậy đã bị đối phương phát hiện.
Cô liền không cần phải làm hacker nữa.
Họ Dương lại liếc mắt nhìn học sinh trước mặt này một cái.
Về Phó Cửu, hắn cũng biết ít nhiều.
Thực tế nói những lời này, là vô nghĩa.
Trước kia là kẻ chuyên đi cửa sau, không biết làm thế nào lại trở thành nam thần.
Có thể nói là oanh động toàn trường.
Đoạn phỏng vấn thiếu niên kia, hắn cũng đã xem qua.
Không biết tại sao, từ tận đáy lòng hắn không muốn tiếp xúc nhiều với thiếu niên này.
Chỉ là ngày hôm qua cái ván trượt này xuất hiện, làm hắn không thể không để ý……
“Không phải cậu liền tốt.” Thầy Dương rất nhanh liền nở nụ cười: “Nghe nói thi đấu cả nước sắp bắt đầu rồi. Điều này đối với cậu chắc hẳn rất quan trọng, điểm tất cả các môn phải đạt. Cậu cần phải cố gắng lên một chút, đang là học sinh, vẫn nên đơn giản một chút thì hơn……”