ĐẸP QUÁ, TÔI NHÌN KHÔNG NỔI!


Mai Như Ngọc có thuộc tính là "trầm ngư"? Phương pháp này đã khiến tất cả những người đang xem chương trình lẫn năm người còn lại nhìn đến choáng váng đầu óc.
Nhìn cậu vớt từng con cá một lên một cách thoải mái như con mèo ngồi xổm bên sông vớt cá, mọi người đều kinh ngạc không thốt nên lời.

Nhưng trong lòng lại cảm thấy sảng khoái không thể lý giải được.
【 CMN! Đừng nói nữa.

Coi bộ ẻm hăng hăng hái chưa kìa! 】
【 Ha ha ha! Mé! Mị thực sự tin lời Như Ý nói "không cùng đường bất đắc dĩ, tuyệt đối không soi gương" rồi á.

Tự soi gương còn khiến mình chảy máu mũi là cái hành động điên rồ gì chứ? Ha ha ha! Tự nhìn mình đẹp quá nên chảy máu mũi luôn! 】
【 Ủa?! Giờ là lúc u mê nhan sắc "trầm ngư" của ẻm hả? Chẳng lẽ không có ai quan tâm đến nguyên lý khoa học như tôi hả?! CMN đây là cái nguyên lý khoa học méo gì thế? Tôi quỳ luôn rồi đây này được chưa? 】
【 Ha ha ha! Em gái còn non và xanh quá em ơi! Thế giới to lớn việc quái gì cũng có thể xảy ra được nhé.

Hơn nữa không phải chính Như Ý đã nói "trầm ngư" là kỹ năng thiên phú của ẻm mà! 】
【 Đúng đúng đúng! Tứ đại mỹ nhân đã có "trầm ngư" đây rồi! Ha ha ha ha! Cười chết mị rồi! "Lạc nhạn" đâu rồi? Còn "bế nguyệt cùng tu hoa" nữa chứ? 】
【......!Tuy rằng tôi không thích tính cách của Mai Như Ngọc, nhưng......!Nhan sắc và kỹ năng như này tôi không còn gì để nói!!! 】
Sau khi Mai Như Ngọc vớt được đến con cá thứ 6, Tư Không Tịch mới phản ứng lại.

Hắn bước nhanh lên trước, một tay che mắt Mai Như Ngọc không cho cậu nhìn chằm chằm vào dòng suối nữa.

Một tay khác rút từ trong túi quần ra một cái khăn tay màu trắng, trực tiếp nhét vào mũi Mai Như Ngọc.

Động tác này khá thuần thục, điêu luyện thậm chí có chút cưỡng ép, nhưng giọng nói của Tư Không Tịch lại bất lực pha chút dịu dàng: " Được rồi! 6 con là đủ rồi! Buông tha cho những con cá bị cậu mê hoặc đi.

Cuộc sống của chúng nó cũng không dễ dàng gì."

Mai Như Ngọc cười toe toét, sau lưng giống như có một cái đuôi cáo đang ve vẩy.

Cậu vẫn đang bị Tư Không Tịch đã đứng dậy đắc ý hỏi: "Kỹ năng này của tôi có phải la siêu đỉnh không? Có phải chưa từng gặp qua mỹ nhân nào trâu bò như tôi hay không?"
Tư Không Tịch nhìn dáng vẻ đắc ý của cậu, trong lòng cũng vui vẻ, gật đầu phối hợp với cậu: "Đúng đúng đúng! Đỉnh đỉnh đỉnh! Cậu là thứ hai không ai dám là thứ nhất."
"Tôi sống đến từng này rồi mới được nhìn thấy diện mạo của trầm ngư."
Mai Trầm Ngư nghe được lời khen, cái đuôi càng vểnh cao lên trời.

Vừa lấy tay bịt mũi, vừa quay đầu nhìn về phía bốn người Tần Lãng đang đứng gào to: "Tần Lãng đâu?! Nhìn thấy pa pa biểu diễn chưa? Ngẩng cao đầu lên mà nhìn! Mở to mắt ra mà nhìn! Nhìn thấy chưa? Một con gà của cậu có xá là gì? Có so nổi với 6 con cá của tôi không?"
"Lại đây quỳ xuống gọi pa pa nhanh lên!"
Lúc này Tần Lãng cảm thấy mình muốn phát điên lắm rồi.
Miệng hắn ngoác ra vì ngạc nhiên to đến mức có thể nhét cả con cá vào.
Từ lúc Mai Như Ngọc soi mình xuống dòng suối khiến bản thân bị chảy máu mũi, hắn đã cảm thấy mọi thứ phát triển theo phương hướng kỳ quặc rồi.

Đến khi máu mũi của Mai Như Ngọc làm cá bu đầy lại đây, còn như một lũ ngốc để Mai Như Ngọc thích bắt như nào thì bắt, hắn cảm thấy mình đang ở một thế giới song song nào đó mất rồi.
Cả thế giới của hắn thu gọn lại chỉ còn bằng một câu nói: "Mẹ nó chuyện này thật phi khoa học!!!"
Tần Lãng cầm theo con gà vọt tới bên cạnh Mai Như Ngọc, giống như một con Husky bị kichs động xoay vòng quanh Mai Như Ngọc vài vòng, nhìn khắp một lượt cậu từ trên xuống dưới.

Tần Lãng dí con gà vào mặt Mai Như Ngọc nghiêm túc hỏi:
"Ngươi là yêu quái phương nào? Mau xuất chiêu đi!!!"
Mai Như Ngọc: "......!Hả?"
Tần Lãng cầm con gà khoa chân múa tay: "Tôi sớm đã cảm thấy dáng vẻ của cậu có điểm không đúng rồi! Lần đầu tiên nhìn thấy cậu tôi đã thấy cậu quá đẹp không giống người thường rồi! Đẹp thì cũng thôi đi, lại còn quá may mắn, nhà thì giàu mà kỹ thuật diễn lại tốt.

Nhưng quan trọng nhất chính là mỗi lần thấy cậu, không hiểu sao tôi luôn muốn đấu nhau với cậu.

Nói! Cậu thi triển yêu pháp với tôi đúng không? Cố ý khiến tôi thách thức cậu, khiến cậu leo lên hotsearch ngồi đúng không?!"

Mai Như Ngọc: "......"
Bình luận lúc này điên cuồng cười lớn 【 Cưới sái quai hàm mẹ luôn! 】【 Mẹ nó! Thế mà Lãng Lãng cũng nghĩ ra được.

Ha ha ha! 】【 Lãng Lãng có nhìn thấy biểu cảm của Như Ý không? Biểu cảm muốn đánh anh đấy! 】.

Mai Như Ngọc khô khốc cười hai tiếng với hắn.
Cậu khom lưng vớt một con cá vẫn còn đang quẫy mạnh đuôi trong nồi lên, cầm đuôi cá dí gần mặt Tần Lãng: "Cậu còn cạnh khóe thêm câu nữa thử xem?"
Tần Lãng nhìn cái đuôi cá đang quẫy qua quẫy lại liền ngậm mồm, nhưng nhìn vẻ mặt liền biết hắn vẫn còn đang khó chịu.
Mai Như Ngọc ném lại cá vào trong nồi, cười nhạo Tần Lãng: " Tần Lãng à, cậu cứ muốn đấu với tôi không phải vì tôi thi triển yêu pháp gì với cậu.

Mà vì kiếp trước cậu là một tên thích cà khịa người khác, giờ đầu thai chuyển kiếp mà thôi!"
"Tin tưởng vào bản thân mình chút đi! Nói không chừng, cậu chịu khó tu luyện lại có thể phóng thích được năng lực cà khịa bị phong ấn kia đấy.

Giống như tôi trầm ngư lạc nhạn vậy đó."
Tần Lãng: "???"
Lời này của Mai Như Ngọc khiến cho người nghiêm túc như Mã Kiêu cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà cười ầm lên, Âu Dương Tấn và Lãnh Túc đứng bên cạnh cũng không nhịn được mà ôm bụng cười.
Ai biết được Mai Như Ngọc và Tần Lãng đứng chung một chỗ lại dở hơi như vậy chứ? Mã Kiêu lắc lắc con gà trên tay nói: "Ha ha ha! Nhìn hai cậu nói chuyện tôi có thể cười ba năm đấy! Ha ha ha ha! Được rồi đừng lãng phí thời gian nữa.

Tôi sắp chết đói rồi đây.

Chúng ta bắt đầu đi nấu cơm đi!"
Vì thế mọi người nhanh chóng bắt tay vào nấu cơm.
Nhưng sau đó, 6 mỹ nam của chúng ta đã gặp một rắc rối lớn.
Mã Kiêu nghiêm túc nhìn con gà trong tay, hào sảng nói: "Các cậu ai biết nấu cơm vậy? Ở nhà toàn là vợ tôi nấu cơm, tôi không biết nấu."

Tần Lãng lập tức tiếp lời: "Tôi mỗi ngày đều ăn cơm do người giúp việc làm.

Người giúp việc nhà tôi ngày xưa chính là đầu bếp của khách sạn 5 sao đấy.

Vì vậy tôi cũng không biết nấu."
Âu Dương Tấn cũng lắc đầu: "Tôi chỉ biết nấu mỗi cháo thôi, nấu ăn ở nơi hoang dã như này thì chịu."
Lãnh Túc dứt khoát trả lời lưu loát: "Nước cốt lẩu tài trợ từ đầu đến đuôi."
(* ý là nấu cái gì cũng cho nước cốt lẩu vào để khỏi nêm gia vị).

truyen bac chien
Mai Như Ngọc liếc nhìn gương mặt lạnh lùng của Lãnh Túc, nở nụ cười vô cùng tri kỷ: "Trùng hợp quá! Tôi cũng phó mặc bữa ăn vào nước lẩu chua cay."
Vì thế năm người đều đồng thời quay đầu nhìn về phía ảnh đế kế bên.
Tư Không Tịch co giật khóe miệng.

Ngữ khí ôn hòa, giọng nói dịu dàng nhưng lại thốt ra những lời khiến người khác thất vọng.
"......!Tôi sống ở nước ngoài quanh năm, chỉ biết nầu đồ Tây thôi."
Sáu mỹ nam trầm mặc.
Bỗng nhiên cảm thấy sinh tồn chưa bao giờ gian khó như thế.
Bình luận đã cười như điên rồi.
Fan 6 mỹ nam bày tỏ rằng tuy thấy nam thần nhà mình thảm như thế nhưng không hiểu tại sao chính mình lại muốn cười như vậy?
【 Ha ha ha! Mị ăn húp một bát mỳ gói cảm thấy thật thơm ngon!】
【 Tui ăn nổi lẩu mà vô cùng đắc ý.


【 Ha ha ha! Vừa ăn lẩu vừa coi đây, tự dưng cảm thẩy bữa lẩu hôm nay ngon hơn mọi ngày quá vậy nhỉ? 】
【 Thương anh! Để em nấu cơm cho! Cái gì em cũng làm được hết! Để em làm đầu bếp cho các anh! Em đồng ý cả hai chân hai tay! 】
Dù không ai biết nấu cơm nhưng cũng không thể nhịn đói được.
Sáu người xốc lại tinh thần bắt đầu bắt tay vào nấu nướng.


Dù sao chỉ cần nấu chín là có thể ăn được rồi! E-kíp chương trình cũng đồng ý cho dùng điện thoại để tra công thức nấu ăn trên mạng mà.
Sau đó, fan của 6 mỹ nam vừa ăn cơm trưa vừa coi chương trình đều thấy được hiện trường nấu ăn vô cùng thảm họa.
Sau khi giao một con gà và ba con cá đổi lấy dụng cụ nấu ăn, 6 người lại đổi cành đào lấy 6 cái bánh bao nóng hổi, một túi muối, một lọ nước tương và một lọ dầu ăn nhỏ.
Sau đó chính là cắt tiết gà, mổ cá, rửa rau rồi xào.
Âu Dương Tấn và Lãnh Túc đi rửa rau với bí đao ở suối thì cũng coi như là còn tạm ổn.

Chẳng qua Âu Dương Tấn càng rửa thì rau lại càng ít đi, cả rổ rau dại hắn rửa xong thì còn lại một nhúm.
Tần Lãng và Mã Kiêu phụ trách cắt tiết gà, hai người tìm thấy một video hướng dẫn cắt tiết gà và nhổ lông trên mạng, sau khi coi xong thì cảm thấy dễ như ăn cháo.

Kết quả trong lúc cắt tiết gà Tần Lãng đã dùng hành động thực tế chứng minh cái gì gọi là "trói gà không chặt".

Mã Kiêu còn chưa kịp cắt xong cổ gà, Tần Husky đã rít gào buông tay ra, con gà rừng sống dở chết dở, máu vẫn còn chảy đầm đìa, chạy vài vòng quanh bãi đất trống rồi vọt thẳng đến chỗ Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch đang làm cá.

Mai Như Ngọc hét lên kinh hoàng ném con cá trong tay ra.
Suýt chút nữa thảm kịch đuôi cá vả mặt được lặp lại lần nữa.
Sau đó Mai Như Ngọc liền bắt đầu điên cuồng vừa chửi mắng vừa đuổi theo Tần Lãng, Tần Lãng vừa chạy vừa cãi lại, sống chết không nhận sai.
Tư Không ảnh đế nheo mắt lạnh lùng nhìn hai người này vui vẻ nô đùa, hắn vung dao chém một nhát đứt đôi đầu con cá, sau đó một tay bắt lấy con gà rừng đang cố chạy, hung hắng cứa dao vào cổ nó, một nhát chí mạng.
Mai gà con và Tần husky nhìn Tư Không Tịch hung tàn như vậy, cười không nổi.
Tư Không Tịch mỉm cười nhìn hai người: "Nào! Đến đây tiếp tục làm gà!"
Mai Như Ngọc đảo mắt nhìn trời, Tần Lãng quay đầu bỏ chạy, cuối cùng vẫn là để Mã Kiêu qua lấy gà.
Loay hoay suốt một tiếng đồng hồ, 6 mỹ nam cuối cùng cũng có bữa ăn đầu tiên ở giữa chốn rừng già hoang dã.
Mặc dù cá nướng chỉ có muối làm gia vị, hai con còn bị nướng cháy, gà xào bí đao rau dại thành gà hầm bí đao rau dại, nhưng mọi người vẫn vui vẻ ăn uống
Ngay cả khi sáu người đang ngồi bệt quanh bếp nướng và nồi nấu, vẫn mang đến cảm giác mỹ nam đi dã ngoại vô cùng thảnh thơi.
Sau bữa ăn, mọi người cùng trò chuyện, biểu diễn một chút tài nghệ, còn tranh đoạt thịt của nhau, nhưng thực sự mang đến loại cảm giác cuộc sống giữa chốn "bồng lai tiên cảnh".
Sau đó, cư dân mạng và người hâm mộ vẫn đang khoe ăn lẩu, ăn hải sản, ăn đồ ăn tây đắt tiền bỗng thấy cơm trong bát không ngon nữa.
Cuối cùng, một bình luận nói ra tiếng lòng của mọi người.
【 Cái chúng ta thiếu là đồ ăn ngon sao? Không! Cái chúng ta thiếu chính là mỹ nam cùng ăn cơm với chúng ta! Aaaaaaaa! 】
Lúc này rating của《 Nhật Ký phấn đấu từ không tới có của mỹ nam 》cũng đạt mức cao kỷ lục..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi