DỊ THẾ TRỌNG SINH CHI NGHỊCH TẬP TU TIÊN


Nhìn thấy Tiêu Lăng Hàn nhắm hai mắt, hẳn là vẫn chưa tỉnh, Thượng Quan Huyền Ý tay chân nhẹ nhàng từ trong lồ ng ngực hắn chui ra.

Gian nan mặc pháp y vào, đi giày vào, cách xa giường khoảng 5 mét, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi thật mạnh.Hù chết, cảm giác mình thiếu chút nữa đã bị giết người diệt khẩu, Thượng Quan Huyền Ý ổn định tinh thần, cứ như không có việc gì ngồi vào trước bàn bắt đầu đọc sách.Không biết sao lại thế này, rõ ràng đôi mắt nhìn trên sách, trong đầu xuất hiện lại là một màn khi tỉnh lại kia, ngực trắng nõn, xương quai xanh hoàn mỹ.

Tức khắc hắn cảm giác mình miệng khô lưỡi khô, đổ một chén nước uống xong, nỗ lực đem đồ vật lung tung rối loạn trong đầu ném ra ngoài.Lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ đặt ở trên quyển sách《tài liệu luyện khí sơ cấp》này, hôm nay phải ghi nhớ toàn bộ mới được.Kỳ thật Tiêu Lăng Hàn tối hôm qua chỉ ngủ được trước nửa đêm, gần sáng thì thế nào cũng ngủ không được, đột nhiên trong lồ ng ngực nhiều thêm một người, cái này làm cho hắn cảm giác thực không khoẻ.


Đối phương giống như bạch tuộc quấn lấy mình, hoàn toàn coi mình như là gối ôm của hắn.Cảm giác được người trong lồ ng ngực đã tỉnh, Tiêu Lăng Hàn để tránh cho hai người xấu hổ nên chỉ có thể giả bộ ngủ.

Thẳng đến khi đối phương rời xa giường, hắn mới như trút được gánh nặng, rốt cuộc cũng có thể ngủ một giấc trọn vẹn.Lúc Tiêu Lăng Hàn tỉnh lại lần nữa đã qua buổi trưa.“Tiêu ca ca, ngươi cuối cũng cũng tỉnh rồi, thật tốt quá, cơm sáng ta còn chưa có ăn đâu.” Nói tới nơi này, Thượng Quan Huyền Ý dùng ánh mắt tủi thân đáng thương vô cùng nhìn Tiêu Lăng Hàn.Tiêu Lăng Hàn:…… Nếu không phải ngươi tối hôm qua ngủ không thành thật, thì làm sao ta hiện tại mới rời giường chứ?Tiêu Lăng Hàn oán niệm sâu xa nhìn Thượng Quan Huyền Ý liếc mắt một cái, chấp nhận mà từ không gian giới tử lấy đồ ăn ra, một mâm bày biện ở trên bàn.Chỉ là hai người mới vừa ngồi xuống, cửa liền vang lên tiếng.Hai người đều có loại cảm giác không tốt, đồng thời nghĩ đến: Người cọ cơm tới rồi!“Tiêu đại ca, Huyền Ý, hai người ở đây sao?”Quả nhiên là như thế! Ngay sau đó ngoài cửa vang lên âm thanh của Ân Thiên Duệ.Thượng Quan Huyền Ý nhận mệnh đi cửa mở ra.Hai người Ân Thiên Duệ cùng Mạc Vô Nhai tay trong tay đứng ở ngoài cửa, Thượng Quan Huyền Ý xem đến ê răng, nha, hai người này tới cọ cơm còn chưa đủ, còn muốn đút bọn họ một miệng cẩu lương!!!“Mạc sư huynh, Thiên Duệ tiến vào ngồi đi.” Thượng Quan Huyền Ý đưa hai người vào phòng.“Thiên Duệ, Mạc sư huynh, tới sớm không bằng tới đúng lúc, ngồi xuống cùng nhau ăn đi!” Nói xong, Tiêu Lăng Hàn từ nhẫn không gian lại lấy ra hai bát chén đũa.“Tiêu đại ca, vậy chúng ta cũng không khách khí nữa.”“Cảm ơn Tiêu sư đệ.”Ân Thiên Duệ nhìn trên bàn tràn đầy đồ ăn, hai mắt tỏa ánh sáng, hiện tại trong mắt hắn đều chỉ có đồ ăn trên bàn.

Ngày hôm qua hắn muốn ăn linh rau của thành Cốc Vũ, chỉ là đi tám quán rượu cũng không có không chỗ, người khác cũng đều là đã đặt chỗ trước.“Đây là Tím linh gạo!!!”Mạc Vô Nhai nhìn linh gạo màu tím trong chén, có chút không thể tưởng tượng kinh ngạc cảm thán thành tiếng.

Hắn lớn như vậy rồi nhưng cũng chỉ nhìn thấy Tím linh gạo tồn tại ở trong sách thượng cổ của gia tộc.“Mạc sư huynh cũng biết Tím linh gạo này?” Thượng Quan Huyền Ý gật gật đầu, còn không phải là Tím linh gạo sao? Có cái gì ngạc nhiên chứ, nơi đó của Tiêu Đại Ma Vương vẫn còn có thật nhiều, đủ cho hai người bọn họ ăn được mấy năm không nhừng.“Ta đã từng nhìn thấy miêu tả của Tím linh gạo trong sách thượng cổ của gia tộc ta, trong truyền thuyết Tím linh gạo chính là đặc sản của Tiên giới - tiên vực Tử Linh.


Thường ăn Tím linh gạo có thể tinh luyện linh căn của người, còn có thể tinh luyện tiên linh khí trong thân thể.”“Lợi hại như vậy ư!”Nghe xong Mạc Vô Nhai nói, ánh mắt Ân Thiên Duệ nhìn Tím linh gạo trước mặt léo lên ánh sáng, hắn không tự giác nuốt nước miếng một chút.“Mạc sư huynh biết thật nhiều, vậy sau đó thì sao? Nếu là linh gạo của Tiên giới, sao lại lưu lạc đến Tu chân giới, còn xuất hiện ở Hoàng Cực đại lục chứ?”Nhìn đến cơm làm từ Tím linh gạo, Thượng Quan Huyền Ý cuối cùng biết vì sao Tiêu Lăng Hàn hôm qua dùng hết thủ đoạn cũng muốn mua Tím linh gạo này.

Còn rất sợ bị cha mẹ của hai cái tiểu quỷ tìm tới cửa, hóa ra là Tím linh gạo này địa vị lớn như vậy.“Chính là bởi vì Tím linh gạo đối người tu luyện có chỗ lợi cho nên có rất nhiều người đều nhìn trộm Tím linh gạo của tiên vực Tử Linh.

Đã từng có ba Tiên Tôn của Tiên Vực khác muốn liên thủ đoạt được tiên vực Tử Linh.

Bốn Tiên Tôn đó đại chiến đến kinh thiên động địa, Tiên Tôn của tiên vực Tử Linh tất nhiên không phải đối thủ của ba người liên thủ.


Cho nên sau đó hắn đem cốt nhục của mình dung nhập với tiên vực Tử Linh, tự làm tiên vực Tử Linh nổ tung, tiên vực Tử Linh từ đây rơi rụng ở các Tu chân giới.

Hoàng Cực đại lục vừa lúc có một mảnh nhỏ của tiên vực Tử Linh, cái này được mệnh danh là” Bí cảnh Tử Linh”.” Mạc Vô Nhai hồi tưởng những gì ghi lại trong sách cổ của gia tộc, chậm rãi nói ra.“Nói như vậy có người ở gia tộc ngươi đã từng đi qua bí cảnh Tử Linh, còn có được có lai lịch của bí cảnh Tử Linh cùng truyền thuyết.”Thượng Quan Huyền Ý như suy tư cái gì, thật là bảo vật động lòng người a!!!“Hẳn là như vậy, bí cảnh Tử Linh một ngàn năm mở ra một lần, mỗi lần mở ra người tiến vào tu vi không được vượt qua Kim Đan kỳ, không được vượt qua 30 tuổi.”“Vậy lần sau mở ra là khi nào?” Tiêu Lăng Hàn rất muốn kiến thức bí cảnh trong truyền thuyết một chút.------------- End chương 55: --------------.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi