ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH



Edit: Cẩm Quỳ

Beta:NM

“Đây là giấy khám hôm nay bác sĩ đưa cho Tần thần, có liên quan đến việc anh ấy bị thương, bác sĩ chủ trị nói, hiện tại anh ấy cần dừng hết thảy các trận thi đấu, nếu không rất có khả năng trong tương lai, tay sẽ không đánh trò chơi được nữa. “

Bạc Cửu sững người, một khắc kia cô thậm chí đã quên tháo khẩu trang trên mặt xuống.

Ở thời điểm thi đấu, không phải không có người nói rằng trên tay đại thần có thương tích.

Nhưng cô cho rằng nếu có thể một lần nữa tham gia thi đấu, chắc là đã khỏi hẳn.

Vì sao lại……

“Chuyện này chỉ có cậu biết.” Phong Dật tiếp tục nói, quay đầu đi, nhìn về phía ngoài cửa sổ: “ Toàn bộ bọn Lâm Phong đều cho rằng Tần thần đã tốt, trên thực tế nếu không phải lần này bác sĩ chủ trị gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng sẽ không ý thức được việc này.”

Sau khi những lời này nói ra.

Không khí tựa như ngưng trọng, hai người đều không nói chuyện tiếp.

Phong Dật cũng không biết qua bao lâu.

Thiếu niên ngồi đối diện anh mới mở miệng, cặp con ngươi màu đen sâu đậm: “Mạc ca sẽ không từ bỏ lần thi đấu này, đây là việc anh ấy rất kiên trì.”

Phong Dật: “Cậu nói không sai.”

“Ngày mai tôi sẽ đi tìm anh ấy.” Nói xong câu đó Phó Cửu liền đứng lên: “Tôi đã hiểu ý tứ của anh, anh ấy trước hết cần trị liệu.”

Chỉ là đồng dạng, Bạc Cửu rất rõ ràng, để đại thần bỏ qua thi đấu cả nước nghĩa là gì.

Hiện tại Bạc Cửu mới phát hiện ra mình nghĩ sai rồi, lúc trước đại thần nói có lẽ sẽ có một hai trận không tham gia, cô còn cho rằng đại thần là vì muốn đi điều tra tin tức của Z.

Nhưng nghe xong Phong Dật nói, cô mới hiểu được, đại thần cũng không phải bởi vì cảnh sát bên kia, mà là vết thương trên tay anh hẳn là đã tới giới hạn chịu đựng

Vì tránh bị đối thủ tìm ra nhược điểm ngay từ đầu trong thi đấu cả nước nên mới không xuất hiện ở hai trận đầu.

Đánh bình thường thì không có vấn đề, nếu tới trên thi đấu chức nghiệp thì liền khác nhau.

Tốc độ tay càng nhanh, đối với cánh tay bị thương của đại thần càng nghiêm trọng hơn.

Huống chi đại thần dùng tới ba ngàn đao trảm.

Kĩ năng đặc thù như vậy, không chỉ là tốc độ, lực ở cổ tay cũng có yêu cầu nghiêm khắc vô cùng.

Do đó gián tiếp tạo thành cảm giác áp bách ở cổ tay.

Có thể những trận thi đấu sau sẽ không nhẹ nhàng như thế.

Đặc biệt là tương lai phải đối chiến với chiến đội Tương Nam, không nói tới 1V1 hay là 5V5, nếu đại thần không dùng ba ngàn đao trảm, đồng nghĩa với thua.

Lấy hiểu biết của cô đối với đại thần, ba ngàn đao trảm, một khi lại sử dụng, hậu quả không dám tưởng tượng.

Mà đại thần rõ ràng biết, lại vẫn cứ quyết định muốn ở phía sau vòng bán kết, đặc biệt là khi đối chiến với TươngNam, muốn vô hạn sử dụng kỹ năng này.

Vì để Đế Minh có thể thắng, giành giải quán quân cả nước.

Anh đã sớm tính toán dùng sự sống ở tương lai của anh để đổi.

Nếu không phải như vậy, đại thần cũng sẽ không lừa gạt chuyện tay bị thương.

Thứ nhất là anh nghĩ mọi người biết sẽ lại ngăn cản anh, thứ hai là anh không muốn để trong lòng mọi người có bất cứ gánh nặng gì.

Từ lúc bắt đầu, Bạc Cửu từng nói qua, cô xem không được người nọ thua, càng xem không được người nọ phong độ đi xuống.

Giống như đại thần vậy, ngoại hình soái ca, tam quan hoàn mỹ hơn người, không nên có tiếc nuối như vậy.

Lần đầu tiên có cảm giác đau lòng đối với người khác.

Bạc Cửu suy nghĩ cái gì mới là quan trọng.

Tha thứ cho sự ích kỉ của cô.

Người bên cạnh là quan trọng nhất.

Thiếu niên rũ mắt, click mở hòm thư ở di động của mình, tạm dừng hết thảy động tác truy lùng Hắc Đào Z giả, một lần nữa ẩn tàng tung tích của mình.

Từ hôm nay trở đi, hai mươi ngày sau chỉ có thể thắng, không thể thua……

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi