ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Editor: Bích Hóa

Trên màn hình máy tính xác thật có hai người chạy ra từ trong thành, nhanh chóng lướt về hướng Tần Mạc.

Chỉ là điều làm Bạc Cửu không đoán trước được chính là có một người lúc trở lại thời điểm giết, tốc độ sẽ nhanh như vậy.

Đến lúc cô đưa mặt lại gần, định hôn sườn mặt đại thần một cái, cho anh một lần bối rối.

Tần Mạc bên cạnh đã giải quyết xong hai người đối diện, vừa nhận ra thiếu niên tới gần liền xoay mặt qua.

Ngay lúc đó, hai người đồng thời ngốc tại chỗ.

Bởi vì động tác trùng hợp này của Tần Mạc, khi Bạc Cửu thò mặt qua hôn không phải là mặt Tần Mạc, mà là khóe môi xinh đẹp kia.

Khoảng cách giữa hai người rất gần.

Ngồi trên hai chiếc ghế dựa khác nhau trong tiệm internet, môi lại dính lên nhau.

Hai mắt đen của Bạc Cửu chấn động thật mạnh.

Cảm xúc trên môi lành lạnh còn mang theo hương thuốc lá mùi bạc hà quen thuộc, dịu dàng mềm mại đánh thẳng vào sâu trong lòng.

Bạc Cửu thậm chí còn có thể nhìn thấy khóe miệng chưa thu hồi độ cong cùng với mái tóc đen lay động trong màn đêm của đại thần. Lông mi đen dày hình cánh quạt của anh tràn ngập mê hoặc, khi làn mi hạ xuống còn mang theo màu xám bạc nhàn nhạt.Chiếc mũi trắng nõn thẳng tắp của anh tựa như cổ ngọc ngà voi (Ngà voi bằng ngọc thạch cổ xưa). Màu môi anh vừa nhạt lại vừa mỏng, mơ hồ lóe lên ánh sáng ngọc trai, đặc biệt xứng với gương mặt tràn đầy cảm giác cấm dục kia, quả thực rất câu hồn đoạt phách.

Bạc Cửu không thể nói rõ cảm giác khi đó như thế nào.

Ngoại trừ tiếng tim đập mạnh thì chính là âm thanh gõ bàn phím đặc thù của tiệm internet.

Chỉ là trong khoảnh khắc này, dường như những tiếng bàn phím kia đều trở nên không rõ ràng.

Bốn phía tựa như đều yên tĩnh lại.

Mà Lâm Phong ngồi bên cạnh cô vừa thấy đại thần giết ba mạng liên tiếp trên màn hình liền nghiêng đầu, định nói với Tần Mạc một tiếng “Ngầu!”

Thế nhưng lại thấy được một màn không thể nào tưởng tượng được!

Tiểu Hắc Đào cách đội trưởng đặc biệt gần, há có thể là gần, miệng của bọn họ rõ ràng đang chạm vào nhau!

Nhìn hình ảnh trước mắt này, miệng Lâm Phong mở to thành hình chữ O. Trong phút chốc, đầu óc đều rối loạn một mảnh, làm sao còn có thể lo chơi game được. Anh chỉ trợn mắt há hốc mồm ngồi đó, cả con chuột cũng quên di chuyển, cả người đều hóa đá!

Hơn nữa nhìn tư thế thì có lẽ là Tiểu Hắc Đào chủ động?

Rốt cuộc Tiểu Hắc Đào có ý tứ gì? Vì biết đội trưởng có bạn gái nên đau lòng quá mức, cho nên cuối cùng không chịu đựng được, quyết định ra tay với đội trưởng?

Thành thật mà nói, đối với một người thường xuyên thất tình, Lâm Phong có thể hiểu được tại sao thiếu niên lại muốn làm như vậy.

Chỉ là Tiểu Hắc Đào à, cậu có nghĩ tới việc cậu làm vậy với đội trưởng, anh ấy sẽ giết cậu hay không?!

Mà đối thủ trong [Anh hùng] vẫn không biết tình huống như thế nào.

Chỉ thấy cao thủ giết chết ba người của bọn họ đột nhiên đứng yên tại chỗ, anh ta còn tưởng rằng đây là bẫy rập gì đó.

Cho nên, đầu tiên anh ta bắn một mũi tên từ nơi xa, thấy đối phương không có phản ứng liền chạy nhanh tới, đánh Tần Mạc một trận loạn xạ.

Cuối cùng cũng giết đối phương được một lần!

Trong trò chơi truyền đến âm thanh thông báo đã chết làm Bạc Cửu lập tức thu người lại.

Tần Mạc vẫn cứ nhìn thiếu niên trước mắt, không giống như lời Lâm Phong nói là đi giết Bạc Cửu, chỉ là cặp mắt kia càng thêm thâm thúy, mơ hồ tản ra tia không nhìn thấu được.

Vẻ mặt nhíu mày kia tựa như đang đợi thiếu niên cho anh một lời giải thích.

Mà đây lại là lần đầu tiên Bạc Cửu nếm thử cảm giác thế nào là ăn trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo.

Nhưng cố tình trên môi vẫn còn giữ lại hơi thở nhàn nhạt của người đàn ông kia, chứng minh cô vừa mới làm ra hành động gì…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi