ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Nhân loại chết tiệt, rất đáng giận , cũng dám......

Nó quay đầu nhìn về phía người công kích nó, chính là nữ nhân kia.

Nó quyết định buông tha công kích người nam nhân này, ngược lại quay sang công kích đông phương Ngữ Hinh.

Nhưng......

Tà Dịch làm sao có thể buông tha cho nó đây? Hai người một trước một sau, đem Điểu đánh cho thấy đầu không thấy đuôi , rất chật vật.

Mà nữ vương cùng quốc sư cũng cùng những con điểu khác giao thủ, đương nhiên, bọn họ tuy rằng chiếm không được tiện nghi, nhưng cũng không bị tổn hại gì .

“A......”

Lại một cái hỏa đạn nổ tung, lúc này đốt tới lông trên lưng của nó làm cho con chim này triệt để nổi giận.

Kỳ thật, động vật cùng người đều giống nhau, thời điểm bình tĩnh, tương đối lý trí một chút.

Nhưng một khi tức giận, khó tránh khỏi sẽ mất đi bình tĩnh lúc trước!--

“Tà Dịch, chúng ta......”

Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, Tà Dịch gật gật đầu, thời điểm bọn họ ở trong huyệt mộ luyện tập võng, hiệu quả của bốn người là không sai, nhưng nếu chỉ hai người thì còn chưa có thử qua đâu?

Lúc này, vừa vặn dùng chúng nó làm thí nghiệm.

Bởi vì chỉ có hai người, thời gian kết võng rất ngắn.

Mà một chút thời gian này, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ cần dùng vài cái hỏa đạn là có thể tạm thời ngăn cản con điểu đầu đàn kia lại.

Vô hình võng, rất nhanh kết thành, hoàn mỹ đem Điểu vây ở bên trong.

“Dừng tay, đầu lĩnh của các ngươi đã bị ta bắt được, dừng lại......”

Nhìn thấy con điểu này bị bắt , Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng hô lên.

Mà lúc này vốn đang đánh nhau những con Điểu kia nghe thấy như vậy đều nhìn qua, quả nhiên đầu lĩnh của chúng nó đã bị nhốt.

Chúng nó sửng sốt, không dám tiếp tục ra tay.

“Ngươi nói ngươi từng đã ăn qua thịt người, có phải hay không......”

Nhìn cuộ chiến bên kia đã bị ngăn trở, Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu thẩm vấn con chim này.

“Ta......”

Con Điểu kia có chút lúng túng, nó không thể tưởng được nó thế nhưng cũng có một ngày bị người bắt lấy..

Bất quá, muốn bắt nó nói ra cái gì, kia cũng không có khả năng .

Bởi vì, như vậy sẽ làm tổn hại uy nghiêm trước mặt bộ hạ của nó

“Nha, ngươi không biết a......”

Đông Phương Ngữ Hinh không biết ý nghĩ của con Điểu, nhưng nhìn thấy nó không nói, thật ra nàng có vài phần sốt ruột.

“Hinh Nhi, chúng ta trước điểm huyệt nó đi?”

Tuy rằng, huyệt đạo của Điểu bọn họ không biết, nhưng nó đã tiến hóa một ít, nói không chừng......

“Ân......”

Võng của bọn họ, thời gian rất hạn chế , một hồi sẽ biến mất, lúc ý có thể sẽ rất phiền toái .

“Nó thế nào lại ngoan cố như vậy?”

Đông Phương Ngữ Hinh thấp giọng hỏi, Tà Dịch lắc đầu, bỗng nhiên nhìn thấy con Điểu kia bị đốt mất một nửa đuôi, hắn liền đi đến trước mặt con Điểu , xem nó, từ trên cao nhìn xuống nói:

“Đuôi này là rất xinh đẹp ...... Hinh Nhi, ngươi thích loại lông này không?”

Chỉ chỉ lông trên đuôi, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn một chút liền hiểu được:

“Làm quả cầu rất tốt, không có việc gì liền có thể chơi đùa......”

Điểu đầu lĩnh bi phẫn , lông của nó dùng để làm quả cầu, nữ nhân này thực đáng chết:

“Nữ nhân, ngươi dám?????”

“Muốn hay không ta thử cho ngươi xem?”

Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười, nàng đi đến bên người nó, đưa tay giựt lông đuôi của nó ......

“A...... Ngươi...... Ngươi cũng nhổ lông của ta......”

Con Điểu giận trừng mắt nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh mới không sợ nó đâu:

“Không nói ta liền tiếp tục, thẳng cho đến khi nhỏ hết ;ông đuôi của ngươi mới thôi...... Ai, Tà Dịch, ngươi nói nó nếu bị nhổ hết lông, sau đó lại phóng nó trở về, kia......”

Điểu kia triệt để bi phẫn ......

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi