Hành Vân đột nhiên bắt được một thần minh chi bảo tạo thành phong cấm đại trận, cười hắc hắc nói:
- Ngươi dám ném hắc oa, như vậy đừng trách lão tăng vô tình, phá phong cấm đại trận này, mọi người cùng nhau chết!
Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Ngươi có biết ngươi phá Phong cấm đại trận sẽ gây ra hậu quả gì không?
- Nếu ta đã chết, đâu thèm nghĩ sau khi ta chết hồng thủy ngập trời!
Trên mặt Hành Vân hiện lên vẻ dữ tợn, âm tàn nói.
Giang Nam cùng Hành Vân Đại Thiện Sư liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kiêng kỵ trong mắt lẫn nhau, Hành Vân tự biết không cách nào đối kháng miệng hắc oa kia của Giang Nam, Giang Nam cũng biết nếu Hành Vân Đại Thiện Sư rút ra một thần minh chi bảo, chỉ sợ Phong Cấm đại trận sẽ phá vỡ, đem ma đầu trấn áp bên trong thích phóng đi ra.
Trong Phong Cấm đại trận trấn áp ma đầu, là tồn tại có thể hủy diệt đi một thế giới, Thiên giới hao tổn ngàn Thần Ma của Đấu Chiến Bộ mới phong ấn hắn, nếu ma đầu kia xuất thế, tuyệt đối là một cuộc đại tai nạn vô cùng kinh khủng, không thua tai nạn diệt sạch Tiểu Thiên Tinh Giới!
Từng tôn Thần Ma đứng vững vàng, đại biểu một đoạn lịch sử Cổ lão, Thần Ma không tiếng động, bọn họ chỉ lấy đến một mệnh lệnh, liền buông tha cho bài vị đi tới Tiểu Thiên Tinh Giới bị hủy diệt, trấn áp ma đầu làm hại Thương Sinh, thậm chí không tiếc đem cuộc đời của mình cũng hao tổn ở chỗ này.
Những Thần Ma này cũng là kỳ tài ngút trời, nhưng mà vì tánh mạng của thiên hạ Thương Sinh, bọn họ tình nguyện kính dâng, tình nguyện bỏ qua hết thảy vinh quang cho tới tánh mạng của mình.
Cổ lão tiên hiền, lòng ôm ấp không phải là đương kim tu sĩ có thể sánh ngang.
Bọn họ không chỉ có tu vi là thần minh, nhân cách cũng là thần minh!
Mặc dù Giang Nam rất muốn giết chết lão hòa thượng Hành Vân này, nhưng nếu như muốn giao ra buông thả ma đầu trấn áp nơi đây mà nói, hắn liền có chút ít chần chờ.
Mặc dù hắn cũng không cho mình là quân tử, người chết ở trong tay hắn cũng đếm không xuể, nhưng kể từ khi hắn xuất đạo đến nay, sở tác sở vi tự hỏi không có làm trái với bản tâm, không có liên lụy người vô tội.
Mà phá Phong cấm đại trận, thả ma đầu trong đó ra, đây cũng không phải là liên lụy người vô tội đơn giản như vậy, đến lúc đó không biết có bao nhiêu người vì vậy mà chết thảm.
Hành Vân Đại Thiện Sư không có chỗ cố kỵ, vì bảo vệ tánh mạng có thể liều lĩnh, cho dù là ác danh trăm triệu năm, nhưng hắn làm không được điểm này.
- Đã như vậy, Hành Vân, như vậy ta liền thả ngươi một con đường sống.
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, từ đỉnh đầu của Hành Vân Đại Thiện Sư bay khỏi. Hành Vân Đại Thiện Sư cũng không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, ý vị thâm trường nói:
- Giang thí chủ, ngươi theo đuổi lão tăng rời đi nơi đây, nói không chừng tương lai người chết là ngươi mới đúng.
- Đại sư đủ vô sỉ, ngay cả sư tôn ta cũng xa không kịp ngươi.
Giang Nam thản nhiên nói:
- Mặc dù Sư tôn ta bị người khác gọi là nữ ma đầu, chuyện xấu cũng làm nhiều lần, nhưng làm việc rất có nguyên tắc, sở tác sở vi, không làm trái với lương tâm của mình. Mà đại sư ngươi, ngay cả nửa điểm lương tâm cũng không có, trong Phật Môn có bại hoại như ngươi, ta thay Phật tổ cảm thấy thẹn.
Hành Vân Đại Thiện Sư cười ha ha, áo cà sa lay động, liền muốn rời khỏi nơi đây.
Đông!
Đại địa đột nhiên chấn động, chấn đến trên phiến đại lục này tư tư run rẩy, từng tôn Thần Ma thi thể chân đứng không vững, lung la lung lay, thậm chí cả hai mươi bốn cái xương sườn khổng lồ kia cũng lay động không ngừng.
Oanh!
Bên cạnh một cây xương sườn có một hằng tinh viên chết, bị gốc xương sườn nhẹ nhàng đảo qua, quấy đến nát bấy!
Sắc mặt Giang Nam biến hóa, vội vàng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy đại địa vốn còn coi là bằng phẳng đột nhiên nhiều ra rất nhiều vết rách!
Hành Vân Đại Thiện Sư cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, chấn động này là từ dưới đất truyền đến, phảng phất dưới đất có yêu ma quỷ quái kinh khủng gì dần dần thức tỉnh, giản ra thân thể!
Đột nhiên, lại là một tiếng trống vang nổ lên, chỉ thấy đại địa phát ra thanh âm băng băng băng, một mảnh khe rãnh dài hẹp khổng lồ đột nhiên từ mặt đất hé ra, hai bên khe rãnh vách đá san sát, sâu không thấy đáy!
Tấm đại địa này là huyết nhục của Tiên Thiên Thần Ma thủ hộ Tiểu Thiên Tinh Giới sau khi chết biến thành, nơi hé ra như cũ có thể thấy hoa văn da thịt, thậm chí còn có một mảnh đường ống dài hẹp thô đạt đếm trăm dặm, hẳn là mạch máu của Tiên Thiên Thần Ma!
Hô...
Tử khí tối như mực từ dưới đất lao ra, hóa thành từng cái từng cái long quyển phong khổng lồ, cao vạn dặm, ở giữa không trung khuấy động.
- Phong Cấm đại trận trấn áp không được tồn tại dưới đất!
Sắc mặt Giang Nam kịch biến, nhưng ngay sau đó chỉ thấy càng nhiều là khe rãnh xuất hiện, đại địa trong nháy mắt hóa thành hình dáng mạng nhện chi chít, hai mươi bốn cái xương sườn đung đưa không nghỉ, đột nhiên một cây xương sườn phát ra răng rắc một tiếng nổ kinh thiên động địa, từ chỗ giữa gảy ra!
Hành Vân Đại Thiện Sư sắc mặt tuyệt vọng, thất thanh nói:
- Ta cũng không có nhổ thần minh chi bảo, tại sao có thể như vậy?
Răng rắc!
Lại có một cây xương sườn đứt rời, xương cốt khổng lồ kéo dài qua vũ trụ Tinh Không, giống như một đạo xương trắng chi cầu, liên tục phách toái không biết bao nhiêu viên tinh thần thực đã tử vong, rốt cục ngừng lại, khoác lên thái dương đã dập tắt, đem Thái Dương này đè ép thành một khối nhỏ.
Từng tôn Thần Ma thi thể bị chấn bay ra, trong lúc mơ hồ, Giang Nam tựa hồ thấy một pho tượng Thần Ma đã bị hóa đá, trong ánh mắt chảy ra hai hàng huyết lệ.
- Nơi đây không nên ở lâu!
Giang Nam không chút nghĩ ngợi, phía sau thiên dực mở ra, giống như một đạo lưu quang hướng ra phía ngoài bay đi. Hành Vân Đại Thiện Sư quay đầu lại quét Phong Cấm đại trận một cái, tham lam nhìn những thần minh chi bảo xây dựng đại trận kia, đột nhiên đại địa lay động, chỉ thấy từng tôn Thần Ma thi thể rầm nghiền nát!
Hành Vân Đại Thiện Sư sắc mặt kịch biến, cũng không kịp nghĩ nhiều, mười sáu chân mở ra, gào thét về phía trước bão táp bay đi.
- Lão hòa thượng đi tìm chết!
Phía sau Giang Nam thiên dực di động, cầm trong tay tám búa đánh tới, từng đạo búa quang quay chung quanh Hành Vân Đại Thiện Sư trên dưới bay múa, Hành Vân Đại Thiện Sư giận dữ, ra sức ngăn cản, phẫn nộ quát:
- Giang thí chủ, hôm nay ma đầu trấn áp nơi đây sắp xuất thế, ngươi dây dưa không rõ nữa, hai người chúng ta cũng phải chết ở nơi đây!
- Giết đúng là ngươi!
Giang Nam qua như gió như điện, mới vừa rồi bị hắn bức lui trong giây lát liền lần nữa vọt tới trước, búa rơi như mưa.
Hắn có thể vận dụng pháp lực, đỉnh đầu Sơn Hải Đỉnh treo cao, rủ xuống sông núi biển rộng, ngăn cản một phần lực công kích của Hành Vân, bị thương không bằng trước nặng như vậy.
Hắn mỗi một búa càng thêm trầm trọng, phát ra Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông, lực lượng so sánh với trước mạnh hơn mấy lần, trong chớp mắt liền cùng các loại pháp bảo trong tay Hành Vân Đại Thiện Sư đụng nhau hơn tám nghìn lần!
Có Một Người Nửa đời trước là Đế “ Đế Huyền” lập tam giới , định càn khôn Nửa Đời sau là tôn “ Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn “ bình hắc ám , tạo chúng sinh Tự “ Đế Tôn”