ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Bà cho là hắn bỏ qua, nhưng không nghĩ . . .

Nữ vương vội vã an bài xong mọi chuyện ở đây , vội vàng đi qua tìm người.

Bà không biết mình tìm mấy ngày, khi đó bà hầu như cũng điên rồi.

Mà ở lúc bà tuyệt vọng nhất, rốt cục thấy Phong hấp hối, thiếu chút nữa bị quái vật kia giết đi.

Bà và quái vật đánh một hồi, kết quả kia là bản thân không địch lại quái vật.

Bà mang theo Phong trốn, trở lại quốc gia của bà.

Bà dưỡng thương rất lâu, mà chân của Phong ... ——

Nghĩ đến chuyện ban đầu , Nữ vương lại có chút hô hấp dồn dập.

Không, không thể suy nghĩ. . .

Mặc dù là không luyện công, không ngồi xuống, nhưng tiếp tục tưởng tượng như vậy, mình rất có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Vậy kết quả. . .

Nữ vương vội vội vàng vàng thu công, vì sao, vì sao những chuyện cũng đã sớm không thèm nghĩ đến này, lại một mực quấy nhiễu mình?

Là bởi vì U Minh vương?

Cấm địa của U Minh giới kia ?

Bà đã buông tha, nhưng tại sao lại. . .

Bà phát hiện, bà thực sự rất đau xót, nhiều năm như vậy chưa từng thích ai, chưa từng động tâm .

Lẽ nào, là ở trong lòng, vẫn như trước có nam nhân phụ lòng kia hay sao?

Ha ha, vì một người nam nhân như thế , cả đời không thương ai, không buông tha, bà thật là đồ ngốc vô dụng nhất . . .

Bà rất bất đắc dĩ, lại cũng không thể tránh được.

Bà bây giờ, thậm chí ngay cả ngồi yên cũng không thể.

Bởi vì không thể ngồi yên, Nữ vương dứt khoát đứng lên.

Tới bên này cũng lâu như thế , bà chưa hề đi dạo thật tốt một chút đâu?

Bà ngẩng đầu, bà cần vội tới quên những chuyện này.

Hay là, là cuộc sống của bà quá đơn điệu rồi.

Làm cái gì được chứ ?

Nghe nói, tàng thư của đan học viện này rất phong phú, bây giờ Hinh nhi mang bầu, có mệt nhọc như thế , bà không bằng. . .

Nghĩ vậy một, trong lòng Nữ vương cao hứng, đây là ngoại tôn của bà, bà sẽ nhìn nó sinh ra, sau đó sẽ giúp đỡ Đông Phương Ngữ Hinh nuôi lớn hài tử. . .

Bà nghiên cứu trước một chút có sách dạy nấu ăn thích hợp phụ nữ có thai hay không , chờ lúc Hinh nhi đi ra, giúp nàng làm mấy món.

Nữ vương hưng phấn đi ra ngoài, hỏi một chút vị trí của tàng thư các. Lúc Nữ vương đến , thủ vệ nhận thức bà , liền trực tiếp để cho bà tiến vào.

Mới vừa đi vào, đúng lúc thấy Chích lão ở một bên tìm vật gì vậy.

“Chích lão. . .”

Đây là sư phụ của Hinh nhi , Nữ vương đối với bà, cũng rất tôn kính.

“Nữ vương a. . . Được rồi, ngươi tới muốn tìm sách gì sao?”

Nghe được có người chào hỏi mình, Chích lão ngẩng đầu nhìn lên, là Nữ vương, bà thiện ý cười, hỏi.

Trong lòng có phần giật mình, đây. . .

Chính là tàng thư các của đan học viện , sách ở đây , toàn bộ đều có liên quan với luyện đan .

Mà Nữ vương. . .

Bà không phải là luyện đan sư.

Hinh nhi là bế quan, lúc này hẳn là còn chưa có đi ra.

Nha đầu kia hiếu thuận, nếu như đi ra, sẽ tự nói với mình một chút, hoặc là đích thâm đi qua nói một tiếng với mình. .

Chẳng lẽ, Nữ vương muốn học tập luyện đan sư?

Cái này. . .

Mức độ khó khăn thực sự là không ít.

Chích lão là người lành nghề trong phương diện này , không có thiên phú muốn có thành tựu gì đó, vậy đơn giản chính là so với lên trời còn khó hơn.

“Ha ha, Chích lão, ta chính là muốn nhìn một chút có thư tịch gì đó thích hợp phụ nữ có thai ăn hay không . . . Ngươi cũng biết, bây giờ Hinh nhi mang thai, còn làm lụng vất vả như thế , cho nên ta muốn giúp nàng bổ một chút. . .”

Nữ vương cười ha ha, lúc này. . .

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi