ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Hình như Sư Hậu không ở đây, vẫn không thể liên hệ với nó như cũ.

Chết tiệt, địa phương quỷ quái đáng giận này.

“Ai, không biết bọn họ hiện tại đang làm cái gì, nghe nói người tân hôn, bình thường đều tương đối kích động, tinh lực cũng tốt, nói không chừng trải qua ngày hôm qua, nàng đã giúp cái gì Hoan Hoan kia của ngươi, tạo thêm một cái đệ đệ ......”

Mang thai......

Nghĩ đến khả năng nữ nhân kia mang thai, sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng --

Nếu là......

Đảo chủ biết nữ nhân kia mang thai, vậy......

Nếu Uất Trì Tà Dịch biết kia không phải là mình, tất nhiên sẽ không lưu tình đối với nàng ta.

Nhưng nếu đảo chủ biết......

Người bình thường, luôn thật thích con nối dòng, tuy rằng Hoan Hoan thông minh, nhưng chung quy là nữ tử.

Tuy rằng Đảo chủ thích Tiểu Hoan Hoan, nhưng......

Nếu như có nam hài tử, hoặc là nữ nhân khác có đứa nhỏ của Uất Trì Tà Dịch, tất nhiên là ông ta sẽ bảo vệ tốt nữ nhân kia.

Vậy......

Mặc kệ Tà Dịch là ở tình huống nào phản bội mình, nữ nhân kia cùng đứa nhỏ của nàng ta, chung quy là......

Là chướng ngại vĩnh viễn giữa bọn họ.

Nếu là thật sự đến ngày nào đó, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn có thể lạnh nhạt nhận sao?

Đông Phương Ngữ Hinh tự hỏi chính mình, lại phát hiện, thế nhưng nàng làm không được.

Nhưng mà nghĩ lại, nàng liền làm không được.

“Ta nên chúc mừng ngươi sao? Đông Phương Ngữ Hinh?”

Xem sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh biến càng ngày càng đen, Mẫn Du Nhiên cảm giác lời nói của mình rất đúng, nàng đắc ý hỏi.

“Cút!!”

Nữ nhân này, thế nào chán ghét như vậy?

Đã từng có một câu tên là nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân.

Mà nàng cùng Mẫn Du Nhiên, kỳ thật cũng không có thâm cừu đại hận, cái này bị nhớ thương, thật đúng là đủ oan uổng.

“Ta sẽ đi, nhưng ta vẫn muốn chúc mừng ngươi như cũ...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi...... Ha ha, có lẽ, căn bản ngươi sẽ không thể rời đi nơi này đâu? U Minh vương xem trúng gì đó, còn chưa từng có không chiếm được ......”

Nàng không phải này nọ......

Nhưng thực lực của U Minh vương ......

Đồng dạng, không thể khinh thường.

Đông Phương Ngữ Hinh rũ mắt xuống, vì sao, một khắc trước còn tốt đẹp như thế, ngay sau đó, liền khó xử như vậy?

Vui buồn một nửa! Quả thế --

“Chích lão, Liệt lão, phụ thân......”

Vội vàng đi tới nhìn bọn hắn, hiển nhiên vài người là một đêm không ngủ.

“Tà Dịch, sao ngươi lại tới đây? Nữ nhân kia đâu?”

“Hoan Hoan đang nhìn nàng ta? Hiện tại Hinh Nhi thế nào? Liệu có manh mối gì không?”

Mọi người lắc đầu, đảo chủ nói:

“Ngày hôm qua lúc Chích lão tới, ta còn chưa tin, nhưng ta biết cảm giác của Tiểu Hoan Hoan không có khả năng có sai, ngày hôm qua hết thảy bình thường, duy nhất ngoài ý muốn chính là U Minh vương bỗng nhiên đến, hắn ngồi một lát liền cáo từ, sau đó không phải liền đã xảy ra chuyện...... Đây nhất định là U Minh vương làm ......”

U Minh vương......

Hắn cũng nghĩ qua khẳng định cùng người kia có liên quan, nhưng......

“Hiện tại con phải đi cứu người......”

Bọn họ có mật đạo, phải lập tức cứu Đông Phương Ngữ Hinh.

Hắn nhớ được ánh mắt U Minh vương nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, đó là một ánh mắt của nam nhân có dục vọng.

Hắn không biết U Minh vương khi nào thì nhìn trúng Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng nữ nhân của hắn, tuyệt đối không cho phép người ta khinh thường.

“Tà Dịch, đêm qua chúng ta đã đi qua mật đạo, U Minh giới bên kia đã bị che lại ......”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi