ĐÍCH NỮ CUỒNG PHI: CỰC PHẨM BẢO BỐI VÔ LẠI NƯƠNG

Viên dược kia, chỉ lớn bằng hạt đậu, nhưng lại lộ ra một cỗ mùi vị quỷ dị.

“Ta...... Ăn......”

Nữ nhân không do dự, vội vàng hô lên.

Long Vương gật gật đầu, ném viên dược vào tay nữ nhân, nữ nhân kia vội vàng ăn xuống.

Mà từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, Uất Trì Tà Dịch vẫn luôn chưa có lên tiếng......

Một lúc sau, Hoan Hoan mới phản ứng lại, Long Vương này là đang muốn làm cái gì đây?

Hắn vì sao lại nói nữ nhân kia là mẫu thân?

Hắn muốn làm cái gì?

Hoan Hoan muốn tiến lên hỏi, nhưng lý trí nói cho bé biết bé không thể đi ra.

Nếu như bé đi ra ngoài, chắc chắn bé sẽ bị Long Vương bắt.

Tuy rằng bé rất muốn gặp phụ thân, nhưng tuyệt đối không phải gặp trong tình huống như thế này.

Long Vương cùng Bạch Sử kia đều ở đây, bé chưa chắc đã có cơ hội nói chuyện.

Sau khi nữ nhân ăn dược, màu đen trên mặt thối lui rất nhanh.

Vì có sự việc xen giữa, nên bọn họ cũng ngừng lại chuyện hút máu.

Long Vương nhìn nữ nhân kia liếc mắt một cái, nữ nhân cuống quít đi đến bên người Uất Trì Tà Dịch, ôn nhu nói:

“Ta......”

“Ân?”

Long Vương chau chau mày, nữ nhân vội vàng nói:

“Hinh Nhi gặp qua tướng công......”

Hãn, Tiểu Hoan Hoan rất muốn giết người , nàng làm sao có thể vô sỉ như vậy đây?

Nữ nhân đi tới muốn kéo y phục của Tà Dịch , nhưng hắn lại lui về phía sau một bước, tránh cái nữ nhân kia đi.

“Bạch Sử, ngươi cùng bổn vương đi trước......”

Long Vương bảo Bạch Sử đi ra, mà nữ nhân kia cũng không có rời đi.

Lúc này, Hoan Hoan có thể nhìn thấy , chỉ còn lại Tà Dịch cùng nữ nhân kia.

Uất Trì Tà Dịch vẫn như cũ không nói chuyện, Hoan Hoan sốt ruột xem --

Bé không biết phụ thân là có ý tứ gì?

Chẳng lẽ hắn cũng cho rằng đây là mẫu thân sao!

Phụ thân, chẳng lẽ người thật sự đã quên chúng ta sao?

Bỗng nhiên, Tà Dịch hướng tới đia phương Tiểu Hoan Hoan đi tới, nữ nhân ở phía sau gắt gao đi theo .

“Cút......”

Tà Dịch dừng bước chân lại, hờ hững nói.

“Ta......”

Nữ nhân sửng sốt, trên mặt của nàng mang theo ủy khuất, trong mắt nước mắt lưng tròng .

Nhưng ......

Tà Dịch là người cho tới bây giờ cũng không hiểu được cái gì là thương hương tiếc ngọc .

“Lại đi theo ta, ta chắc chắn sẽ giết ngươi......”

Thanh âm đạm mạc, đây mới là thái độ khi phụ thân đối với nữ nhân khác

Hắn rất nhanh đi tới, nữ nhân do dự một chút, chung quy là không có dám cùng đi theo.

Lúc này Long Vương không có ở đây, mà nam nhân trước mắt này, thật sự là có khả năng giết chết chính mình.

Nhưng......

Ý của Long Vương đã thật rõ ràng, nàng phải làm nữ nhân của nam nhân này.

Bằng không, nàng chỉ có chết.

Trong nháy mắt, nàng đã phân tích rõ ràng tình huống hiện tại, nàng......

Chuyện này nàng không thể không làm --

“Đứng lại......”

Một thanh âm non nớt vang lên, khiến Tà Dịch thành công dừng lại.

Hắn quay đầu, nhìn tiểu nha đầu bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau, có chút không hiểu.

“Ngươi là......”

Này, nơi này tựa hồ không có tiểu nha đầu này, với lại nơi này căn bản sẽ không có tiểu hài tử.

“Phụ thân......”

Tiểu Hoan Hoan rất xác định hô lên, thân mình Tà Dịch cứng đờ, tựa hồ hắn đã nghĩ tới cái gì.

Chỉ là, hắn không thể tưởng được, cũng không thể hiểu được ý tứ của tiểu nha đầu này.

“Ngươi là đứa nhỏ nhà ai?”

Hắn cùng Bạch Sử bất đồng, Bạch Sử, đi theo Long Vương thời gian dài hơn hắn, nên hắn có chút tâm ngoan thủ lạt.

Mà Tà Dịch xem như thiện lương , tuy rằng......

Bản tính của hắn đã bị mất đi một ít.

“Phụ thân, người không biết Tiểu Hoan Hoan sao?”

Tiểu Hoan Hoan có chút không thể tin được, phụ thân làm sao có thể không biết chính mình đây ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi