ĐIỆN CẠNH LUYẾN NHÂN (CÙNG EM ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI)

Quán nét của Tôn Trạch Nghị có một sảnh lớn, chuyên dành cho người quen sử dụng, có một bàn tròn lớn bên trên để máy tính, bên cạnh là tủ lạnh cùng kệ bếp mở. Bạn mới bạn cũ khi nhàn hạ tụ tập cùng một chỗ chơi game, tiếng tay bấm bàn phím "cạch cạch cạch" vang vọng, mang theo tầng tầng lớp lớp tiếng kêu gào, không có những nội quy cứng nhắc của câu lạc bộ, nơi đây chính là một khúc nhạc được phổ bởi tự do.

Lâm Dật Hiên cùng những người khác chiến đấu kịch liệt, quay đầu tìm tấm áo hình táo của Khâu Anh mà hô: "Anh muội muội, lấy giúp tôi chai coca nha."

Quý Hướng Không chân dài nhấc lên, đạp vào ghế tựa của Dật Hiên một cái: "Tự đi mà lấy, đường có sai người ta."

Sức của anh quá lớn, Lâm Dật Hiên suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống, sau khi ngồi vững vàng liền hề hề đụng vào vai của anh: "Ôi chao, anh không nỡ rồi hả?"

Tay Khâu Anh run lên, đồ uống suýt nữa thì rơi xuống đất, nghe giọng Quý Hướng Không chậm rãi trả lời: "Đúng vậy a."

Tim nhất thời nhảy lăng xăng một cái, cô vui vẻ bưng đồ đi tới chỗ bọn họ, thả nhẹ ánh mắt nhìn Quý Hướng Không vỗ nhẹ lưng Lâm Dật Hiên: "A Hiên, sang bên kia ngồi đi."

Lâm Dật Hiên liếc nhìn Khâu Anh một chút, toàn thân như bị sét đánh, ngón tay run rẩy nhắm thẳng vào mũi Quý Hướng Không: "Được! Anh đuổi tôi đi! Đồ không có lương tâm! Uổng công tôi theo anh nhiều năm như vậy!"

Quý Hướng Không cười gạt tay anh ra: "Cút nhanh!"

Lâm Dật Hiên hừ một tiếng, không cam lòng lăn sang bên đối diện. Quý Hướng Không hướng về phía Khâu Anh, ngón tay gõ gõ vào vị trí bên cạnh: "Ngồi đi."

Khâu Anh nhìn bốn phía, cả bàn tròn cơ bản đều đã ngồi đầy đủ, mấy nam nhân khác đang bát quái nhìn về phía cô. Cô còn đang do dự, Quý Hướng Không bỗng nhiên kéo cổ tay cô xuống, hững hờ nói: "Thời gian huấn luyện hai tiếng, đừng lo, tôi rất đắt hàng nha."

Khâu Anh lúc này mới nhớ tới lời ước định lúc trước cùng anh.

Lý do là có một lần Khâu Anh nhìn thấy Tôn Trạch Nghị ngồi bên cửa sổ may quần áo, đến gần thì phát hiện đó là áo sơ mi của Quý Hướng Không, cựu đại thần bất đắc dĩ lắc đầu một cái: "Cái đứa nhỏ Hướng Không này không biết cả ngày làm gì, quần áo động vào chút là rách tứ tung cả."

Mặt trời đang xuống núi, tia sáng chiếu qua tấm rèm cửa sổ, cả người Tôn Trạch Nghị nổi bật lên một hào quang ấm áo cùng thân thiết, anh ngẩng đầu nhìn Khâu Anh ôn nhu nói: "Tiểu Khâu, giúp tôi ra sân gọi bọn họ vào chuẩn bị ăn cơm, chơi bóng đến sắp phát điên rồi."

Trong một bài phỏng vấn từng đề cập tới, Quý Hướng Không là đứa trẻ mồ côi cha, được mẹ cùng bà ngoại chăm sóc lớn lên, Khâu Anh có lúc hoài nghi, Quý Hướng Không thân thiết với Tôn Trạch Nghị như vậy, có phải là vì trên người Tôn Trạch Nghị có cảm giác đặc biệt của cha không.

Buổi tối hôm ấy, Khâu Anh chủ động hướng về Quý Hướng Không xin dây trói giặc: "Tôn ca rất bận, quần áo anh hỏng, tôi có thể giúp anh sửa lại" Cô dừng lại một chút, "Tiện lấy chút thù lao."

Điều kiện chính là Quý Hướng Không phải huấn luyện cho cô, chỉ bảo cô cách nhận xét đội hình các đội.

Ván thứ ba kết thúc, hai người ngồi cùng nhau quan sát video thi đấu của đội Bắc Mĩ.

"Đội hình Titan chọn không được," Khâu Anh hút trà sữa, ngón tay chỉ vào màn hình, "Tôi nói cho anh biết, Gaye này rất đối lập với Mục sư Evil."

Quý Hướng Không học ngữ điệu của cô, nho nhỏ giọng nói: "Tôi nói cho cô biết, không về đối lập."

Khâu Anh nghe vậy liền nhăn đôi lông mày thanh tú lại, vẻ mặt cực kỳ chăm chú: "Đối mà!"

Quý Hướng Không nghiêng đầu nhìn cô, con mắt cong cong cười: "Không đối!"

"Đối!"

"Không đối."

"Mục Sư Evil vô song năm giây cùng với Gaye chém giết trước mặt căn bản không có hiệu lực!"

"Thêm một MID có thủ vầng sáng là được mà."

Khâu Anh lập tức đỏ mặt: "Anh gặp cái tuyển thủ nào chơi MID, trang bị lại lựa chọn thủ vầng sáng chưa hả, chậm phát triển hả?"

Quý Hướng Không rảnh rỗi tập trung nói: "Tôi nè."

Khâu Anh hít đầy một hơi, lời muốn nói nghẹn lại trong cổ họng. Nghe thấy tiếng cười trầm vang lên khắp bốn phía, lúc này cô mới phát hiện ra Quý Hướng Không đang rảnh rỗi khoát tay lên ghế của cô, vào thời điểm tranh luận, đầu của bọn họ gần như dựa vào nhau, cô liền đỏ mặt quay về phía bên cạnh, trong lòng vừa thẹn vừa mừng. (hay còn gọi là nghiện còn bày đặt ngại)

Giữa lúc giải lao, Khâu Anh say sưa ngồi xem "Tuyển tập trích đoạn hay của bậc thầy lừa đảo trên chiến trường Void Quý Hướng Không", trong video, anh ném đôi giày trên đất chờ kẻ định thả kiếm đến đánh, hoặc là chốn trong rừng cây dùng thuốc hồi máu, giả vờ vừa chinh chiến mất rất nhiều máu, sau đó thì lao ra giết ngược lại, hoặc là thả skill ra nhưng đột nhiên dừng lại, lấy động tác giả làm loạn phán đoán của đối phương. Nhưng chiến thuật làm cô ân tượng nhất chính là pha kinh điển "Đánh rồi chạy" của anh, làm phiền đối phương đến mức muốn báo cảnh sát, làm họ sợ có phục kích không dám đuổi theo, mà không đuổi theo thì lại bị dồn vào góc tường quật cho một trận.

Khâu Anh dùng tông giọng phát thanh chậm rãi mở miệng: "Cựu đội trưởng Legend vĩ đại của Iconquer Trung Quốc - Cố Phóng từng nói rằng, 'Bất luận Void Quý Hướng Không dùng tướng gì, mãi mãi chỉ có bốn cái skill cố định: Giả vờ không nhìn thấy, giả vờ bắn không trúng, giả vờ trốn không thoát, giả vờ sau lưng có người,' nói tóm lại, tất cả đều nằm trong cấp bậc trong sách giáo khoa."

Nói xong, cô bị giọng điệu của chính mình chọc cười, ôm bụng liên tục cười khanh khách.

"Muốn ăn đánh đúng không?" Lông mày Quý Hướng Không nhướn lên, thuận tay cầm một cái bút lên chọc liên tục vào eo của cô, cô ngứa ngáy, một bên chặn một bên trốn, "Dừng...dừng, mau dừng lại...Tôi sai rồi, tôi sai rồi, aiya mau dừng lại đi."

Cách một cái bàn, chứng kiến thanh âm cùng hình ảnh vô cùng ám muội, Lâm Dật Hiên như bị mù, đại diện cho hội độc thân lên tiếng: "Này! Các người ở đây livestream in relationship sao?"

Ngày đó sau khi biết được Lâm Dật Hiên nghe thấy Quý Hướng Không từng yêu sâu đậm một người, Khâu Anh trở lại quán nét, trong lòng cực kỳ rối loạn. Cô cố gắng tạo ra cái dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng không nhìn được càng nghĩ càng ợ sệt, mãi đến khi Quý Hướng Không đưa tay gạt tóc cô, tay chống đầu cúi người xuống, trực tiếp nhìn vào đáy mắt cô: "Không thoải mái sao? Tôi đưa cô về nhé?"

Trong con ngươi của anh có một loại ánh sáng nhàn nhạt, toàn bộ là gương mặt cô. Khâu Anh lắc đầu một cái, ôn nhu giơ vũ khí đầu hàng.

Cô hít sâu một hơi, nhếch miệng cười với anh: "Tôi không sao."

Đây là quá khứ của anh, chẳng ai biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra cả.

Lúc chuẩn bị bữa tối, Quý Hướng Không nói cho Khâu Anh biết, mấy ngày này ngoại trừ chơi bóng rõ với đến phòng gym, buổi chiều chắc chắn sẽ đến quán nét này của Tôn Trạch Nghị.

Anh cụp mắt nhìn cô chốc lát, thấp giọng nói: "Nếu như cô muốn thấy tôi, có thể tới đây tìm."

Toàn bộ thế giới bỗng nhiên yên tĩnh không hề có một tiếng động, Khâu Anh cảm thấy trong nháy mắt có thể nhào vào lồng ngực của anh, thật lòng ôm chặt lấy anh.

Buổi chiều thứ tư Khâu Anh không có tiết học, sau khi gửi cho Quý Hướng Không cái tin nhắn "Chút nữa tôi đến", cô bĩu môi một cái, gửi thêm một dòng: "Tôi muốn uống nước trái cây."

Lúc đến quán nét, Quý Không Không lẫn Tôn Trạch Nghị đều không có ở đó, Khâu Anh vừa đến sảnh lớn, liền nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong truyền tới.

"A Hiên, tôi không hiểu, Quý thần không phải trước đây rất ghét MC Khâu Anh sao, lúc cô ấy nhảy bài của Firework part của Miya còn cảm thấy phiền phức, sao bây giờ mối quan hệ lại tốt như vậy?"

"Đúng vậy, tôi nhớ trước đây có người xem cái video Khâu Anh nhảy rồi chỉnh sửa lại, hỏi Quý thần xem có cảm giác hay hơn bản gốc của Miya không, anh ấy còn tức giận cơ mà."

"Cái này nhất định là, hàng fake với hàng real, đương nhiên không có cách nào so sánh được nha"

"Aiya, người ta dù sao cũng rất xinh đẹp mà, Quý thần cũng không nói đó là bạn gái, không chừng chính là bây giờ đang nổi hứng, muốn chơi đùa một chút."

"Này này, đừng có nói lung tung, Quý Hướng Không không bao giờ làm như thế." Ánh mắt Lâm Dật Hiên quét đến Khâu Anh đứng ở trước cửa, nhất thời cả người đều cứng đờ, anh vội vàng tiến lên phía trước, "mọi người chính là buồn chán lên nói nhiều một chút, cô đừng để trong lòng nha!"

Khâu Anh cười gật gù, rồi lại lắc đầu, lời nói của bọn họ như ngọn giáo sắc bén, từng trận đâm vào sống lưng của cô. Mặc kệ bây giờ cô đã thay đổi thế nào, trên mạng lúc nào cũng có thể tìm ra những video ngày trước cô hát hò nhảy mía, thanh âm nhỏ nhẹ, vẫy đuôi cầu xin, hi vọng khán giả trước màn ảnh có thể quan tâm mọt chút, có thể gửi cho cô một chút quà tặng.... Những thứ kia dù sao không từng là lịch sự từng thực sự tồn tại.

Quý Hướng Không mới đầu chán ghét cô, cô biết; anh không đùa giỡn tình cảm của người khác, cô biết; nhưng có lẽ trong lòng nhất thời hỗn tạp không nguôi, không biết làm sao có thể ngồi gần chỗ bọn họ.

Có thể trong mắt bọn họ, hình tượng của cô chưa bao giờ thay đổi.

Khâu Anh vừa bước ra cửa, vừa vặn gặp Quý Hướng Không, anh cầm túi mua sắm lớn, cho cô xem bên trong chất đầy các loại quả khác nhau, mắt hoa đào cong thành vầng trăng khuyết: "Không biết cô thích gì, nên tôi mua hết."

Ánh mắt Khâu Anh như bị phủ một lớp sương mù, cô cúi đầu xuống, chỉ nhẹ vào quả cà.

Đuôi lông mày Quý Hướng Không hơi nhíu lại: "Sao thế?"

Cô không nói gì.

"Sao lại không vui thế?" Quý Hướng Không cúi đầu nhìn cô, ngữ khí giống như một người bạn nhỏ buồn bực, "Xem ra lại muốn tôi làm trò gì hả, hay tôi hát cho cô nghe nhé?"

Bên tai vang vọng tiếng ca đáng sợ của anh, Khâu Anh suýt chút nữa nín khóc mà mỉm cười, cô lắc đầu một cái, ngập ngừng nói: "Trường có việc, tôi đi trước đây."

Cánh tay Quý Hướng Không xoay ngang ngăn cô lại, đặt túi đồ ăn lên tay cô, tràn đầy một túi, cực kỳ nặng.

"Đợi chút, tôi đi lấy chìa khóa xe" Lúc nhìn thoáng qua, anh có giơ tay che đầu của Khâu Anh, "Đứng yên không được nhúc nhích, tôi đưa cô về."

Khâu Anh nhìn bóng lưng rời đi của anh, đáy lòng tràn ngập cảm giác ngột ngạt, trong đầu cô không ngừng kêu gào -

Anh thích kiểu người thế nào?

Anh còn thích cô ấy không?

Anh có thích tôi không?

Cô không dám hỏi, mỗi lần nhìn thấy con ngươi đen kịt của anh, cô trước sau cũng đoán không ra anh đang nghĩ gì.

Lâm Dật Hiên từng nói, Quý Hướng Không bị phần lớn công chúng cho rằng thao tác rất chậm, không nên đánh chuyên nghiệp, vì thế anh cần phải mạnh mẽ gấp chục lần người khác, cô không muốn để anh phân tâm. Trước đây lỗ mãng lỡ miệng nói, suýt chút nữa đến bạn bè còn không làm được, có thể giống bây giờ ở bên cạnh anh, cùng anh vui cười, vì anh về cố gắng tiếp sức, cô đã rất hài lòng rồi.

Buổi tốc sau khi livestream, Khâu Anh ôm gối vùi mình ở sô pha xem phim, một bộ phim có tên rất hợp với tâm tình cô bây giờ, "Có một người tôi yêu". (có phim này thật nha cả nhà)

Là một đầu bếp bánh ngọt, nhân vật nữ chính vừa thiết kế xong một chiếc bánh mới. Chiếc bánh làm bằng quả mâm xôi. Chủ đề là: Tâm ý giấu kín.

Cô ấy nói: "Màu đỏ của quả mâm xôi tượng trưng cho thứ tình cảm mãnh liệt nhất, ví dụ muốn thực hiện giấc mơ nào đó, muốn bảo vệ một thứ mà mình yêu mến, tâm tình đối với một người mình rất yêu. Những tình cảm này có thể không thể hiện ra trước mặt mọi người, nhưng chúng thực sự tồn tại."

"Bên ngoài không thấy, nhưng cẩn thận từng chút mà giữ lại trong đáy lòng."

"Nghe nói hôm qua cậu nhận được năm cái du thuyền, bây giờ hẹp hòi với tớ kiểu gì nhỉ?"

Ở đầu dây điện thoại bên kia, Lục Y Y sinh động bắt chược lại giọng điệu của Kiều Hinh, trên mỗi ứng dụng livestream đều có những người giàu có hào phóng, hứng thú liền hiến dâng lễ vật cho MC, phần lớn MC chỉ cảm ơn một câu, còn Kiều Hinh, thì lại ỏn à ỏn ẻn đưa ra yêu cầu.

"Lần trước có một chúa Kim đưa Kiều Hinh chính cái du thuyền, cô ta còn chưa cảm ơn, ở trước ống kính mặt hờn dỗi, 'ngươi mỗi lần hưng phấn đều đưa tập hợp mười chiếc cho chẵn, sao lại chỉ mới có 9 cái? Mau đưa chiếc còn lại ra đây."

Khâu Anh bị cái kiều "Hờn dỗi" này chọc cười, trong đầu hình thành cảm giác đơn thuần.

Ở ứng dụng livestream khán giả tặng quả, chính là để biểu thị sự yêu thích của mình đối với MC, cũng có lúc là để thỏa mãn lòng hư vinh của chính mình, một khi đã đưa không ít thuyền buồm, du thuyền, lập tức tên tuổi được hiển thị trên màn hình livestream, phong cách vô cùng.

"Mấy lời cô ta vừa nói ra, bình luận lại tiếp tục ồn ào, cái gì mà 'không thèm xem thường cô, mấy trăm ngàn người đang xem đây", mấy đại gia này không thể làm gì khác ngoài việc tiếp tục rút ví tặng quà, ai biết sau lưng có phải mỗi tháng tiền vào như tiền tiêu vặt của mười vạn học sinh tiểu học đây, cái loại người thế này thực sự là..." Lục Y Y dừng lại một chút, cắn răng nghiến lợi nói, "Gái điếm toàn vẹn."

Khâu Anh cười lắc đầu: "Được rồi, người cô ta đắc tội là tớ, sao lại có cảm giác như là kẻ thù truyền kiếp của cậu ấy nhỉ?"

"Tớ nói cậu cũng quá trung thực rồi, mấy cái tổ hợp gần đây cậu làm, không làm gì thì độ hot không tăng được nưa đâu." Lục Y Y dừng lại, "Nam bình luận viên Lạc Thiên không phải từng hẹn đi chơi với cậu sao? Sự nổi tiếng của anh ta đang cao lắm đấy."

"Tôi sợ bị chửi lắm."

Lục Y Y chỉ tiếc mài sắc không thành kim: "Làm việc trong ngành giải trí, ngôi sao nào cũng cần thỉnh thoảng xào xào mấy cái scandal chứ."

Khâu Anh không tiếp lời, cô không hy vọng Quý Hướng Không lại hiểu lầm.

Lục Y Y ở đầu dây bên kia kêu lớn: "Mau đưa giá trị bản thân mà xào lên, làm vài hành động ở trên livestream ấy, người ta mới liều mạng ném tiền vào, cậu biết "Con báo" vừa ký với đại tiểu thư MC game bao nhiêu không? Một tỷ, là một tỷ đấy!"

"Giá trị cá nhân của một MC có thể so sánh với ngôi sao hạng A, điều này cũng không đáng kinh ngạc mấy."

"À đúng rồi, Kiều Hinh vừa mở cửa hàng đồ cũ, đồ ăn nhẹ, quần áo nam, thiết bị vi tính, tất cả mọi thứ, cậu học tập thử xem."

Khâu Anh cười khổ: "Tớ làm gì có cái nghị lực ấy."

"Cậu có thể tìm đại lý mà, rất nhiều MC nổi tiếng đều như vậy, từ dịch vụ khách hàng đến giao hàng, một hàng dài phục vụ a."

"Ừ, rảnh rỗi tôi sẽ suy nghĩ lại một chút."

Thấy khẩu khí Khâu Anh hơi qua loa, Lục Y chưa từ bỏ ý định khuyên nhủ: "Bây giờ là thời đại truyền thông fan, MC có tiếng tăm nói thẳng ra là danh tiếng có thể kéo dài mấy năm, Kiều Hinh làm như vậy là vô cùng sáng suốt, sớm mang tiếng tăm đổi thành tiền mặt hết rồi."

"Mấy ứng dụng livestream cuối cùng chỉ có thể dựa vào mấy người thực lực thôi. Livestream tốt, nội dung chuẩn bị tỉ mỉ, là một chương trình hot, nhất định có thể vượt qua được thử thách thời gian." mắt Khâu Anh sáng quắc nói, "Tôi nghĩ mình nên chuyên tâm làm video thật tốt thôi."

Cúp điện thoại, Khâu Anh vùi mình trên ghế tựa đảo tới đảo lui Weibo, từ khi cô lên làm bình luận viên cho giải đấu CPL mùa thu, dánh tiếng vang xa, máy cái 'danh hiệu' trà xanh giở thủ đoạn gái điểm, cũng bị biểu hiện lúc bình luận của cô kinh diễm mà gạt bay. Các fan ghi lại nội dung cô livestream, làm thành đủ loại video, bình luận viên đỉnh cao, hay những tiết mục hài hước hàng ngày,kiểu 100 kiểu chết trong Iconquer, nhưng thứ cô bất ngờ nhất chính là, video đứng đầu Weibo duy nhất của cô lại là bản thân trước đây nhảy mô phỏng theo Miya.

Bao nhiêu cách vẫn là không xóa được.

Khâu Anh chợt nhớ ra, lúc trước cô liều nửa cái mạng ở "Đại mạo hiểm trên nước" dành lấy album không tái bản có chữ ký tay, Quý Hướng Không rất thích. Anh đem nó theo người để trong túi đeo sau lưng, có lần bị Lâm Dật Hiên bắt được, liên tục bị anh ta trêu chọc u mê các thứ.

Anh rất quý trọng món quà của cô, Khâu Anh trong lòng vui ngầm, cô há miệng, dịu dàng ngân lên bài hát của Firework.

Firework được cả Châu Á yêu thích ấy, từng phải trải qua một đoạn đường như ác mộng giữa trần thế, như con thuyền nhỏ lang thang giữa vùng biển dữ, không chú ý một chút, liền bị sóng biển nuốt chửng, chìm vào đáy biển sâu, không cách nào tìm lại được ánh mặt trời.

Firework lúc mới debut bởi vì thiếu khí chất thần tượng mà thành tích cũng tầm thường, công ty từng nhiều lần thay thế thành viên, riêng chỉ có thành viên người Trung Quốc Miya Phó Di Nhã kiên trì ở lại công ty. Nhóm nhiều lần phát hành album nhưng vẫn không được chú ý đến, xếp hạng ca khúc luôn thấp lè tè ở top 50, 60, sau khi trải qua lượt thay người tìm đường sống cuối cùng, thành tích nhạc số vẫn ảm đạm dẫn đến các cô dần dần bị đóng băng hoạt động, không phát hành album mới, không có hợp đồng quảng cáo, không có đến một xu thu nhập, thời điểm quẫn bách nhất, chỉ có thể ăn mì gói chờ trong ký túc xá cho qua ngày.

Đóng băng gần hai năm, công ty rốt cuộc cũng quyết định ra mắt đĩa đơn "YesorNo", đồng thời gửi thông báo cuối cùng đến Firework, nếu đĩa đơn mới không hot thì phải giải tán nhóm. Ông trời có lẽ vẫn không thương người, ca khúc mới vẫn nằm cuối bảng xếp hạng như cũ. Giữa lúc Firework đi đến đường cùng, lúc các cô gái xách hành lý chuẩn bị về nhà, kỳ tích chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử K-Pop xuất hiện!

Một fan đã đăng tải video biểu diễn ngoài đường phố của Miya lên Youtube, giọng hát xuất chúng, vũ đạo linh hoạt, biểu diễn thâm tình khiến mọi người thán phục lạ kỳ, thực lực hoàn toàn không thua kém bất cứ nhóm nữ nào, lại bị thế gian lâu như vậy không để mắt đến, kề bên bờ vực giải tán!

Mọi người dường như phát hiện viên ngọc ẩn dưới hàng ngàn lớp đất, đem video của Miya hô hào kịch liệt trên mạng, hò hét mạnh mẽ, ngày đầu thống lĩnh Hàn Quốc, ngày sau thống lĩnh thế giới. Đài truyền hình dồn dập đem phát ca khúc mới, "YesorNo" phá rất nhiều kỷ lục, oanh tạc trên bảng xếp hạng, những video biểu diễn ngày trước lập tức được tìm kiếm đứng đầu top search, khắp phố lớn ngõ nhỏ đâu đâu cũng nghe thấy nhạc của họ, Firework một bước nhảy lên trở thành một trong những girlgroup hàng đầu K-pop.

Có nhiều khi, không phải rượu không đủ thơm mát, mà là vì ngõ nhỏ quá sâu.

Lúc "YesorNo" đứng đầu bảng xếp hạng, các thành viên ôm lấy Miya gào khóc lớn, đoạn video kia giống như một đấng cứu thế giải cứu bọn họ vậy, lúc đó khán giả chỉ là mấy chục người đứng ven đường quay chụp, vị MC tò mò hỏi Miya, tại sao cô có thể duy trì tập trung phấn khích mà biểu diễn như vậy."

Miya nghẹn ngào nói: "Tôi chỉ là mỗi lần biểu diễn phải thật hết mình, giống như lần cuối được biểu diễn vậy."

Trước đây Khâu Anh thường xuyên bật fancam Miya hát, dance practise Miya nhảy, không phải hoàn toàn bởi vì độ hot cực phẩm của Firework, quan trọng hơn, cô thực sự yêu thích Miya, trước sau đều mơ ước một ngày nào đó có thể bằng được Miya.

Sau khi Miya nổi tiếng, trên mạng liên tiếp lưu truyền những video trước đây của cô ấy. Cô từng dưới danh nghĩa thực tập sinh thực tập ở một công ty nhỏ một năm, sau đó trực tiếp bị xóa tên, trước khi rời đi, cô thành khẩn mà khiêm tốn nói: "Tôi chỗ nào chưa tốt, tôi nhất định sẽ cố gắng sửa chữa, xin hãy cho tôi một cơ hội." Nhưng mà, lúc đó công ty Hàn Quốc đối với cô cực kỳ coi thường, như chặt đinh chém sắt, nói - "Cô không có thiên phú trở thành thần tượng, dù cố gắng cũng không được."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi