ĐẾ TÔN

Sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, cười lạnh nói:

- Giang Nam Giang Tử Xuyên giết hơn năm mươi đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, hơn nữa cùng Phụ Văn Cung lẻn vào Thái Huyền Thánh Tông Bách Ma Quật, thả lão ma đầu Ma La Thập, tội đáng chết vạn lần, giữ lại người này thật sự là sỉ nhục của Chính Đạo ta, Chính Đạo bại hoại bực này, người người đều có thể giết! Huyền Thiên Thánh Tông thân là Chính Đạo đại phái, chớ bởi vì một con sâu mà rầu nồi canh!

Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Lâm nháy mắt mấy cái, tò mò nhìn Giang Nam:

- Ca, ngươi mấy ngày nay làm chuyện gì vậy, khổ chủ cũng tìm tới cửa rồi!

Vân Bằng cười nói:

- Không nghĩ nhiều ngày không thấy, sư đệ đã nổi danh khắp thiên hạ.

- Hư danh.

Giang Nam có chút chột dạ, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Những này là hư danh mà thôi, không đáng nhắc đến.

- Mấu chốt là, những người này đều muốn mạng của ngươi, ngay cả thánh tông ta cũng che không được ngươi, Lạc sư bá cũng không cách nào ngăn trở bọn họ.

Mộ Yên Nhi cau mày nói:

- Hiện tại nên làm thế nào cho phải?

- Chưởng giáo tới!

Đột nhiên, Tịch Ứng Tình hiện ra ở trên Lĩnh Tụ Phong, mọi người trong lòng cả kinh, vội vàng rối rít làm lễ ra mắt.

Lúc này, trong động phủ của Giang Nam trên Lĩnh Tụ Phong, đã tụ tập không ít đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, đệ tử những môn phái khác, cũng không có thiếu là người quen của Giang Nam.

Yêu Thần Tông Thiên Yêu Thánh Nữ cùng Thải Dực, còn có Tinh Nguyệt Ma Tông Quân Mộng Ưu cùng Sở Hương Hương, cùng với Nam Hải Thác Bạt Lan Vân cùng Thác Bạt Lưu Chiếu, những người này lai lịch to lớn, cùng một giuộc, rất có khuynh hướng thông đồng làm bậy.

Nhất là Tịch Ứng Tình thấy trong mọi người còn có một bạch y hòa thượng trẻ tuổi, sắc mặt không khỏi hơi tối sầm, hiển nhiên nhận ra lai lịch của Vô Tướng Thiền Sư.

Giang Nam từ Nam Hải trở lại thánh tông, cũng không lâu lắm ngày đại hôn gần tới, các phái đến đây chúc mừng, đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Sở Hương Hương cũng tìm tới. Mọi người ở trong động phủ của hắn đàm kinh luận đạo, Vô Tướng Thiền Sư tự nhiên không chịu bỏ qua cho cơ hội này, cũng gia nhập trong đó, nói có sách, mách có chứng, cùng mọi người đàm luận Phật học.

Giang Nam lấy thịt rồng ra, mở tiệc chiêu đãi mọi người, mọi người cũng riêng phần mình mang tới kỳ trân dị quả, cùng nhau chia sẽ, nhất là Vô Tướng Thiền Sư, đại ma đầu này giả bộ non, nhưng lấy ra kỳ trân dị quả cấp bậc cực cao, có chút cho dù là Thiên Cung cường giả cũng chưa chắc gặp qua, làm người ta sách sách xưng kỳ.

- Tử Xuyên, tu vi của ngươi chưa ra hình dáng gì, nhưng bản lãnh gây họa cũng không nhỏ, so sánh với sư phó của ngươi còn muốn lớn hơn một chút.

Tịch Ứng Tình phất tay, ý bảo mọi người không cần đa lễ, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, cười mà như không cười nói:

- Hôm nay những người này giết tới cửa, ngươi để cho ta nên làm cái gì bây giờ?

Giang Nam khom người, một mực cung kính nói:

- Theo chưởng giáo xử trí.

- Theo ta xử trí? Ngươi đây là làm khó ta.

Tịch Ứng Tình trầm ngâm chốc lát, từ từ nói:

- Ngươi làm nhiều việc ác...

Đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Vân Bằng nghe được từ trong miệng hắn tóe ra cái từ này, liền bật cười, Giang Lâm nhỏ giọng thầm nói:

- Anh ta là người đọc sách, mới không có làm nhiều việc ác...

Tịch Ứng Tình trừng bọn hắn một cái, đột nhiên cũng nhịn không được cười lên một tiếng, tiếp tục nói:

- Ngươi làm nhiều việc ác, theo lý mà nói ta hẳn là đem ngươi giao ra, thứ nhất có thể tránh khỏi cùng Vạn Long Sào và Thái Huyền Thánh Tông trở mặt, thứ hai có thể vãn hồi danh tiếng thánh tông ta.

Đám người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi không khỏi khẩn trương lên, Tịch Ứng Tình đem vẻ mặt này thu ở đáy mắt, cười nói:

- Bất quá, nếu ta đem ngươi giao đi ra mà nói, cố nhiên có thể đổi lấy bình an nhất thời, nhưng uy nghiêm của thánh tông ở trong tay ta bị hao tổn, giao ngươi ra chính là đánh thể diện thánh tông ta, người khác sẽ nói Huyền Thiên Thánh Tông ngay cả một cái đệ tử cũng che không được.

Đám người Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi vừa thở phào nhẹ nhỏm, chỉ nghe Tịch Ứng Tình cười nói:

- Danh tiếng thánh tông ta, không phải là một mình ngươi có thể bại hoại. Sư tôn ngươi làm chuyện xấu không thể kém ngươi, xông họa cũng không ít hơn ngươi, làm hại trăm năm, nhưng thánh tông ta như cũ là danh môn chính phái, ta như cũ có thể che chở nàng gần trăm năm, không người dám đến thánh tông ta ép ta giao nàng ra. Ta nếu muốn bảo vệ an toàn, tự nhiên không thành vấn đề.

Giang Nam nghe đến đó, trong lòng khẽ nhúc nhích, Lạc Hoa Âm xông ra họa, chỉ biết so với hắn nhiều, tuyệt sẽ không so với hắn ít, hơn nữa trêu chọc người cũng là đếm không xuể, mà bản lãnh của Lạc Hoa Âm, ở trong nhiều đại phái, cũng không thể được cho là mạnh nhất, chỉ có thể miễn cưỡng được xưng tụng nhân vật cấp chưởng giáo Chí Tôn.

Nàng sở dĩ có thể Tiêu Dao đến hiện tại, chỉ sợ Tịch Ứng Tình ở sau lưng làm ra cố gắng rất lớn!

Đương đại chưởng giáo Chí Tôn của Huyền Thiên Thánh Tông, mặc dù trong ngày thường không xuất hiện, nhưng thực lực chân thật cực kỳ khủng bố, là một trong những tuyệt đỉnh cường giả đương đại!

Còn chân chính có thể được xưng tụng tuyệt đỉnh cường giả, ở Giang Nam đã biết, chỉ có Thái Hoàng lão tổ, Ma La Thập cùng Thí Thần Cốc Chủ ba người mà thôi!

Mà đám người Thiên Yêu Thánh Nữ thì trong lòng càng đối với Giang Nam bội phục không dứt, Lạc Hoa Âm có thể xông ra tai họa liên tiếp, tự nhiên là thực lực của nàng, mà Giang Nam lấy Thần Thông cảnh liền xông ra tai họa thật lớn, đắc tội hai đại giáo phái Vạn Long Sào cùng Thái Huyền Thánh Tông, gây họa so sánh với Lạc Hoa Âm không thể nhỏ, đây chính là bổn sự của hắn.

- Hôm nay còn không phải là lúc thánh tông ta cùng Vạn Long Sào, Thái Huyền Thánh Tông trở mặt, phu nhân ta đã hướng ta nói rõ chuyện của ngươi, muốn ta ở lúc đám cưới trước đem ngươi đưa đi, chỉ là ta gần đây tục sự rất nhiều, mới trì hoãn xuống.

Tịch Ứng Tình cười nói:

- Qua chốc lát nữa, ta phải đi Thái Huyền Thánh Tông rước dâu, vẫn là trước đem ngươi đưa cách thánh tông, tránh cho ngươi tiếp tục gây họa. Vạn Long Sào cùng Thái Huyền Thánh Tông tìm không được ngươi, có ta vì ngươi làm chỗ dựa, chuyện này cũng không giải quyết được gì.

Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, những người khác cũng yên lòng.

- Bất quá tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Tịch Ứng Tình đột nhiên mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay nhiều ra một quyển tranh cuộn, chỉ thấy bức họa này mở ra, tất cả sơn thủy di động, đột nhiên nhảy ra mặt giấy, sắc mặt chìm xuống:

- Đây là Thiên Sơn Vạn Thủy mà ta luyện hóa, luyện thành một tờ trận đồ, Tử Xuyên, ngươi gặp phải tai họa không nhỏ, phải có phạt, ngươi nhảy vào trong trận đồ, hôm nay ta muốn đem ngươi lưu vong, để ngươi an phận hơn chút ít!

Trong lòng Giang Nam cảnh giác hỏi:

- Chưởng giáo, ngươi muốn đem ta lưu vong nơi nào?

Tịch Ứng Tình lắc đầu nói:

- Ngươi đi lên rồi hãy nói.

Bình luận


꧁ Sơn ꧂
26-03-2023

Có Một Người Nửa đời trước là Đế “ Đế Huyền” lập tam giới , định càn khôn Nửa Đời sau là tôn “ Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn “ bình hắc ám , tạo chúng sinh Tự “ Đế Tôn”

T
Thang Nguyen
26-03-2023

Tưởng đc bộ tiên hiệp thuần ai ngờ ms đầu buff vcl giao tiếp kiểu trẻ con lên 3

M
manhapt vn
26-03-2023

Đã xem =)) ;) note quả Q

T
Thành Phan
26-03-2023

like

D
dan phạm
26-03-2023

Cảnh giới là jjj

C
Chuong Phan
26-03-2023

Bộ này rất hay

N
Năng Bùi
26-03-2023

Truyện này hay đấy

V
Vothanh Tuan
26-03-2023

Truyện này cấp bặc tu luyện như thế nào vậy ad

C
Cao Trí Lê
26-03-2023

Tu tiên mà dễ vậy cậu vàng là main chính cũng tu tiên được

H
Hồng Phạm Thị
26-03-2023

hay nha

H
Hiệp Đỗ
26-03-2023

hay r á

Q
Quý Phạm
26-03-2023

hay

L
Le Tan Thien
26-03-2023

Em cảm ơn công sức của anh dành cho anh em mê tiêp hiệp

V
vanglkl vttv
26-03-2023

Truyện hay quá

Q
Quoc Nguyen
26-03-2023

Hay

M
Mai Văn Quang
26-03-2023

Hay quá đi

H
Hsjd Bsb
26-03-2023

Sao nghe như vĩnh sinh vậy

T
Tạc thiên bang Từ Khuyết
26-03-2023

Vừa xong mục thần ký ..qua đây luôn

H
Hùng Nguyễn
26-03-2023

TUYỆT VỜI

M
MINH KHANG
26-03-2023

Truyện này khá hay,pk hài hước,cảnh giới còn nhiều hơn cả đế bá,tiết tấu sau chương 2k khá là nhàm chán,không kịch tính như trước,2 nghìn mấy chương main mới chịch đc"tỉ tỉ"của mình.

Truyện đang đọc

Báo lỗi