ĐẾ TÔN

Ánh mắt Giang Nam quét tới, nhất thời khiến cho những cao thủ này cảm ứng, rối rít hướng bên này xem ra.

- Nguyên lai là tiểu tử Tùy Tĩnh kia!

Trong mắt Âu Tùy Chân tinh quang chợt lóe, nhưng ngay sau đó biến mất, hừ lạnh một tiếng.

- Tùy Chân đạo huynh, đường đệ này của ngươi kéo bè kết phái, xem ra là một lòng muốn cùng ngươi đối nghịch, tranh đoạt thành chủ vị này!

Huyết Thần Lâu Vô Đạo Công Tử thản nhiên nói:

- Người nọ bên cạnh hắn, chính là Hoang Cổ Thánh Thành Thiệu Thiên Nhai, cũng là một nhân vật rất cao!

Âu Tùy Chân cười lạnh một tiếng nói:

- Không việc gì, Vô Đạo Công Tử, ngươi không muốn xuống dưới chơi sao?

Vô Đạo Công Tử lắc đầu:

- Không có nhân vật đáng giá xuất thủ. Chỉ có chiến nô của ngươi để cho ta có dục vọng xuất thủ, về phần những chiến trường khác là mèo chó một dạng, không chịu nổi một kích. Nếu ngươi bỏ được để chiến nô của ngươi bỏ mạng, bản thân ta rất muốn ra tay.

- Cái tên mập mạp này là phát tài chi bảo của ta, ta không bỏ được để cho hắn chết ở trên tay của ngươi!

Âu Tùy Chân ha ha cười một tiếng nói.

Vô Đạo Công Tử mặt không chút thay đổi, ý bảo hai Cự Nhân bên cạnh nói:

- Các ngươi đi xuống thử một chút.

Hai Cự Nhân đi ra bí cảnh, phi thân đi tới trong kim bàn, riêng của mình hạ xuống một viên cát vàng biến thành tinh cầu, lập tức có cường giả trong bí cảnh khác phái cao thủ tới ứng chiến.

Bất quá hai Cự Nhân này đã đem đạo văn luyện vào bên trong huyết nhục, mạnh mẽ vô cùng, trong hai ba chiêu liền đem đối thủ xé rách, đại hoạch toàn thắng.

- Âu Tùy Tĩnh, ngươi có dám cùng chiến nô của ta đánh một trận không?

Thanh âm của Vô Đạo Công Tử đột nhiên truyền đến, lời vừa nói ra, nhất thời mấy ngàn mục quang từ các tiểu bí cảnh rơi vào trên thân bọn người Giang Nam.

- Dùng chiến nô hướng ta khiêu chiến?

Âu Tùy Tĩnh trong lòng tức giận, rất rõ ràng, Huyết Thần Lâu Vô Đạo Công Tử muốn hắn đi ra ngoài ứng chiến, nếu như hắn đáp ứng cùng chiến nô quyết chiến, chính là tự hạ thân phận, mặc dù thắng cũng trên mặt không ánh sáng, nếu thua, tự nhiên là thân bại danh liệt, thậm chí còn có chết thảm ở giữa sân!

- Âu Tùy Tĩnh, ngươi không dám ứng chiến sao?

Ánh mắt của Vô Đạo Công Tử rơi vào trên người Âu Tùy Tĩnh, sắc bén như kiếm:

- Nếu là đánh cuộc, không bằng ta cho ngươi thêm chút tiền lời!

Hắn tâm niệm hơi động, một mặt mộc bài bay ra, trôi trên chiến trường, nhẹ giọng nói:

- Đây là ta trong lúc vô tình lấy được Thần Mộc Lệnh, là Thần Mộc Thánh Quân năm đó tung hoành thiên hạ sở luyện, một trong ba chìa khóa mở ra động phủ của Thần Mộc Thánh Quân, tập hợp đủ ba mật thược, là có thể mở ra Thánh Quân động phủ! Âu Tùy Tĩnh, nếu ngươi thắng được hai chiến nô của ta, Thần Mộc Lệnh liền là của ngươi!

- Thần Mộc Lệnh!

Giang Nam lập tức cảm ứng được trên bầu trời chiến trường, trong từng cái từng cái bí cảnh truyền đến thần thức ba động cường đại, vô số cao thủ ở trong nháy mắt riêng phần mình buông thả thần thức, hướng Thần Mộc Lệnh này quét tới, thần thức những cao thủ này vô cùng mạnh mẽ, ở giữa không trung đụng nhau, nhấc lên một cổ long quyển phong kinh người, thậm chí có cường giả rõ ràng là thần minh, thần thức vô cùng kinh khủng, ở giữa khuấy động cũng mơ hồ có chút dấu hiệu không yên!

- Quả nhiên là Thần Mộc Lệnh! Loại bảo vật này, Vô Đạo Công Tử lại cũng bỏ được lấy ra!

- Động phủ Thần Mộc Thánh Quân đã có trăm vạn năm chưa từng có người mở ra, bên trong bảo vật vô số, chưa từng nghĩ Thần Mộc Lệnh cũng xuất thế, đoán chừng là chỗ động phủ này đến ngày mở ra!

- Không nói động phủ của Thần Mộc Thánh Quân, chỉ một Thần Mộc Lệnh này cũng là một pháp bảo rất giỏi, uy năng sẽ không kém thần minh chi bảo!

- Âu Tùy Tĩnh, Thần Mộc Lệnh ở chỗ này, xem ngươi có có năng lực tới lấy hay không.

Vô Đạo Công Tử lạnh nhạt nói:

- Bất quá, ở trước lúc đánh cuộc, kính xin các hạ lấy ra tiền vốn ngang nhau.

Sắc mặt Âu Tùy Tĩnh xanh mét, Giang Nam nghi ngờ nói:

- Thần Mộc Lệnh này rất quý trọng sao?

- Đâu chỉ quý trọng!

Thiệu Thiên Nhai thấp giọng nói:

- Giang đạo hữu, ngươi có điều không biết, Thần Mộc Thánh Quân này chính là Thần Chủ mấy trăm vạn năm trước, mặc dù là Thần Chủ nhưng thực lực của hắn so với Thần Tôn cũng không kém! Hắn lưu lại động phủ mỗi cách ngàn năm, sẽ từ trong hư không xuất hiện nhân gian, nhưng đến nay còn không có người có thể tiến vào trong đó. Ngàn năm trước, động phủ này lần nữa xuất hiện, nhấc lên một cuộc gió tanh mưa máu, thậm chí ngay cả mấy vị thần minh, Thiên Thần cũng bị kinh động, kết quả ngay cả đại môn động phủ cũng không có đi vào, ngược lại chết thảm trọng. Trận chiến ấy, Xuất Vân thành chủ, chính là phụ thân của Tùy Tĩnh công tử, một đời Thiên Thần cấp cường giả, cũng gặp phải bị thương nặng, đến nay thương thế còn không có thể khỏi hẳn!

- Thánh Quân động phủ cấm chế nặng nề, cha ta mạnh mẽ xông vào Thánh Quân động phủ gặp phải cấm chế phản kích, bị một đạo thần mộc đạo tắc trấn áp ở bầu trời Tử Phủ, căn tu thần mộc quấn quanh Tử Phủ, để cho hắn đến nay cũng không có thể đem loại đạo tắc này trừ đi, tu vi thực lực cũng bị hao tổn thật lớn.

Sắc mặt Âu Tùy Tĩnh khôi phục như thường, trầm giọng nói:

- Cha ta nguyên vốn cũng là thiên tài hơn người, thậm chí có hy vọng vấn đỉnh Thần Chủ, nhưng mà kể từ khi gặp phải bị thương nặng lần đó, tu vi không tiến phản lui, hôm nay địa vị mơ hồ có chút khó giữ được, trưởng lão thậm chí đề nghị đem cha ta trục xuất. Vô Đạo Công Tử biết tình cảnh cha ta, vì vậy lấy ra Thần Mộc Lệnh, chính là biết ta nhất định sẽ không cự tuyệt, ép ta phải chiến!

- Thần Chủ so sánh với Thần Tôn cũng không yếu?

Ánh mắt Giang Nam không khỏi nóng bỏng, nhìn về phía Thần Mộc Lệnh.

Âu Tùy Tĩnh lật tay lấy ra một bảo vật khác, bay ra, rung rinh hướng Thần Mộc Lệnh bay đi, trầm giọng nói:

- Tốt, Vô Đạo Công Tử, ta và ngươi đánh cuộc!

Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy kiện pháp bảo này là một chiếc thanh đăng, miệng nâng một ngọc điệp, trong ngọc điệp có dầu hạt cải, bấc đèn đốt cháy, phát ra quang mang dằng dặc.

Âu Tùy Tĩnh cất cao giọng nói:

- Này là một thần minh chi bảo, tên là Thánh Hỏa Đăng, là một vị Phật Môn Phật Đà dùng để chiếu sáng Minh Thổ, trấn áp tà ma dị bảo!

Âu Tùy Chân đột nhiên bật cười nói:

- Tùy Tĩnh lão đệ, ngươi lấy ra cái bảo vật này, so với Thần Mộc Lệnh chỉ sợ có chút không đủ xem đi?

Âu Tùy Tĩnh cắn răng, đột nhiên lấy ra một kiện bảo vật khác, là một tòa Thất Bảo Liên Đài, phía trên treo phất trần, ngọc châu, Kim Cương xử, Xá Lợi Tử, cung, tiễn sáu kiện pháp bảo, tính cả Liên Đài là Thất Bảo, cũng cùng Thần Mộc Lệnh phóng ở chung một chỗ, lạnh lùng nói:

- Thất Bảo Liên Đài này đồng dạng là xuất từ Tọa Hóa Chi Địa trong Minh Thổ của Phật Đà kia, hiện tại đã đủ chưa?

Bình luận


꧁ Sơn ꧂
26-03-2023

Có Một Người Nửa đời trước là Đế “ Đế Huyền” lập tam giới , định càn khôn Nửa Đời sau là tôn “ Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn “ bình hắc ám , tạo chúng sinh Tự “ Đế Tôn”

T
Thang Nguyen
26-03-2023

Tưởng đc bộ tiên hiệp thuần ai ngờ ms đầu buff vcl giao tiếp kiểu trẻ con lên 3

M
manhapt vn
26-03-2023

Đã xem =)) ;) note quả Q

T
Thành Phan
26-03-2023

like

D
dan phạm
26-03-2023

Cảnh giới là jjj

C
Chuong Phan
26-03-2023

Bộ này rất hay

N
Năng Bùi
26-03-2023

Truyện này hay đấy

V
Vothanh Tuan
26-03-2023

Truyện này cấp bặc tu luyện như thế nào vậy ad

C
Cao Trí Lê
26-03-2023

Tu tiên mà dễ vậy cậu vàng là main chính cũng tu tiên được

H
Hồng Phạm Thị
26-03-2023

hay nha

H
Hiệp Đỗ
26-03-2023

hay r á

Q
Quý Phạm
26-03-2023

hay

L
Le Tan Thien
26-03-2023

Em cảm ơn công sức của anh dành cho anh em mê tiêp hiệp

V
vanglkl vttv
26-03-2023

Truyện hay quá

Q
Quoc Nguyen
26-03-2023

Hay

M
Mai Văn Quang
26-03-2023

Hay quá đi

H
Hsjd Bsb
26-03-2023

Sao nghe như vĩnh sinh vậy

T
Tạc thiên bang Từ Khuyết
26-03-2023

Vừa xong mục thần ký ..qua đây luôn

H
Hùng Nguyễn
26-03-2023

TUYỆT VỜI

M
MINH KHANG
26-03-2023

Truyện này khá hay,pk hài hước,cảnh giới còn nhiều hơn cả đế bá,tiết tấu sau chương 2k khá là nhàm chán,không kịch tính như trước,2 nghìn mấy chương main mới chịch đc"tỉ tỉ"của mình.

Truyện đang đọc

Báo lỗi