ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Đám người Trương Văn Long thực sự ngạc nhiên trước tiếng hát du dương đó.
Loại cảm giác này giống như đang ăn thức ăn khó nuốt lâu ngày, đột nhiên lại được ăn một bữa sơn hào hải vị vậy.

"Là ai, người nào đang hát vậy?"
Đám người Trương Văn Long không nhịn được lại hỏi lại lần thứ hai, còn Hà Thái Trung lại kích động nói: "Giọng hát vô cùng hay, hệt như giọng hát của những ngôi sao lớn trước kia.
Trong lúc nhất thời, nhiều người trong toàn bộ sân vận động cũng đã đi tìm, tìm kiếm nguồn gốc của nơi phát ra tiếng hát.
Đồng thời, bên này Lý Diệu Hương đang đứng trên sân khấu tập luyện duyệt chương trình.

Lý Diệu Hương vừa mới hát bài mà cô ta sẽ biểu diễn chính thức hát được nửa bài, mặc dù hát không hay lắm, nhưng trạng thái của cô ta rất tự tin, hoàn toàn thả lỏng.
Cô ta khá hài lòng đối với buổi tập lần này của mình, cô ta nghĩ rằng sau khi tập xong lần này, cô ta có thể kết thúc công việc trong hôm nay rồi.

Tuy nhiên, đúng lúc này, tiết tấu của cô ta lại bất ngờ bị ngắt quãng bởi giọng hát phía xa vang tới.
Âm thanh vô cùng dễ nghe, đến thính giác của Lý Diệu Hương cũng bị âm thanh này trực tiếp tẩy não, lời cô ta muốn hát là gì, cô ta trong nháy mắt đã quên mất.
Lý Diệu Hương không nhớ gì, cô ta đứng sửng sốt như thể tại đó vài giây, trong lúc nhất thời cô ta không có phản ứng gì.

Cho đến bây giờ, Lý Diệu Hương vẫn rất tự tin vào giọng hát của mình, cơ bản là không cách nào nhận ra được thiếu sót và khuyết điểm của mình là gì.

Nhưng mà lúc này cô ta chợt nhận ra rằng, giọng hát của mình so với giọng ca của người khác là khó nghe không thể tả nổi.
Lý Diệu Hương dừng lại, buổi diễn tập này lại kết thúc trong thất bại, đồng thời, tất cả vũ công và ban nhạc phía sau cô ta tất cả cũng đều dừng lại.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nương theo ánh nhìn mà nhìn sang sân khấu phía bên kia.


"Là ai đang hát? Thanh âm này, không phải là giọng của ca sĩ Tinh Tủ của chúng ta"
Lý Diệu Hương trực tiếp từ trên sân khấu đi xuống, sau đó tiến đến bên cạnh một trợ lý của mình ở bên này: "Cái sân khấu bên kia, không phải là Chiến đang đứng trên đó tập luyện sao? Tại sao lại vang lên thanh âm của phụ nữ?"
Trợ lý vội vàng hỏi qua bộ đàm và nhanh chóng nhận được câu trả lời.

"Cô Diệu Hương, cậu chủ Chiến quả thật mới vừa rồi có mặt diễn tập trên sân khấu đó, nhưng cậu ấy cảm thấy rất mệt, nên định lui vào hậu trường nghỉ ngơi một thời gian ngắn rồi sẽ trở lại sân khấu sau" "Vì vậy, người chịu trách nhiệm chính bên ban tổ chức liền tạm thời nhường sân khấu cho ca sĩ khác."
Chân mày Lý Diệu Hương trong nháy mắt liền nhíu lại: "Đại nhạc hội của Đại Hưng Thịnh lần này không phải chỉ có ca sĩ của Tỉnh Tủ chúng ta sao? Làm sao lại còn có nghệ sĩ của các công ty khác tham gia?"
Trợ lý lắc đầu khó hiểu: "Chuyện này tôi không biết rõ lắm, có thể là do người chịu trách nhiệm chính bên ban tổ chức bên đó sắp xếp." "Hừ."
Sắc mặt Lý Diệu Hương trở nên có chút khó coi, sau đó cô ta hướng về phía sau sân khấu bước đi, tìm được Dương Tinh Thần.

Lúc này không chỉ có Dương Tinh Thần ở phía sau sân khẩu, còn có vài ngôi sao của Tinh Tú cũng có mặt ở đây, lúc này bọn họ đều nghe thấy tiếng hát vang lên trên sân khấu đằng kia, họ đều đang bàn luận.

"Anh Dương, chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Buổi biểu diễn lần này rõ ràng chỉ có các nghệ sĩ của Tinh Tú chúng ta tham gia, vậy tại sao các nghệ sĩ khác lại xuất hiện?"
Lý Diệu Hương bước tới liền nói với Dương Tinh Thần bằng giọng điệu chất vấn, không cho Dương Tinh Thần chút mặt mũi nào.
Dương Tinh Thần trả lời: "Diệu Hương, loại chuyện này vốn dĩ rất bình thường, trước kia chúng ta không gặp loại chuyện này trong các buổi biểu diễn thương mại, chuyện này là do người chịu trách nhiệm bên ban tổ chức bên kia sắp xếp, bọn họ chỉ là muốn nhân cơ hội này để nâng các nghệ sĩ của họ lên thôi."
Dương Tinh Thần nói điều này không sai, loại chuyện này là quá bình thường trong làng giải trí.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi