ĐIỆN CHỦ Ở RỂ - MỤC HÀN

Chương 366: Sự thay đổi kì diệu của Lâm Nhã Hiên

“Nghỉ việc sao?”, nghe Đoàn Lãng nói vậy, Lâm Nhã Hiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù chỉ là một diễn viên phụ, nhưng sự nghiệp của Đoàn Lãng đang ở giai đoạn lên cao nhờ kinh nghiệm mài giũa qua năm bộ phim chiếu mạng, trong thời gian này mà nghỉ việc rõ ràng là một lựa chọn không sáng suốt.

Lâm Nhã Hiên hỏi: “Có thể nói tôi biết lý do không?”

“Tổng giám đốc Lâm, tôi rất cảm ơn cô vì đã luôn cất nhắc tôi từ trước đến nay”, Đoàn Lãng trả lời: “Nhưng tôi cảm thấy bây giờ sự phát triển của cá nhân tôi đang giậm chân tại chỗ, tôi cần phải nâng cao thêm”.

“Nói bình thường đi”, Lâm Nhã Hiên trợn mắt.

Với lời lẽ khách sáo của Đoàn Lãng, đến cả dấu chấm câu Lâm Nhã Hiên cũng không tin.

“Tổng giám đốc Lâm, tập đoàn Chu Thức đã đề xuất trả cho chúng tôi một triệu tiền lương mỗi năm”, Đoàn Lãng biết cuối cùng vẫn không giấu được Lâm Nhã Hiên, dứt khoát nói thẳng vấn đề: “Cho nên…”

“Một triệu tiền lương mỗi năm sao?”, Lâm Nhã Hiên bật cười, sau đó nhìn đám người Tào Tử Kỳ, Vương Mỹ Kỳ ở phía sau Đoàn Lãng một lượt: “Vậy nên các cô cậu định đi theo Đoàn Lãng phản bội tập đoàn Thiên Thành hả?”

Đám người Tào Tử Kỳ, Vương Mỹ Kỳ đỏ bừng mặt, cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào Lâm Nhã Hiên.

“Tổng giám đốc Lâm, cô đừng nói khó nghe như vậy”, Đoàn Lãng phản bác: “Sao lại gọi là phản bội? Chúng tôi đi theo tập đoàn Thiên Thành chỉ là quan hệ làm thuê mà thôi, chúng tôi làm việc cho cô, cô trả lương cho chúng tôi. Chúng tôi cảm thấy tiền lương phù hợp thì ở lại làm tiếp, cảm thấy lương không phù hợp thì tìm chỗ khác, như vậy có vấn đề gì sao?”

“Đúng là không có vấn đề gì”, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Được thôi! Nếu các cô cậu đã quyết định thì tôi cũng không giữ lại nữa. Dù sao giữ được con người các cô cậu cũng không giữ được trái tim của các cô cậu, lát nữa tất cả đến phòng tài vụ nhận lương rồi đi đi”.

“Có điều tôi vẫn khuyên các cô cậu một câu, trước mắt sự nghiệp của các cô cậu đều đang ở thời kỳ lên cao, nếu ở lại cố gắng rèn luyện thì tương lai cũng có khả năng trở thành Hoàng Tiểu Minh và Lư Vy thứ hai”.

“Nhưng nếu hôm nay các cô cậu rời khỏi cánh cửa này, vậy thì sau này đừng hối hận!”

“Cảm ơn Tổng giám đốc Lâm đã nhắc nhở!”, Đoàn Lãng gật đầu đáp.

Tuy nhiên, sau khi rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, đến phòng tài vụ nhận lương xong.

Đoàn Lãng lại bày ra bộ mặt xấu xa, nói: “Hối hận sao? Tôi chắc chắn sẽ không hối hận!”

“Tập đoàn Chu Thức trả lương cho tôi một triệu tệ một năm, còn ở tập đoàn Thiên Thành, tôi quay mười bộ phim cũng chưa tới được con số đó!”

“Đúng vậy!”, đám người Tào Tử Kỳ, Vương Mỹ Kỳ đồng loạt phụ họa.

Sau đó, mấy người họ hăng hái đi đến tập đoàn Chu Thức.

Tụ họp với Hoàng Tiểu Minh.

“Người đã đến đông đủ, thật tốt quá!”, Hoàng Tiểu Minh đắc ý nói: “Không còn những người chủ chốt như chúng ta, để tôi xem Giải trí Thiên Thành làm sao quay những bộ phim tiếp theo!”

“Chúng tôi không chỉ khiến Giải trí Thiên Thành không quay được phim, mà còn phải đầu tư, tiếp tục ủng hộ các cậu!”, Dương Vỹ cũng không ngờ mình lại cướp được người về thuận lợi như vậy, tâm trạng trở nên tốt hơn: “Để bày tỏ thành ý với các vị gia nhập tập đoàn Chu Thức, tôi quyết định sẽ để mọi người tham gia buổi biểu diễn từ thiện của các ngôi sao vào tối nay!”

“Chi phí sân khấu của mỗi người là năm trăm năm mươi nghìn tệ trở lên!”

“Thật tốt quá!”

“Cảm ơn anh Dương!”

Nghe Dương Vỹ nói như vậy, đám người Đoàn Lãng, Tào Tử Kỳ và Vương Mỹ Kỳ đều phấn khởi không thôi.

Hoàng Tiểu Minh sáng bừng hai mắt: “Tại buổi biểu diễn từ thiện của các ngôi sao tối nay, tôi còn muốn khiến Giải trí Thiên Thành mất hết danh dự!”

Sau khi Lâm Nhã Hiên tan làm về nhà, vẻ mặt buồn bực không vui.

Thậm chí cả cơm cũng không nuốt trôi.

“Vợ sao vậy?”, Mục Hàn nghi ngờ hỏi: “Tối nay anh nấu cơm không ngon sao?”

“Không phải!”, Lâm Nhã Hiên lắc đầu: “Là chuyện của công ty”.

“Chồng à, anh biết sao không, Hoàng Tiểu Minh đòi em một trăm triệu tiền thù lao!”

“Ồ, thế à?”, Mục Hàn cười đáp: “Nên em đồng ý với cậu ta rồi sao?”

Với tính cách của Hoàng Tiểu Minh bây giờ thì đòi thù lao cao cũng không khiến Mục Hàn cảm thấy lạ.

“Sao có thể chứ?”, Lâm Nhã Hiên giận dữ nói: “Loại người như vậy thì không thể chiều quen thói được! Anh càng chiều theo ý cậu ta, cậu ta sẽ ngày càng tệ hại, cho rằng mình là vô địch vũ trụ, anh mà không có cậu ta thì không xong”.

Nghe Lâm Nhã Hiên nói vậy, Mục Hàn hơi ngạc nhiên.

Dựa theo tính cách của Lâm Nhã Hiên trước đây, nếu gặp phải những chuyện này thì đa phần đều sẽ nhân nhượng cho yên chuyện. Hôm nay cô lại cứng rắn như vậy, thể hiện phong cách của một người phụ nữ mạnh mẽ, xem ra cô đã thay đổi không ít.

“Chồng à, sao anh lại dùng ánh mắt đó nhìn em?”, Lâm Nhã Hiên vẫn chưa phát hiện ra sự thay đổi của mình, hỏi: “Em nói không đúng sao?”

“Em nói rất đúng”, Mục Hàn gật đầu, nói: “Có điều, với độ nổi tiếng của Hoàng Tiểu Minh bây giờ thì trả lương mười triệu tệ cho cậu ta cũng không có gì quá. Nhưng mở miệng đã đòi một trăm triệu thì đúng là quá tham lam”.

“Ý anh bảo em đi tìm Hoàng Tiểu Minh bàn bạc, đề xuất mức lương mười triệu tệ cho cậu ta à?”, Lâm Nhã Hiên lắc đầu, vẻ mặt kiên quyết: “Không! Em không thể thỏa hiệp được!”

“Hơn nữa, chồng à, anh biết không, Hoàng Tiểu Minh vừa đi là các diễn viên phụ như Đoàn Lãng, Tào Tử Kỳ và Vương Mỹ Kỳ đã theo sau xin em nghỉ việc, nói rằng tập đoàn Chu Thức trả cho bọn họ lương một năm một triệu tệ”.

“Em luôn cảm thấy đó là do Hoàng Tiểu Minh xúi giục!”

“Có chuyện này nữa sao?”, Mục Hàn kinh ngạc, ngay sau đó cười sảng khoái: “Anh thấy dù là Hoàng Tiểu Minh hay là đám người Đoàn Lãng, Tào Tử Kỳ và Vương Mỹ Kỳ đều bị tập đoàn Chu Thức lợi dụng rồi”.

“Tập đoàn Chu Thức cũng giống tập đoàn Tam Hưng, chẳng phải hạng tốt lành gì!”

“Đợi khi bọn họ lợi dụng xong đám người Hoàng Tiểu Minh chắc chắn sẽ đá thẳng bọn họ đi”.

Lâm Nhã Hiên vô cùng tán thành với câu nói của Mục Hàn.

Theo những kinh nghiệm thương nghiệp tích lũy được, Lâm Nhã Hiên cũng hiểu rõ những vấn đề nội bộ thương nghiệp không thể cho người khác biết đó.

 

“Thôi bỏ đi, không nghĩ tới những chuyện không vui này nữa”, Lâm Nhã Hiên cầm điều khiển lên mở tivi: “Em xem phim một lát để tăng chút khẩu vị vậy”.

“Nếu không, tối em lại đói ngủ không được”.

Tivi vừa mở lên, trên màn hình xuất hiện truyền hình trực tiếp buổi biểu diễn từ thiện của ngôi sao.

“Buổi biểu diễn từ thiện của các ngôi sao tập đoàn Chu Thức à?”, Lâm Nhã Hiên nhíu mày, đang định đổi kênh thì nghe thấy Mục Hàn nói: “Vợ, xem chương trình này đi. Anh lại muốn xem xem tập đoàn Chu Thức ghê tởm đó làm sao che mắt các tầng lớp xã hội trong buổi biểu diễn từ thiện này”.

“Được!”, thế nên Lâm Nhã Hiên đặt điều khiển xuống.

Sau khi hai người dẫn chương trình nam nữ ăn mặc lộng lẫy dẫn mở màn, buổi biểu diễn từ thiện của các ngôi sao chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là Dương Vỹ đại diện cho tập đoàn Chu Thức lên sân khấu phát biểu một bài diễn văn vừa dài vừa dở.

Khi bài phát biểu kết thúc thì chuyển đề tài: “Tối nay, tập đoàn Chu Thức chúng tôi may mắn mời được một ngôi sao đang nổi – Hoàng Tiểu Minh!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi