ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Loại trường hợp không biết là ảo giác hay giác quan thứ sáu thật sự tồn tại càng ngày càng mãnh liệt, khiến trong lòng Trần Hùng cảm thấy có hơi bất an.

Loại cảm giác này giống như hai năm trước, khi điện Đức Hoàng sắp cùng Hắc Ám đồ đằng bùng nổ trận quyết chiến, khiến cho dây thần kinh của Trần Hùng từng giây từng phút đều kéo căng ra.

Anh lấy điện thoại ra rồi bấm gọi cho một dãy số, rất nhanh, điện thoại đã được nối, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm thấp hơn nữa còn khàn khàn.

Đồng thời giọng nói này nghe hơi không được bình thường cho lắm, quỷ quái như đang ẩn trong đêm tối.

“Ông chủ!!!”
“Hắc Nam, sau khi Dạ Tu La mất tích ở bên Thái Lan, có xuất hiện lần thứ hai hay không, có tìm được hành tung của anh ta hay không?”
Người ở đầu dây bên kia chính là Hắc Nam, người phụ trách ám bộ của điện Đức Hoàng, đồng thời cũng là một trong mười tám vị đại tướng của điện Đức Hoàng.


“Ông chủ, lúc ấy ngài đã ngầm treo thưởng 10.

000 tỷ trên mạng, hôm nay có vô số sát thủ, lính đánh thuê và thợ săn tiền thưởng trên toàn thế giới đều đang truy tìm tung tích Dạ Tu La.


“Căn cứ ám bộ bên này của chúng tôi đã nhận được tin tức mới nhất, vào nửa tháng trước ở bên Myanmar, nghi ngờ là xuất hiện tung tích của Dạ Tu La.


“Nghi ngờ?” Trần Hùng nhíu mày lại: “Hắc Nam, con mẹ nó cái tôi muốn là thông tin chính xác, đừng nói với tôi những lời lẽ lấp lửng này, cậu nói xem đến khi nào thì cậu mới có thể phát triển ám bộ thành GPE đây?”
Ở đầu dây bên kia Hắc Nam rất là bất đắc dĩ, càng không nói nên lời, cái ám bộ này mới được lập bao lâu hả trời, sao Trần Hùng cứ thích đưa ám bộ ra so sánh với GPE ấy nhỉ?
Đây hoàn toàn không phải cùng một tầm có được không?
Nhưng nghĩ lại Hắc Nam cũng yên tâm, lúc trước Trần Hùng bị GPE bắt choẹt đến nôn máu, anh đối với ám bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép cũng là hiện tượng bình thường.

“Bên Myanmar xảy ra chuyện gì?”
“Ba gã sát thủ quốc tế nằm trong danh sách top 15 siêu sát thủ, cộng thêm một chi của tổ chức lính đánh thuê hàng đầu quốc tế, cuối cùng là còn một tên thợ săn tiền thưởng cấp Hoàng Kim, toàn bộ đều đã bị giết cùng một nơi ở bên Myanmar.


“Sau khi kiểm tra thi thể thì phát hiện, những người kia đều bị giết dưới tay một người, tất cả đều là một chiêu chí mạng, tổng cộng gần hai mươi người, chỉ trong vài phút đã bị người ta ra tay giết sạch.


“Dựa vào năng lực nhận thức hiện tại của chúng ta, cộng thêm ông chủ ngài đã ngầm treo thưởng 10.


000 tỷ trên mạng, cho nên chúng ta có thể đoán ra, làm ra tất cả những chuyện này nhất định là nguyên cường giả hàng đầu của Hắc Ám đồ đằng, Dạ Tu La.


Trần Hùng trầm mặc một lát rồi trả lời: “Cậu nói không sai, sát thủ, lính đánh thuê và thợ săn tiền thưởng cùng liên thủ lại với nhau để đánh một người, thì cũng chỉ có Dạ Tu La, mà cùng lúc có thể giết nhiều cường giả cấp cao trên thế giới như vậy, cũng chỉ có Dạ Tu La anh ta.


“Có manh mối khác không?” Trần Hùng hỏi.

“Không có.

” Hắc Nam đáp lại: “Ông chủ, không sợ bị ngài mắng nói thật với hệ thống tình báo hiện tại của Hắc Nam chúng tôi, hoàn toàn không có cách nào truy tìm được tung tích của Dạ Tu La, hôm nay phóng mắt ra nhìn toàn thế giới thì ngoại trừ các cơ quan tình báo chính thức của các siêu cường quốc ra, cũng chỉ có GPE có thể cung cấp hành tung cụ thể của Dạ Tu La.


“Không nghĩ đến GPE nữa, Dạ Tu La chắc đã mua bảo hiểm cấm ở đâu đó, con mẹ nó nếu có thể bỏ ra 100 tỷ tôi sẽ trực tiếp phát triển ám bộ, còn cầu GPE cái rắm ấy.



“Hắc Nam, tổng thể hai ngày nay tôi cứ cảm giác không ổn, luôn có cảm giác Dạ Tu La đã đến Vạn Hoa.


“Cái gì?”.

truyện kiếm hiệp hay
Hắc Nam ở đầu dây bên kia khẽ giật mình, đáp: “Ông chủ, chuyện này là không có khả năng, bên Vạn Hoa kia thật ra là phần mộ của những cường giả Hắc Ám trên thế giới, có lẽ Dạ Tu La không có cái gan mà xông đến cấm khu Vạn Hoa như vậy đâu.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi