ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit:..Lam Thiên..

“Nhân loại, ngươi thật lớn mật, cũng dám tập kích ta? Chúng tiểu nhân, đem bọn họ dùng sức đánh cho ta, chỉ cần giữ lại một hơi thở là được......”

Nó đây là, triệt để tức giận.

Điểu tấn công càng ;úc càng mãnh liệt, trên người Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đã vết máu loang lổ!

Mắt thấy , thời điểm bọn họ sắp bị đánh chết, Hoa Đầu kia mới lên tiếng:

“Trói lại...... Mang đi......”

Phun phun phun......

Đàn Điểu đối với mọi người phun ra, một đám viên cầu màu trắng liền xuất hiện, bốn người, bốn cầu, bọn họ bị nhốt ở bên trong......

Bọn họ vốn là muốn dùng chân khí chống đỡ , nhưng vừa rồi công lực của bọn họ bị tiêu hao nhiều lắm, căn bản chống đỡ không được.

Hai sao, là số lượng Điểu rất nhiều, tốc độ lại quá nhanh.

Đông Phương Ngữ Hinh lúc này rốt cục đã hiểu được một câu, chính là nhiều nước miếng cũng có thể làm người chết đuối.

Dựa vào...... Điểu này, thế nào lại biến thái như vậy?

Nước miếng của chúng nó rất kỳ quái, Đông Phương Ngữ Hinh thử rất nhiều biện pháp, thế nhưng cũng không ra được.

Nàng dùng hỏa thiêu, nhưng trừ bỏ làm cho độ nóng bên trong cao hơn bên ngoài, thì vật kia vẫn không hao tổn gì.

Điểu mang theo bốn người đi, Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ ở bên trong không gian ẩn thân tiến tu, không một chút động tĩnh --

“Đây là người các ngươi bắt được? Đầu Đen cái đồ con lợn kia thế nhưng bị bọn họ vây khốn?”

Điểu vương nhìn bốn viên cầu, sắc mặt thản nhiên hỏi.

“Đầu Đen bị bắt, bị thẩm vấn, thậm chí còn muốn khai cung, thuộc hạ không nghĩ muốn nữ vương vì hắn hổ thẹn, cho nên mới......”

“Ngươi làm không sai......”

Điểu Vương nhìn Hoa Đầu vài phút, mới thản nhiên mở miệng.

Nàng có một thân thuần lông chim màu đen, khuôn mặt đã tiến hóa thành trưởng thành bộ dáng một nữ nhân, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, rất là xinh đẹp.

Mà thân mình của nàng, cũng giống như một nữ nhân có lồi có lõm, chính là......

Lưng, vẫn có hai cái cánh lớn như cũ.

Nếu không có hai cái cánh lướn màu đen này, nàng tuyệt đối là một cái mỹ nữ.

“Vương, bốn người này đả thương không ít đồng loại của chúng ta......”

Hoa Đầu thật không thích đám người này, hồi báo nói.

“Nga...... Phải không?”

Nữ vương chau chau mày, vẫn nhìn bốn người như cũ, đến cuối cùng, ánh mắt rơi xuống trên mặt của Uất Trì Tà Dịch :

“Ngươi tên gì?”

Nàng, hỏi Uất Trì Tà Dịch trước?

Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, nàng thế nào không hỏi mình trước đây?

“Đại vương, chúng ta bất quá là ngẫu nhiên đi ngang qua nơi này, tuyệt đối không phải cố ý muốn mạo phạm ......”

Tà Dịch chân thành nói, Điểu vương lại nhíu mày, không vui nói:

“Tên......”

“Uất Trì Tà Dịch......”

Trong lòng Tà Dịch có chút không vui, nếu không phải bị người chế trụ, hắn mới sẽ không cùng Điểu vương này dong dài đâu?

“Bổn vương nhìn ngươi trưởng thành như vậy nên miễn cưỡng được thông qua, ngươi không phải nói ngẫu nhiên đi ngang qua nơi này sao? Bổn vương có thể cho bọn họ rời đi, nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi phải làm phi tử của bổn vương......”

Tà Dịch, làm phi tử của nàng......

Đông Phương Ngữ Hinh có chút ngốc trệ, quốc sư cùng nữ vương cũng có chút giật mình......

Điểu vương này, là nữ .

Nàng chính là người duy nhất gần giống người bình thường trong đám Điểu.

Nhưng Uất Trì Tà Dịch là đại nam nhân, để cho hắn làm phi tử của Điểu vương ......

Nếu lúc này không phải tình huống phi thường không thích hợp, thì Đông Phương Ngữ Hinh khẳng định đã cười ha hả.

Nhưng lúc này, nàng không thể cười, cũng không có tâm tình để cười.

Trực giác của Nữ nhân , quả nhiên là cực kì chuẩn xác .

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi