ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


“Tại sao mỗi lần nhìn thấy cậu nói chuyện là tôi đều muốn đập cho cậu mấy phát nhỉ?" Trần Hùng bất chợt nói thầm một câu, bên kia Đường Gia Huy lập tức trở nên câm như hến.

“Nhóm người lần này cậu mang đến tin được chứ? Nhưng đừng xem thường buổi biểu diễn này, việc này liên quan đến tương lai của thành phố, mà cậu cũng biết mong muốn ban đầu của tôi là Huỳnh Khải thay tôi mua đất trong thành phố, đó là căn cứ của Thiên Vương điện khi trở về Vạn Hoa."
Đường Gia Huy lập tức vỗ ngực bảo đảm nói: “Đại ca, việc khác em không dám nói, nhưng việc về ngôi sao này,anh tìm em chắc chắn là tìm đúng người rồi."
“Yên tâm đi, buổi biểu diễn đêm mại nhất định có thể náo động toàn thế giới."
Bất cứ lời nói nào khác của Đường Gia Huy Trần Hùng đều không thể tin được, bởi vì tên này thật sự là không thể tin tưởng được.

Nhưng duy nhất có một việc, ở phương diện về ngôi sao này, Đường Gia Huy nói như vậy đúng là không có nói điêu.

Trần Hùng không hề nhiều lời, sau khi đưa Đường Gia Huy tới nơi ở, anh liền chuẩn bị xoay người về nhà ngủ cùng Lâm Ngọc Ngân.

Ở Thiên Vương điện, tuy thân phận Trần Hùng là điện chủ của Thiên Vương điện, nhưng cho dù là ngũ đại Thiên Vương hay là mười tám vị đại tướng, quan hệ giữa bọn họ thật sự giống như anh em ruột vậy, tình cảm vô cùng sâu đậm.

Nếu đổi lại là trước kia, Đường Gia Huy đi về từ phương xa, Trần Hùng nhất định sẽ giống như lần trước ở nước Ý cùng với Huỳnh Khải, tìm Đường Gia Huy nhậu một trận thật to.


Nhưng hiện tại Trần Hùng lại không có tí hứng thú nào đối với việc này, anh chỉ muốn trở về ngủ sớm với Lâm Ngọc Ngân.

Đường Gia Huy thấy Trần Hùng muốn đi, có một chút không vui: “Đại ca, anh thay đổi rồi.”
“Thay đổi chỗ nào?” Trần Hùng đi cửa liền
ngừng lại hỏi.

“Hì hì.

Chính anh cũng biết mà.

Đường Gia Huy không nói trắng ra bởi vì anh ta lo lắng sẽ lại một lần nữa ăn đòn của Trần Hùng.

Là một cao thủ tình trường, loại thẳng nam như Trần Hùng này ở trước mặt Đường Gia Huy chính là trẻ con, cho nên Đường Gia Huy rất hiểu chuyện mà ngáp một cái: “Đi ngủ sớm một chút đi đại ca, trưa ngày mai chúng ta lại vui vẻ sảng khoái mà uống một trận.


Trần Hùng không nhiều lời, cất bước rời đi.

Sau khi trở về, Lâm Ngọc Ngân đã ngủ say rồi, cô vốn là muốn chờ Trần Hùng trở về, nhưng cô thật sự quá mệt mỏi, nằm ở trên giường liền ngủ quên mất.

Trần Hùng không hề đánh thức Lâm Ngọc Ngân, sau khi tắm rửa xong, anh nhẹ nhàng đi lên giường, sau đó ôm Lâm Ngọc Ngân vào trong lồng ngực mình cảm thấy vô cùng thỏa mãn rồi mới ngủ.

Ngày kế tiếp Trần Hùng và Đường Gia Huy uống rượu ở bên ngoài, uống tới tận hơn ba giờ chiều.

Hai anh em lâu như vậy không gặp mặt tất nhiên sẽ có rất nhiều lời muốn nói.

Nhưng bọn họ nói chuyện chủ yếu là việc về Bóng Đêm.

Đường Gia Huy nói tình trạng ở bên phía Nghiêm Vu Tu cũng không có chuyện gì đặc biệt cả, cho nên Trần Hùng dần dần yên lòng, đối phó với Bóng Đêm, hẳn là không cần anh phải quan tâm quá mức.

Lúc sau, hai người đi tới sân vận động.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi