ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

”Vâng, đảo chủ. . . . . .”

“Đảo chủ, đã có tin tức ma hạch thập giai , cần báo cho thiếu đảo chủ hay không ?”

Đại trưởng lão hỏi bất an , lúc ban đầu, thiếu đảo chủ đã từng nói, nếu như đã biết tin tức, cứ nói cho hắn biết một tiếng.

Tuy rằng bây giờ bọn họ đang bế quan, nhưng. . . . . .

Thiếu đảo chủ rất coi trọng chuyện này.

“Ừ, ta sẽ nói cho bọn chúng biết . . . . . .”

Đảo chủ gật gật đầu, lần này, ước chừng thế giới này, lại sắp điên cuồng một lần .

Ông tự mình đi qua tìm mấy người Đông Phương Ngữ Hinh , Uất Trì Tà Dịch nghe thấy ma hạch thập giai , cùng Đông Phương Ngữ Hinh liếc nhau, hai người hiểu ý cười:

“Quả nhiên, tin tức không chậm. . . . . .”

Lúc không tra được tin tức thập giai ma hạch , Đông Phương Ngữ Hinh đã từng nói, việc này sẽ không yên lặng lắng xuống như vậy .

Cái người công bố tin tức kia , tất nhiên sẽ lại xuất hiện.

“ Vậy Hinh Nhi, chúng ta cần phải đi ra ngoài?”

Tà Dịch thấy Đông Phương Ngữ Hinh còn chưa luyện chế xong nửa viên thuốc kia, hỏi.

“Ừ, đi ra xem một chút đi. . . . . .”

Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thoáng qua thứ trong đan lô , nói với tiểu Hoan Hoan :

“Tiểu Hoan Hoan, con giúp ta nhìn một chút. . . . .”

Tiểu Hoan Hoan cuống quít gật đầu, đây chính là mẫu thân cực kỳ tín nhiệm bé nha.

Bé nhất định phải nhìn thật kỹ , quan sát thật kỹ mới được.

Thấy vẻ mặt của tiểu Hoan Hoan nghiêm túc, Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng gật đầu:

“Đi thôi, đi ra ngoài nhìn xem. . . . . .” ——

Hai người cùng đi ra, đảo chủ vẫn đang chờ bọn họ như cũ :

“Tà Dịch, vừa rồi đã có được tin tức xác thực về ma hạch thập giai . . . . . .”

Đảo chủ đưa đồ vật cho Tà Dịch, Tà Dịch quét một lần, đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh.

“Thành Ý Cư này là. . . . .”

Thành Ý Cư , lần đầu tiên nàng nghe thấy tên này.

Nếu như xuất hiện ỏ thành Ý Cư, đây là . . . . .

Hẳn là phòng đấu giá đi, có điều tên này, lại có chút ý tứ .

Làm cho người ta cảm giác, con người lão bản kia cũng không tệ lắm .

“Thành Ý Cư, là sản nghiệp của Hắc gia. . . . . .”

Hắc gia? Đông Phương Ngữ Hinh nhướng mày, Tà Dịch biết nàng đối với những thứ này không có ấn tượng gì, giải thích:

“Tuy rằng bên này hai thế lực lớn là Thiên Thương Đảo và Phác Dương Sơn vẫn đối lập , nhưng. . . . . . Thật ra, ở đây chúng ta còn có rất nhiều gia tộc lánh đời , như học viện Tinh Anh , rất nhiều đệ tử chính là con cháu của gia tộc lánh đời này . Tuy rằng họ rất ít xuất hiện, cũng không tranh đoạt gì, nhưng bọn họ vẫn yên lặng phát triển thế lực của mình như cũ , Hắc gia này , chính là một trong số đó . . . . . .”

Gia tộc lánh đời. . . . . .

Tuy rằng điệu thấp, nhưng bọn họ không thiếu nhất đúng là nhân tài.

“Hắc gia, đứng hàng thứ ba, thế lực không thể khinh thường . . . . . .”

Uất Trì Tà Dịch bổ sung một câu:

“Ma hạch thập giai lựa chọn sản nghiệp của gia tộc bọn họ , cũng có chính mình băn khoăn. . . . . .”

Cũng đúng, nếu như có thứ tuyệt thế, tất nhiên sẽ chọn một nơi có thực lực có thể bảo vệ mình .

Nếu không, hậu quả kia , lại có thể phiền toái .

“Đúng, Tà Dịch nói rất đúng, Hắc gia thành Ý Cư , đã kinh doanh mấy trăm năm , chưa bao giờ xảy ra sai lầm, lần này ma hạch thập giai lựa chọn bán ra tại chỗ đó , tin tưởng lúc này bọn họ cũng đã bắt đầu bố trí phòng bị . . . . . . . . . . . .”

Chậc. . . . . .

Vậy không phải là hơi quá sớm ?

Có điều, thành Ý Cư bọn họ ra một ma hạch thập giai , vậy. . . . .

Nếu nhu bán đấu giá ra ngoài thành công , đối với danh dự của bọn họ , quả là cũng có ảnh hưởng .

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi