ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Edit : PDN

“Dựa vào, lão già này đi ra . . . . . .”

Mẫn Bá Thiên đoán được tình huống bên kia , mà công lực của hắn, lúc này cho dù tăng vọt, cũng không thể hơn được mấy lão già này.

“Vậy làm sao bây giờ?”

Nhu Y cũng bất an , dù sao, mấy lão già này , đúng là tồn tại giống như thần.

“Ta sẽ không từ bỏ. . . . . .”

Mẫn Bá Thiên lại lấy ra một viên thuốc, hắn mặc kệ , hôm nay nhất định phải đoạt được

Nếu như lúc này từ bỏ, vậy . . .

Về sau muốn đoạt được Thiên Thương Đảo, chỉ càng khó .

Tuy rằng, cùng lúc dùng hai viên thuốc như vậy , đối với thân thể con người mà nói, tổn hại đúng là rất lớn .

“Mẫn Bá Thiên?”

Nhu Y nhìn hắn vừa định uống thuốc, hơi lo lắng nhìn hắn.

“Không có việc gì. . . . . .”

Hắn nói xong không chút do dự nuốt vào, sắc mặt vốn là đen thùi lúc này càng thêm đen, nhan sắc kia. . . . . .

Khiến Nhu Y cũng có phần không dám nhìn .

“Cách xa ta một chút. . . . . .”

Mẫn Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, Nhu Y vội vàng lùi lại, Mẫn Bá Thiên này . . . . . .

Lúc này chính là cả một người độc, ai dám tới gần?

Mà hơi thở trên người hắn . . . . . .

Rất mạnh, làm cho Nhu Y đều có chút sợ hãi, sợ hãi. . . . . .

Đó là một loại uy áp mạnh mẽ, uy áp này chỉ có lúc cách xa rất nhiều , mới có thể xuất hiện cảm giác .

Lúc này Mẫn Bá Thiên, công lực đã đến tình trạng nào?

Nhu Y không dám tưởng tượng, nàng cũng không cảm nhận được.

Nhưng nàng biết, nếu như Mẫn Bá Thiên ra tay với nàng , bây giờ chính mình, sẽ không hề có sức chống lại.

Giống như là thịt cá mặc người chém giết .

Mà viên thuốc vừa rồi. . . . . .

Nhu Y biết U Minh Vương,đương nhiên cũng đoán được đó là của U Minh Vương đưa tặng.

U Minh Vương, quả nhiên có rất nhiều thứ tốt.

Chỉ tiếc, nàng đã rời khỏi U Minh giới, không bao giờ có thể được hắn ban cho nữa .

Nghĩ vậy, Nhu Y càng hận Mẫn Du Nhiên .

Nếu không phải nàng ta đột nhiên xuất hiện, U Minh Vương sẽ không thể không cần chính mình .

Chết tiệt, nếu như về sau có cơ hội, nàng nhất định sẽ không bỏ qua Mẫn Du Nhiên .

Võ công của Mẫn Bá Thiên tăng lên tới cao nhất, bởi vì đối mặt với cổ trưởng lão bên kia , mấy lão già chưa chết này, hắn cũng không dám có chút lơ là.

Hắn trực tiếp vận dụng công lực mười tầng cao nhất , đúng là một chưởng về phía trung tâm trận pháp .

Chưởng phong gào thét, bốn phía đất đá bay mù trời, mọi người không nhịn được híp mắt lại, không dám mở.

Mà uy lực của một chưởng . . . . . . ——

Tại trung tâm của trận pháp ba đại trưởng lão đồng loạt lui về phía sau từng bước, tuy rằng không hộc máu, nhưng sắc mặt vài người đều tái nhợt như tuyết.

Lúc này công lực của đảo chủ đã tiêu tán, không có khả năng đi lên giúp đỡ, nhưng ông cũng vẫn đang chú ý tình huống ở trung tâm trận pháp.

Lúc này, vừa thấy phản ứng của cổ trưởng lão , sắc mặt lại nặng trĩu giống như tro tàn .

Chuyện này. . . . . .

Mẫn Bá Thiên, ngươi rất biến thái.

“Trời muốn diệt Thiên Thương Đảo ta sao?”

Cổ trưởng lão cũng phát hiện sự tình không ổn, một người trong đó không nhịn được hô lớn.

“Không, không thể nào. . . . . .”

Ngay tại lúc bọn họ không thể tin được toàn lực chống cự , lại một luồng khí màu đen phun tới , uỳnh một tiếng, trận pháp chợt lệch đi, cuối cùng không chịu nổi công kích quá lớn kia, ầm ầm nứt vỡ .

Bên phía Mẫn Bá Thiên rừng cây biến mất , một cái bến cảng che chở hòn đảo lẳng lặng hiện ra.

Bên cạnh mặt nước, là Mẫn Bá Thiên, phía sau hắn, một nữ tử y phục màu hồng đi theo , nữ tử vẫn dùng khăn đen che mặt như cũ , lộ ra một đôi mắt thật to.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi