ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Nhưng dưới sự biến đổi dần dần trên bộ váy dài này lại tạo thành một loại xung kích thị giác cực mạnh.

Lại phối hợp với kiểu dáng của bộ váy dài này, trong nháy mắt đã làm cho bộ váy càng thêm nổi bật.

Càng quan trọng hơn chính là, ngay khi người mẫu đi đến vị trí trung tâm của sàn diễn thì ánh đèn sân khấu cũng vừa vặn chiếu lên trên váy, dẫn đến việc tất cả mọi người bị chấn động lần thứ hai.

Bởi vì màu sắc của bộ váy dài này, căn bản không phải chỉ là một miếng vải liền từ trên xuống dưới.

Mỗi một màu sắc trên đó đều là một loại vải khác nhau, sau đó mới khâu tất cả chúng nó lại, tạo nên một bộ váy hoàn chỉnh.

Mà giờ khắc này, loại màu sắc này lại không có vẻ kém linh hoạt, giống như lông vũ của một con vật vẫn đang còn sống.

Mười điểm.


Mười điểm.

Mười điểm.

Liên tiếp tám vị giám khảo đều cho tác phẩm này điểm tối đa.

Duy nhất chỉ có Michelle à Alan là cho chín điểm.

Mặc dù hai nhà thiết kế đẳng cấp quốc tế này hoàn toàn không cho điểm tốt đa, nhưng chín điểm đã là lời khen ngợi tuyệt vời nhất rồi!
Tác phẩm mang tên “Thanh Hoàng” này, không còn nghi ngờ gì nữa, đã làm tất cả mọi người phải kinh ngạc và tán tụng hết lời.

Hơn nữa, cuối cùng còn đạt được 98 điểm, vinh quang giành được vị trí quán quân.

Thậm chí Michelle đã không đè nén nổi sự kích động trong lòng mình mà đứng dậy.

Anh ta không cần phải nói gì thì toàn trường đã im lặng trong nháy mắt.

Michelle nói tiếng Việt, mặc dù trình độ tiếng Việt của anh ta hoàn toàn không được coi là tốt.

Nhưng dùng tiếng Trung để bình phẩm về bôn “Thanh Hoàng” này, chính là sự tôn trọng lớn nhất mà Michelle muốn giành cho nhà thiết kế của Việt Nam.

“Khó mà tưởng tượng được, vậy mà tôi lại có thể nhìn thấy một tác phẩm xuất sắc đến lóa mắt như thế này trong cuộc thi thiết kế thời trang lần này.


“Thật sự là ngay khi chúng tôi đang sàng chọn những tác phẩm xuất sắc nhất, ngay từ cái liếc mắt đầu tiên khi nhìn thấy bản thiết kế của nó trên máy tình thì tôi và Alan đều đã bị tác phẩm này thu hút đến nỗi không dời được tầm mắt.



“Vì thế nên chúng tôi mới cố tình để nó lại tới cuối cùng, hiệu quả xung kích thị giác mà hôm nay nó thể hiện được còn tốt hơn trong tưởng tượng của chúng tôi rất nhiều lần.

“Nó là quán quân của ngày hôm nay, hãy cho phép tôi gọi nhà thiết kế thời trang đã thiết kế ra nó là ‘Cánh tay của Thượng Đế!”
“Tôi đã không kiềm được sự kích động trong lòng mình lúc này, đã rất nhiều năm rồi không có tác phẩm nào có thể làm tôi kích động được như nó…”
“Vì thế nên tôi không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhà thiết kế này cùng chúng ta chiêm ngưỡng thiết kế tâm đắc của cô ấy, cũng chỉ có bản thân nhà thiết kế mới có thể phô bày ra linh hồn chân chính của tác phẩm này cho tất cả mọi người!”
“Bây giờ, cho phép tôi vỗ tay chào mừng cô Lâm.


Ngay khi ánh mắt và động tác mời của Michelle hướng về bên phía Lâm Ngọc Ngân, Lâm Ngọc Ngân chỉ cảm nhận được tim mình đang đập bình bịch điên cuồng.

Theo bản năng cô liền muốn đứng lên, nhưng Trần Hùng lại nhấn cô xuống ghế.

“Ngọc Ngân, em làm gì đấy?”
Lâm Ngọc Ngân đã đứng ngôi không yên từ lâu, cô nói: “Trần Hùng, tác phẩm đó, chính là do em thiết kế ra, đó chính là tác phẩm mà em bị trộm mất.


“Cái gì?” Khuôn mặt Trần Hùng toàn là vẻ kinh ngạc.


Mà lúc này Michelle đã gọi tên một nhà thiết kế khác: “Cô Lâm Tú Minh!”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Lâm Tú Minh, Lâm Tú Minh đã không kiêm được kích động từ lâu, cô ta nhanh chóng đứng dậy.

Được tất cả mọi người chú ý, trên mặt cô ta nổi lên một nụ cười đắc ý, chuẩn bị bước lên sân khấu.

Sắc mặt Lâm Ngọc Ngân trong nháy mắt liền trở nên trắng bệch, cô nói: “Lâm Tú Minh, cô vậy mà lại dám ăn cắp thiết kế của tôi?”
Khi câu Tú Minh đi ngang qua người cô thì cười lạnh một tiếng, cô ra nói: “Lâm Ngọc Ngân, cô ăn nói bậy bạ gì thế?”
“Cô thua dưới tay tôi nên điên rồi sao?
“Thanh Hoàng chính là tác phẩm tự tay tôi thiết kế rat”
“Rác rưởi như cô, đừng có bôi nhọ TÔI.

Nói xong thì Lâm Tú Minh còn cố ý tông một cái vào người Lâm Ngọc Ngân, dưới ánh mắt như đuốc của tất cả mọi người, cô ta vênh váo tự đắc bước lên sân khấu.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi