DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

- Thầy phong thủy sao?

Mẹ của Tần Khải Văn đưa mắt nhìn Dương Tử Mi một lượt. Nhìn đi nhìn lại bà vẫn thấy Dương Tử Mi ngoài nét xinh xắn, thông minh ra thì hoàn toàn không có điểm nào giống thầy phong thủy cả.

Vì con gái mình độc thân cũng đã lâu nên thời gian gần đây bà thường xuyên đi chùa, cúng tế và thỉnh rất nhiều bùa về nhà. Nhưng mãi mà mấy lá bùa kia cũng không có tác dụng gì cả.

- Con chào bác ạ!

Dương Tử Mi lễ phép chào hỏi.

- Chào con, Tiểu Mi.

Thấy Dương Tử Mi xinh đẹp, thông minh, khí chất thoát tục nên mẹ của Tần Khải Văn cũng không tiện hỏi thêm gì nhiều. Đã là khách do con trai bà dẫn về thì bà cũng phải tôn trọng và tiếp đãi như khách vậy.

Tần Tư Văn trong phòng nghe họ nói chuyện với nhau bên ngoài nãy giờ nên cũng tò mò mở cửa bước ra hỏi Dương Tử Mi:

- Em là thầy phong thủy sao? Gần đây chị nghe bạn chị nói là thành phố A có một thầy tướng số nữ trẻ tuổi rất giỏi, người đó không phải là em chứ?

- Hi hi, không có giỏi gì đâu chị. Em chỉ biết một chút thôi ạ.

Dương Tử Mi cười nói.

- Đúng là em rồi!

Hai mắt Tần Tư Văn sáng lên. Hầu như quên mất chuyện vừa cãi nhau với mẹ mình lúc nãy, Tần Tư Văn vội vã chạy đến kéo tay Dương Tử Mi, vui vẻ nói:

- Đúng là em rồi, em ngầu thật đấy!

Thấy cách nói chuyện của Tần Tư Văn, Dương Tử Mi biết chị ấy là người lạc quan, hoạt bát, hơn nữa gương mặt cũng xinh xắn không kém ai. Nên cô càng khẳng định chắc chắn rằng, sở dĩ chị ấy không có người yêu ngoài nốt ruồi đen ở giữa trán kia ra thì phong thủy trong phòng của chị ấy cũng có vấn đề.

- Em giúp chị xem thử sao mãi cho đến giờ mà chị vẫn không gặp được ý trung nhân của chị vậy.

Thấy bạn bè cùng lứa xung quanh mình đều lần lượt lấy chồng sinh con, còn mình thì vẫn một mình lẻ bóng, lại suốt ngày bị mẹ cằn nhằn nên Tần Tư Văn cũng không biết làm sao cho phải. Hiện tại, cô đang rất muốn gặp được người vừa ý và cưới cho xong chuyện. Chỉ là, chuyện cưới xin đại sự như thế, cô cũng không muốn tùy tiện quơ đại, cho nên chờ mãi chờ mãi đến hơn ba mươi tuổi rồi nhưng cô vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai cả.

Thấy Tần Tư Văn có vẻ tin phong thủy nên Dương Tử Mi cũng vui vẻ theo cô ấy vào phòng.

Vừa vào phòng ngủ của Tần Tư Văn, Dương Tử Mi lập tức phát hiện vấn đề ở đâu.

Phòng ngủ của Tần Tư Văn rất sạch sẽ, gọn gàng, chỉ là giường của cô ấy lại không dựa vào tường. Phong thủy như vậy rất dễ khiến chủ nhân của nó ế vẫn hoàn ế. Nhìn từ góc độ phong thủy mà nói, nếu như giường không có chỗ dựa thì ngoài mang nghĩa là không có cảm giác an toàn ra, thì còn có ý là sẽ khó tìm được bạn trai để tiến tới hôn nhân.

Ngoài ra, trong phòng còn có một hồ cá và một chậu hoa nữa. Tuy hồ cá và chậu hoa kia khiến cho căn phòng trở nên sáng sủa và trông đẹp hơn, nhưng đối với các cô gái chưa chồng mà nói thì đó chính là điều đại kỵ. Phòng ngủ của các cô gái chưa chồng có thể để hoa tươi nhưng không thể trồng vào chậu mà nên dùng bình để cắm. Nếu không, chậu hoa đó sẽ khiến nhân khí trong phòng không đủ và khiến cho chủ nhân của căn phòng sẽ cô độc, lẻ loi một mình suốt đời. Hồ cá cũng như thế.

Bên cạnh đó, vì tạo ra nét riêng biệt cho căn phòng nên trong phòng của Tần Tư Văn còn để một chiếc gương xéo. Để gương trong phòng thường khiến cho chủ nhân căn phòng phát sinh các ý nghĩ không bình thường, chẳng hạn như chỉ muốn một thân một mình suốt đời chứ không muốn đón nhận tình cảm của người khác.

Tất cả những vấn đề trên, Dương Tử Mi đều nói hết cho Tần Tư Văn nghe.

Nghe xong, Tần Tư Văn liền gọi Tần Khải Văn vào giúp cô quay giường lại, sau đó còn bảo anh giúp mang gương, hồ cá và chậu hoa ra khỏi phòng.

Dương Tử Mi còn đề nghị rằng, nếu muốn trong vòng một tháng mà có thể gặp được ý trung nhân thì tốt nhất là nên để các vật phong thủy tăng vận đào hoa trong phòng, đồng thời phải phá nốt ruồi đen trên trán kia đi.

- Nốt ruồi đen này của chị phải phá đi sao? Mọi người đều nói đây là nốt ruồi mỹ nhân mà.

Tần Tư Văn nghi hoặc hỏi.

- Hi hi, nếu là nốt ruồi đỏ thì mới đúng là nốt ruồi mỹ nhân. Còn nốt ruồi đen thì không phải, phá đi sẽ tốt hơn.

Dương Tử Mi cười giải thích.

- Màu đỏ giống nốt ruồi trên trán em vậy mới là nốt ruồi mỹ nhân à?

Dương Tử Mi khẽ mỉm cười. Trên trán cô không phải là nốt ruồi, mà chỉ là vết sẹo xuất hiện sau khi bị ngọc tịnh bình rơi trúng đầu lúc nhỏ thôi.

Nói ra cũng lạ, sau khi phòng ngủ được sắp xếp lại, Tần Tư Văn lập tức nhận được điện thoại. Người gọi điện thoại cho cô lại chính là một tiền bối họ Vương học trên cô mấy khóa mà cô vốn rất ngưỡng mộ. Vị sư huynh họ Vương kia mời Tần Tư Văn tham gia họp mặt bạn học.

Sau khi gác máy, Tần Tư Văn hớn hở nắm tay Dương Tử Mi nói:

- Tiểu Mi, em có thể giúp chị tóm được người mà chị thích không?

- Vậy chị hãy lấy một sợi tóc của người đó về đây, em sẽ giúp chị!

Dương Tử Mi gật đầu nói.

- Vậy thì tốt quá! Tiểu Mi, chị yêu em nhất. Giờ chị phải đi đây, nếu chị có thể thuận lợi lên xe hoa, chị nhất định sẽ lì xì em một bao to.

Tần Tư Văn hào hứng nói.

Thấy cô vui vẻ, Dương Tử Mi cũng vui lây. Cô đã nhìn thấy Hồng Loan Tinh của Tần Tư Văn bắt đầu xao động rồi. Chỉ cần Tần Tư Văn phá nốt ruồi kia đi thì chuyện lên xe hoa kia cũng sẽ sớm thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi