ĐẾ VƯƠNG TIỀN TRUYỆN

“ Ta không sao, có chuyện gì…” Lưu Kim không nói được hết lời.

Dương Liễu nhảy xổ vào lòng hắn, đè hắn trên giường bệnh, gục vào vai hắn mà khóc.

Nàng không còn phải lo nữa rồi, hắn không chết.

Nàng, cuối cùng đã nhận ra, lẽ ra bản thân nên gần hắn nhiều hơn nữa, tựa như Linh Linh vậy, không nên vì ngại ngùng mà cách xa.

Bao lâu nay tình cảm dồn nén, ngay lúc này bộc phát, nước mắt lã chã, miệng cắn chặt.

Lưu Kim khẽ nhíu mày vì đau, hắn không ngờ nàng lại cắn vai hắn như vậy, nhưng, ai nỡ đẩy đi, nhị phu nhân vốn ít khi để hắn chiếm tiện nghi.

Hắn đưa tay xuống, ôm lấy, cảm nhận lấy cái kia eo nhỏ, tựa như tinh xảo nhất tạc lên vậy.

“ Liễu tỉ, ngươi không cần phải xúc động như vậy đâu, ta mạng dai như gián, không chết được.”

“ Ta, ta biết ngươi không chết chứ, nhưng, nhưng, tại sao ngươi lại ngủ lâu đến thế !!” Nàng oán trách nói, tay đập vào ngực phải hắn.

“ Liễu tỉ, ta sẽ không như vậy nữa…”

“ N-Ngươi có thể làm giúp ta một yêu cầu không, chỉ cần như vậy, ta sẽ bỏ qua…” Dương Liễu ngắt lời.

“ Bất cứ thứ gì, kể cả ngươi không bỏ qua, ta vẫn sẽ làm hết sức…” Lưu Kim hơi bị chạnh lòng.

Chẳng nhẽ nàng còn khách sáo với hắn như vậy sao ??

“ Ngươi hứa chứ ??”

“ Ta hứa.” Lưu Kim cười.

“ Nói với ta, vợ ơi, ta yêu ngươi…” Dương Liễu đỏ mặt, gục đầu vào cổ hắn mà trốn khuất.

Lưu Kim có một chút sững sờ, không ngờ, nếu đến nước này, chứng tỏ hắn đối với nàng đã quá lạnh nhạt rồi, bởi vậy nàng mới yêu cầu một cái như vậy danh xưng.

“ Vợ ơi, ta yêu ngươi…” Lưu Kim thì thầm, từng lời rót ngọt vào lòng Dương Liễu.

“ Ừm, ta mãn nguyện rồi…” Dương Liễu dụi dụi đầu.

“ Nếu vậy, nằm đây với ta, từ từ kể chuyện.” Lưu Kim ôm nàng, nằm nghiêng ra, thẳng mặt nhìn nhau, gần đến mức đối phương nhịp thở cũng có thể đếm.

“ Hơn một tuần trước, ngươi ngất đi, sau đó ta đã thực hiện truyền sinh dưỡng để duy trì, nhưng, vẫn là không đủ.

Sau khi phát hiện nhịp tim và lượng mâu trong ngươi giảm nhanh, ta đã định tìm đến hiến máu để bổ sung, nhưng, tiếc rằng máu ngươi đã không còn thuộc phạm trù của phàm nhân, không cách nào tìm người tương thích.



Hồ muội đưa ra biện pháp truyền cho ngươi Hỗn Kim.

Ta đồng ý.

Linh tỉ ngay lập tức đi đặt hàng Hỗn Kim, bất kể đắt đỏ đều phải mua cho kì được.

Drone chở hàng đến gần thành liền bị Phong La Quốc bắn rơi, Đào Hải Bảo, Đa Dũng, Hoàng Trung ba người đánh giết ra ngoài mới cướp về được.

Bọn ta duy trì cho ngươi được ba ngày liền hết sạch nguyên liệu, lại lầm vào nguy kịch.

Đúng lúc ấy, một thôn dân nghe tin chúng ta cần Hỗn Kim, liền đem một vò Hỗn Kim dạng lỏng gia truyền đến tặng, ngươi mới có thể sống đến lúc này đều nhờ việc truyền Hỗn Kim, liên tục tái tạo huyết mạch.

Về phần thế trận.

Linh Linh dùng bẫy bắt được thêm 5 nghìn quân Phong La Quốc, về trộn với đám hơn 2 nghìn quân khi trước, chúng được tiếp đãi không tệ, tất cả đều đã ngoan ngoãn giao nộp cổ vật tuỳ thân, tham gia vào công cuộc khai hoang.

Binh sĩ bên ta có thiệt hại, đã được tuyển lại cho đủ.

Phong La Quốc không hiểu vì sao còn mất thêm 5 nghìn lính chết.

Ngoài ra, có ba kẻ đến đánh sụp một mé tường thành, quân ta phải tung hết sức mới đánh lui chúng được.

Nhật Kinh Nghiệt Thể đã quay trở lại, nhưng, Linh Linh thủ vững thành trì, đến giờ vẫn không sao.”

Lưu Kim dần tiêu hoá thông tin, cuối cùng cũng hiểu.

Cực đại cường giả Huyết Luyện Cảnh muốn ngưng tụ Huyết Khí phải thông qua hấp thụ Hỗn Kim, chuyển thành huyết mạch, sau đó mới hiến tế.

Hắn là trực tiếp thực hiện quá trình ấy, hơn nữa còn là kéo dài.

“ Ta bây giờ đã có chút khác rồi, chỉ trong một thời gian ngắn nữa, kế hoạch sẽ đại thành.”

“ Ừm, chỉ là…ôm nhau thêm một lúc được không, ta rất không nỡ xa ngươi…” Dương Liễu nói.

“ Được…” Lưu Kim đáp.

Hoãn hết, ngủ với mỹ nhân, ôm mỹ nhân, mấy thứ khác xếp ra sau.

…….


Đến chập tối, phía Tây Linh Quang Thành có biến.

“ Lưu Kim, ấy là ba tên quái vật hôm trước.” Linh Linh nghiêm mặt nói.

Nàng có thể cảm nhận, trên người Lưu Kim phảng phất thứ gì đó cường đại tiềm tàng mà không sao lý giải được, chỉ đành quan sát.

Lưu Kim lai lịch bất minh, có khi là con rơi của Thiên Vương, khí vận đỉnh cao, cũng không phải không có khả năng.

“ Ta muốn thu nạp mấy tên này.”

“Ừm, ta sẽ cố hậu thuẫn.”

“ Không cần đâu, một tuần qua ngươi đã khổ sở rồi, nghỉ ngơi đi.” Lưu Kim đặt tay lên vai nàng, Ô Khải trong áo bò ra, xì xì lưỡi đồng tình.

“ Cẩn thận.”

“ Ừ.”

Lưu Kim nhảy phốc xuống dưới thành, đứng đó, chắn trước mặt ba tên lính kia, thoáng một chút bất ngờ, không hiểu vì sao hắn có thể nhìn thấy quanh người ba kẻ này quấn linh khí màu xanh.

Cũng dễ hiểu, bọn chúng chỉ có là đối tượng đặc biệt có cơ duyên, giác tỉnh công pháp mới cường đại vậy.

“Đại ca, hắn cũng có linh khí !!” Tên thấp nhất chỉ Lưu Kim mà kêu.

“ Đúng thật, nhưng, mờ nhạt như vậy, chúng ta không sợ !!” Tên đại ca đáp.

“ Đúng !!”

Lưu Kim nhếch môi cười, rõ ràng hắn che dấu khí tức, vậy mà mấy tên não tàn này cũng không nhận ra.

“ Các ngươi tên là gì ??”

“Nhớ kĩ, ba huynh đệ bọn ta sẽ xoay chuyển cả thế gian

Lão đại – Triệu Thường.

Lão nhị - Triệu Sơn.

Lão tam – Triệu Vân.”

“ Vậy, ta là Lưu Kim, thành chủ Linh Quang Thành, hôm nay sẽ đem các ngươi trấn áp !!” Lưu Kim cười.


Từ phía sau bóng lưng của hắn, trong cái mập mờ hoàng hôn sáng tàn, lộ ra một đôi đồng tử vằng vặc sáng, uy nghiêm doạ người, trực tiếp xung kích vào tinh thần ba tên họ Triệu.

“ Đ-Đáng sợ quá đại ca !!” Triệu Vân tái mặt.

“ Im, binh thư có dạy, càng hùng hổ dương oai chứng tỏ càng rỗng ruột, đánh hắn !!” Triệu Thường hét.

“ Hừ, là các ngươi ép ta, Vương Uy Huyết Pháp !!!” Lưu Kim bắt đầu thử nghiệm.

Ngay lập tức hắn cảm nhận được cái kia Huyết Tổ Long dung nhập vào hắn đồng tử, một cái trừng mắt liền mang vô cùng lực lượng áp bức.

“ Ra vậy, Vương Uy Huyết Pháp chính xác là một dạng nghệ thuật lườm nhau, chỉ thông qua nhãn lực mà đẩy lui.” Lưu Kim gật gù.

Hắn ngay lập tức liếc cái kia nhỏ bé nhất Triệu Vân, liền thấy đối phương cả người khựng lại, gục xuống, nước mắt nước mũi chảy ngược chảy xuôi.

“ Ta muốn mẹ cơ…” Triệu Vân bị ép đến mất đi thần trí, đờ đẫn nói.

Triệu Thường và Triệu Sơn nhìn em trai, tuyệt nhiên là vô cùng lo lắng, hét:

“ Ngươi mau giải yêu pháp !!!”

Lưu Kim không ý kiến, trực tiếp nhìn chằm chằm hai cái họ Triệu này.

Triệu Sơn gục xuống, máu mũi chảy ra, dập đầu lia lịa, lẩm bẩm liên tục:

“ Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng…”

Triệu Thường thoáng một trận sởn da gà, cảm tưởng như một vòng chu du địa ngục vậy, đáng sợ đến cực điểm, tinh thần như bị tàn phá.

Nhưng, ta còn phải cứu lấy hai em ta !!

“ Xem ra Huyết Tổ Long thực lực cùng cấp bậc còn non và xanh lắm, ngay cả Triệu Thường loại tiểu tốt này cũng không chấn uy được.”

“ Vậy cũng không tính là thiệt hại, liền thử Nộ Hộ Huyết Pháp.”

Bừng một điểm, Lưu Kim từ đáy lòng phát hiện Nộ Hộ Huyết Pháp biến mất, Huyết Tổ Long càng là nhao nhao lên, không tài nào ghìm lại phấn khích.

“ Vương gia, dung hợp xảy ra rồi, công pháp này muốn cùng ngài dung hợp !!”

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi