ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Editor: Sunshine ^^

?

Bạc Cửu nhướng mày.

Loại sự tình này còn có thể làm như vậy sao.

Hôn liền hôn.

Nhất định không thể lại để đại thần toàn thân trở về.

Tần Mạc hơi thở lại thấp một chút, khoảng cách như vậy, khi nói chuyện, hơi thở đều sẽ phất qua môi Bạc Cửu: “Hôn anh, liền phải phụ trách, đã hiểu chưa?”

Phụ trách? Đại thần hôn cô hai lần, cô đều không có nói đại thần phụ trách, cô mới hôn đại thần một lần, đại thần lại bắt cô phụ trách?

Bạc Cửu nhướng mày, chợt cười: “Nếu anh Mạc không ngại, em có thể ôm anh Mạc về nhà nuôi.”

Lâm Phong nghe được âm thanh phong phanh, một phen bưng kín mặt mình, nói đến cùng, Tiểu Hắc Đào, em chính là đối với đội trưởng tà tâm không thay đổi!

Cái tà tâm này, Bạc Cửu vẫn thừa nhận, dù sao đại thần cũng sẽ không đáp ứng.

Nhưng ai biết, tâm tư đại thần, vĩnh viễn giống như là dự báo thời tiết, trước nay đều sẽ không chuẩn.

“Có thể. “

Hai chữ không nhanh không chậm thốt ra, thanh âm kia còn tràn ngập từ tính quen thuộc.

Không chỉ là Lâm Phong, ngay cả Vân Hổ sau khi nghe câu trả lời này, đều hướng tới bên này nhìn qua.

Người tham gia trò chơi bên kia còn đang kêu gào: “Người đối diện trợn tròn mắt đi, đây mới là thực lực chân thật của chúng ta, trước đây đều là nhường các người! “

Đại khái là bởi vì thanh âm đối phương quá lớn, ảnh hưởng tới không khí lúc này.

Tần Mạc ngoái đầu nhìn lại, một lần nữa cầm con chuột, nhấp chuột một cái thật xinh đẹp, trước đó ẩn thân giờ lại đột kích, thẳng bước tới thành đối phương, cơ hồ là một chiêu giết người trong giây lát.

“Ha, lại tới? Lần trước ngươi chính là chết như vậy, ngươi đã quên? “

Người đối diện thực rõ ràng có suy nghĩ lại dùng phương thức như vừa rồi bao vây rồi tới đánh chết đại thần.

Nhưng khiến cho bọn họ như thế nào đều không có nghĩ đến.

Lúc này đây phản ứng của đối phương cùng lần trước hoàn toàn không giống nhau, giết một người không tính, ngay sau đó lại giết người thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ…… năm!

1 giết 5!

Còn nửa thanh máu vẫn đi phá thành!

Người bên kia hoàn toàn trợn tròn mắt, ai có thể nói cho bọn họ, vì cái gì trình độ người đối diện lại chợt thấp chợt cao?!!!

Nếu lợi hại như vậy, vừa rồi đứng ở nơi đó để cho bọn họ giết ba lần là có ý tứ gì?

Chơi bọn họ sao?

Đương nhiên bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng được.

Vừa rồi sở dĩ Tần Mạc bất động, là bởi vì một cái hôn của thiếu niên.

Mà hiện giờ bọn họ sở dĩ bị tiêu diệt cả đoàn, cũng đều là bởi vì đã tới lúc Tần thần cùng người nào đó đối thoại.

Trò chơi kết thúc.

Dứt khoát, lưu loát.

Tần Mạc cầm lấy áo khoác của mình, hai tròng mắt hướng tới Bạc Cửu nhìn qua, khóe miệng tùy ý câu lên: “Tìm một nơi không có ai nói lại thật rõ ý tưởng chuyện em muốn đem anh ôm về nhà nuôi, dù sao…… “Nói tới đây, Tần Mạc dừng một chút, tiếng nói chậm rãi” trước mặt bao người, em sẽ thẹn thùng.”

Bạc Cửu:………

Đại thần hứng thú nhất chính là lấy chuyện của cô ra nói, tới lấp kín miệng cô, nói đến cùng từ lúc bắt đầu chuyện này chính là cái hố.

Vẫn là cái hố lớn vô cùng, một cái hố rất không tốt.

Tần Mạc không có nói cái gì nữa, trực tiếp duỗi tay cầm cổ tay Bạc Cửu, vừa định đem thiếu niên túm lên mang ra ngoài.

Liền thấy trên màn hình lớn của tiệm net đột nhiên xuất hiện một hình ảnh.

Hình ảnh kia không phải hình ảnh nào khác, chính là cảnh người chủ trì đang phỏng vấn chiến đội Đông Doanh tại Điện Cạnh.

Chiến đội Đông Doanh, kia quả thực chính là một trong những chiến đội hùng mạnh Á Châu!

Nếu nói Tương Nam là chiến đội thường thắng Hoa Hạ.

Đông Doanh kia chính là chiến đội đấu giải quốc tế thường thắng.

Tám nước đối chiến, mười năm qua, Đông Doanh trước nay đều không có thua một trận quá lớn nào.

Bên trong một ít đội viên còn đang thao tác, càng là bị nhóm người giải thích dự vì thần chi thao tác, trở thành người tới hướng dẫn mọi người chơi 《Anh hùng》như thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi