ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit: voi còi

Tuy rằng mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cách Long Vương thật sự xa, hơn nữa căn bản không ở một phương hướng, nhưng nàng vẫn cảm giác được uy lực cường đại của một chưởng kia.

Mọi người không tự giác lui về phía sau vài bước, kình phong đập vào mặt, bọn họ lúc này không có võ công, thân mình thế nhưng bay lên.

Lập tức lão hồ li vung tay kia lên, một cái lồng trong suốt bao vậy mọi người lại, cái lồng lơ lửng giữa không trung, ánh mặt trời chiếu lên, dần hiện lên ánh sáng lộng lẫy.

“Lão gia gia, Tiểu Nhạc Nhạc......”

Tiểu Hoan Hoan vừa thấy lão gia gia cùng Long Vương đánh nhau, mà tiểu hồ ly chính mình cô đơn lẻ loi nằm ở kia......

Bé đã không cảm giác được hơi thở của tiểu hồ ly, chẳng lẽ Tiểu Nhạc Nhạc đã......

Tiểu Hoan Hoan không tự chủ khóc lên.

“Xem hắn chút......”

Lão gia gia vung tay lên, Tiểu Nhạc Nhạc liền bay lên, thẳng tắp rơi xuống vào trong cái lồng bảo vệ.

Lão hồ ly nay, võ công thật đúng là đủ khủng bố.

Tiểu Nhạc Nhạc bay tới, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng vươn tay ôm lấy, vội vàng thử mạch đập của nó một chút, quả nhiên không có.

Nó......

Chẳng lẽ nó đã......

Đông Phương Ngữ Hinh không thể tin được, cuối cùng Tiểu Hoan Hoan không phụ sự mong đợi của mọi người tìm được lão hồ ly, nhưng.....

Vẫn không có cứu Tiểu Nhạc Nhạc sao?

Kết quả như vậy, để cho lòng của mọi người đều đã nguội lạnh.

Nàng cúi đầu thử nghe chỗ trái tim của Tiểu Nhạc Nhạc, cảm giác được ấm áp, nhưng tim không có đập.

Lúc này, theo thông thường mà nói, Tiểu Nhạc Nhạc đã chết.

Đông Phương Ngữ Hinh sốt ruột tìm tòi chính mình học qua gì đó trước đây, giờ phút này......

Đúng, Tiểu Hoan Hoan......

“Tiểu Hoan Hoan, nhanh chóng phóng một chút máu đến cái trán của Tiểu Nhạc Nhạc ... ........ Miệng......”

Nàng không biết phương pháp này có dùng được hay không, nhưng thử một chút đi, ngộ nhỡ có thể được?

Đem ngựa chết chữa cho ngựa sống, lúc này cũng đã không có biện pháp khác.

Tiểu Hoan Hoan cũng không dám chần chờ, nhanh chóng cắt vỡ cổ tay, máu ào ào chảy ra, trước phóng tới cái trán tiểu hồ ly, sau đó là ở miệng, giờ phút này bé thậm chí đều không cảm giác đau --

“A......”

Long Vương cùng lão hồ ly, có khác nhau rất lớn, lão hồ ly hai lần đầu công kích hắn tránh thoát đi, bởi vì thời điểm kia, lão hồ ly chiếu cố Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc.

Nhưng lần thứ ba, lúc lão hồ ly chuyên tâm đối phó hắn, cuối cùng là hắn không có né tránh, thân hình vừa dài vừa lớn bị đánh trúng, một cái lảo đảo, hắn cũng không dám ham chiến, xoay người bỏ chạy! Long Vương cũng dám đối tiểu hồ ly bất kính, lão hồ ly làm sao có thể dễ dàng buông tha hắn như vậy?

Lại một chiêu bay đi qua, mắt thấy liền đánh tới trên người Long Vương, bỗng nhiên nghe được Tiểu Hoan Hoan hô:

“Tiểu Nhạc Nhạc, không cần, ngươi không thể chết được......”

Trong lòng lão hồ ly cả kinh, vừa rồi chỉ lo trừng phạt Long Vương đáng giận này, sao ông lại quên bây giờ tiểu hồ ly khả năng còn có nguy hiểm đây?

Vì vậy độ mạnh của một chiêu kia yếu đi không ít, nhưng vẫn đánh tới trên người Long Vương như cũ.

Long Vương vốn bị thương, hiện thời lại bị đánh trúng như vậy, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thế nhưng thiếu chút nữa rơi từ trên trời rơi xuống.

Chẳng qua, tuy rằng không có rơi xuống, nhưng vẫn như cũ bị thương không nhẹ, phốc một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra, hắn không dám ham chiến, nhanh chóng chạy trốn.

Lão hồ ly cũng không kịp giết Long Vương, ông phi thân một cái xuống dưới, lồng phòng hộ rơi xuống đất, cuối cùng mọi người cũng về tới trên đất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi