DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Dương Tử Mi và Chu Khiết Oánh ký tên đồng ý, tiền đặt cược là hai trăm triệu.

Mộ Dung Vân Thanh mời mọi người đứng xem xung quanh làm chứng.

Vì Dương Tử Mi chưa đủ tuổi trưởng thành nên Tăng Thiên Hoa đứng ra làm người bảo đảm cho cô. 

Rõ ràng đã cược thua ba khối đá thô, mà đối phương lại thắng liên tiếp. Kết quả thắng thua rất rõ ràng, chính ông cũng mất hết tự tin.

Ông không biết Dương Tử Mi lấy đâu ra tự tin, càng không hiểu được người khôn khéo thủ đoạn như Mộ Dung Vân Thanh sao lại hồ nháo cùng cô, đem hết tài sản ra đánh cược.

Ông khuyên Dương Tử Mi nên suy nghĩ kỹ lại, sợ gây nên hậu quả nghiêm trọng. 

- Ông cậu, cháu sẽ chịu mọi trách nhiệm, ông cứ yên tâm!

Dương Tử Mi an ủi ông.

- Chu Khiết Oánh này tực sự rất đáng ghét, cô ta xem thường cháu thì thôi đi, vậy mà còn dám không tôn trọng ông! Dù cô ta có là Đổ Thần vạn năng, cháu mà không đạp cô ta xuống dưới chân thì không thể nuốt trôi cơn giận này. 

Tăng Thiên Hoa cũng không nuốt trôi cơn giận này nhưng hai trăm triệu đâu phải trò đùa mà mình thì lại không có tý phần thắng nào.

Nhưng ông vừa thấy Chu Khiết Oánh mở miệng đồng ý, cũng không thể nào bình tĩnh được, xúc động ký tên vào giấy đánh cược.

Số tiền đánh cược trên trời này gây chấn động toàn bộ phố đổ thạch. 

Mọi người đều dùng ánh mắt như thấy kẻ điên nhìn ba người Dương Tử Mi, Tăng Thiên Hoa và Mộ Dung Thanh Vân. Họ cảm thấy đầu óc ba người này đều bị úng nước rồi.

Hành động này của bọn họ khiến nhà cái ở bên ngoài run rẩy.

Ba người Mộ Dung Vân Thanh vừa đặt cược bốn mươi triệu vào ván cá cược bên ngoài do ông ta làm nhà cái. Tỷ lệ là một ăn năm, nếu Tăng Thiên Hoa mà thắng thì ông ta sẽ phải mất hai trăm triệu đấy. 

Số người đặt cược cho Chu Khiết Oánh tuy nhiều nhưng tiền lại không nhiều, tổng cộng còn chưa đến mười triệu.

Ông ta vốn cho rằng mình sẽ kiếm được lãi, ai ngờ ba người kia lại điên cuồng đặt thêm tiền, ông ta cảm thấy mình không xong rồi.

Vì vậy, ông ta vô cùng hối hận sao mình lại đặt ra tỷ lệ đánh cược cho Tăng Thiên Hoa cao như vậy. 

Dương Tử Mi nhìn ông, nhếch mép cười đầy ẩn ý, cười đến nỗi ông ta thấy hơi sợ hãi.

Không sai, Dương Tử mi muốn ông ta phải thật hối hận. Thậm chí phải hộc máu, ai bảo ông ta lại nghiêng về phía Chu Khiết Oánh nhiều thế chứ.

Khối đá thô thứ tư bắt đầu được đưa lên vị trí giải thạch. 

Lần này, Dương Tử Mi không chọn khối đá thô không có giá trị mà chọn một khối đá thô có ngọc do Tăng Thiên Hoa chọn lúc trước.

Người giải thạch bên cạnh Chu Khiết Oánh cũng bắt đầu chuẩn bị giải thạch.

Người xem chăm chú nhìn hai bên. 

Bọn họ phát hiện, lần này Dương Tử Mi không còn tùy tiện cầm dao cắt đá thô thành tám mảnh nữa mà bắt đầu cẩn thận cắt.

Giải thạch ngoài việc cần thể lực ra thì còn cần kỹ thuật nữa, người chưa từng lấy những viên đá bình thường để tập cắt vài năm thì sẽ không dám cắt đá thô có khả năng cho ra phỉ thúy.

Mà việc cần thể lực, cũng không phải cô bé nhu nhược như Dương Tử Mi có thể làm được. 

Nhưng kỳ lạ là, con dao kia khi được cô cầm trên tay như lập tức trở nên có sinh mệnh vậy.

Mà khối đá thô cứng rắn kia thì như thể đậu phụ, bị cô cắt ra từng mảnh trên mặt đất, phần bị cắt ra kia vô cùng bằng phẳng.

Lại nhìn thủ pháp của cô, chỉ có thể dùng “nhanh - chuẩn - hiểm” để hình dung. 

Cô nhìn rất xinh đẹp, thần thái yên tĩnh, ngón tay trắng nõn thon dài cầm dao giải thạch không nhanh không chậm cắt, động tác lưu loát, tư thế tuyệt đẹp mang lại cho mọi người một loại kích thích thị giác mạnh mẽ, khiến ánh mắt mọi người bị hấp dẫn lại không thể rời mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi