DIỆT NHÂN



Tốc độ của tia sáng này quá nhanh, cả ngưng đọng phân tích của Tư Cẩn Ngôn hay phản xạ của Vân Lam đều không theo kịp.

Duy chỉ có Đường Lưu Vũ, kẻ đã từng chứng kiến thứ này phá hủy bộ đàm của mình là phát hiện trước cả khi đối phương ra tay.

Công kích siêu nhanh này trước khi bắn ra sẽ có thứ gì đó lóe sáng trong khoảnh khắc.

Trước đó hắn không có thời gian nói cho Tư Cẩn Ngôn và Vân Lam biết nên một mực nhìn về hướng của tên xạ thủ kia.

Khi ánh sáng vừa lóe lên, Đường Lưu Vũ lập tức dùng lực ấn Vân Lam xuống.

Thể chất của nàng mạnh hơn hắn nhiều nhưng do đang di chuyển quá nhanh, bị một lực theo hướng khác tác động lập tức mất thăng bằng.

Vân Lam hơi nghiêng người sang một bên, cũng là lúc tia sáng kia phóng đến, xuyên qua đầu Đường Lưu Vũ.
Một phát bắn cắt ngọt năm mươi điểm sinh mệnh ít ỏi còn sót lại, thân thể giả lập của Đường Lưu Vũ tan biến mà không kịp trăn trối nửa lời.

Vân Lam khựng lại mất một nhịp rồi tiếp tục lao nhanh về nơi ẩn nấp.

Ddối thủ có kỹ năng xạ kích quá mạnh, nếu vừa rồi không có Đường Lưu Vũ thay nàng đỡ lấy, Vân Lâm cũng không chắc điểm sinh mệnh của mình có chịu nổi hay không.

Hệ xạ thủ thường có tầm tấn công xa và sát thương vô cùng mạnh, dù biết loại kỹ năng siêu nhanh và mạnh như tia sáng kia khó có khả năng sử dụng liên tục, Vân Lam vẫn rất thận trọng.
Tư Cẩn Ngôn ngẩn ra mất một nhịp, hắn không ngờ kẻ địch còn có loại công kích này.

Là kẻ chỉ huy chiến lược của nhóm, toàn bộ sai lầm đều thuộc về Tư Cẩn Ngôn.


Kế hoạch của hắn có sơ hở nên đồng đội mới bị loại.

Nếu đây là thực chiến, Đường Lưu Vũ có khả năng đã mất mạng.

Tư Cẩn Ngôn đã quá tự tin vào năng lực ngưng đọng phân tích của mình, không chuẩn bị trước cho những biến cố có thể xảy ra.

Hắn nhất định sẽ nghiêm túc tự kiểm điểm sau khi trận chiến này kết thúc.
Vân Lam về được điểm ẩn nấp.

Đường Lưu Vũ đã bị loại, kế hoạch giải cứu của bọn hắn xem như thất bại.

Hiện tại kẻ địch đều đã lộ diện, không cần tiếp tục ẩn nấp nữa.

Tư Cẩn Ngôn dùng bộ đàm thông báo cho Cố Dạ một tiếng rồi cùng Vân Lam xông lên tiếp viện.

Bọn hắn không thể chần chờ, hiện tên xạ thủ đã mất đi mục tiêu, sẽ chuyển nòng súng về phía Cố Dạ.

Không rõ kỹ năng kia của đối phương cần bao lâu mới có thể sử dụng lại, lỡ như Cố Dạ bị loại, bọn hắn sẽ rơi vào thế bất lợi.
Cự ly quá xa, Vân Lam không thể triệu hồi những thứ quá lớn từ không gian huyễn tưởng.

Thay vào đó, nàng ném cho Tư Cẩn Ngôn một chiếc giày.

Đây là một trong hai vật phẩm phụ trợ mà Vân Lam lựa chọn trước khi bắt đầu.

Mỗi người mang vào một chiếc, âm thanh năng lượng phát ra kèm theo ánh sáng màu lam rực rỡ, cả hai dùng tư thế trượt một chân lao qua lớp tuyết dày đặc, thẳng đến chỗ của Cố Dạ.
Trước đó Cố Dạ đang một đấu hai mà không rơi vào thế hạ phong, ngược lại còn vận dụng thành thục Lôi Sát cùng Hỏa Sát thành công áp đảo đối thủ.

Hắn vẫn chừa lại Xích Kiếm, một khi tiếp cận được khoảng cách hoàn hảo sẽ dụng nó để kết liễu tên xạ thủ kia.

Không may cho Cố Dạ, hai tên đồng đội này dù yếu hơn nhưng phối hợp rất ăn ý, một kẽ lại có năng lực kim loại hóa cơ thể khiến phòng ngự tăng mạnh.

Trong thời gian ngắn Cố Dạ cũng rất khó xuyên thủng thế phòng thủ do đối phương tạo ra.

Đường Lưu Vũ bị bắn hạ, Vân Lam về đến chỗ ẩn nấp, tên xạ thủ kia lập tức chuyển nòng súng về phía Cố Dạ.

Một hai viên đầu còn tránh được, đến viên thứ ba, Cố Dạ bị một cành cây do tên điều khiển thực vật tạo ra quấn lấy nên không kịp di chuyển, trúng phải một phát trực diện.

Điểm sinh mệnh của hắn trực tiếp bị rút mất bốn phần năm, đây chỉ mới là một phát bắn bình thường, có thể thấy sát thương mà xạ thủ kia sở hữu đáng sợ đến mức nào.
Bị đạn nổ thổi bay, Cố Dạ lăn lộn vài vòng trên mặt tuyết, mãi cho đến khi có một cánh tay đưa ra đỡ hắn dừng lại.


Cố Dạ ngoảnh đầu, người đến chính là Tư Cẩn Ngôn, còn Vân Lam đang đứng chắn trước mặt cả hai, thay Cố Dạ chống đỡ hai tên đang lao đến.
- Đường Lưu Vũ thật sự…
- Tập trung vào trận chiến.
Rút kinh nghiệm có thể để sau, hiện tại nhất định phải giành chiến thắng, nếu không sự hi sinh của Đường Lưu Vũ sẽ trở nên vô ích.

Vân Lam hai tay múa Cửu Khúc Thương, không cần dùng đến năng lực, chỉ riêng vũ khí và sức mạnh thể chất vượt trội sau hai lần tiến hóa đủ để nàng đánh với cả hai kẻ địch mà không rơi vào thế bất lợi.
Ánh mắt của Tư Cẩn Ngôn tập trung về hướng tên xạ thủ, hắn bất chấp tác dụng phụ, sử dụng phân tích chuyên sâu rồi nói:
- Hướng tám giờ, một ngàn ba trăm hai mươi mét, dưới một hố tuyết.

Kỹ năng Quang Xạ đã không còn đủ năng lượng sử dụng, Đạn Bộc Phát còn dùng được ba viên, giãn cách ba giây.

Còn một vật phẩm phụ trợ là bom phản trọng lực.
Cố Dạ nghiêm túc gật đầu, không đáp lại tiếng nào, cả người phóng sang một bên tránh khỏi chiến trường của Vân Lam.

Hai tên kia lập tức phát hiện ra ý đồ của hắn, kẻ có năng lực kim loại hóa thân thể định lao lên cản đường thì Cửu Khúc Thương của Vân Lam đã nhanh hơn một bậc.

Thân thương uốn lượng như một con rắn quấn lấy cổ tên kia rồi kéo ngược trở về ném sang một bên.

Với sức mạnh thể chất vượt trội, Vân Lam có thể ném cả khối kim loại lớn này một cách dễ dàng.
Tên điều khiển thực vật định hỗ trợ đồng bọn thì giữa không gian bất ngờ xuất hiện một bầy côn trùng.

Chúng dùng tốc độ cực nhanh phân tán ra ăn sạch những cây cối quanh đó, một phần thì tấn công tên điều khiển thực vật kia.

- Cho ngươi.
Cả hai không thể tiếng lên ứng cứu, Cố Dạ thành công vượt qua, lao thẳng về phía xạ thủ đội địch.

Cảm thấy tình hình không ổn, tên xạ thủ kia nhắm vào Cố Dạ bắn một phát Đạn Bộc Phá rồi xoay người bỏ chạy.


Trường kiếm trong tay Cố Dạ bị năng lực của hắn tách ra làm hai, một thanh hỏa một thanh lôi.

Cố Dạ dùng hỏa kiếm chém nát Đạn Bộc Phá ngay trên đường bay, hỏa diễm mạnh mẽ dễ dàng triệt tiêu phần lớn uy lực từ vụ nổ.

Hỏa kiếm hấp thu lửa từ Đạn Bộc Phá, uy lực hỏa diễm càng tăng mạnh.

Những viên đạn có thể dễ dàng thổi bay Đường Lưu Vũ lại được Cố Dạ chém nát dễ dàng, đây là sự chênh lệch giữa người bình thường và kẻ sở hữu năng lực.
Đối phương cần ba giây để nạp đạn, Cố Dạ lập tức tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi này để ném hỏa kiếm về phía trước.

Tốc độ bay của hỏa kiếm rất nhanh nhưng phản xạ của đối phương cũng không tệ, kịp thời nhảy sang một bên để né.

Hỏa kiếm tấn công không trúng mục tiêu, bay thêm một đoạn rồi đâm vào một gốc cây.

Hỏa diễm bùng cháy dữ dội, gốc cây phủ đầy tuyết cũng bị hóa thành tro trong nháy mắt.

Không dừng lại ở đó, hỏa diễm tiếp tục lan rộng ra xung quanh, phải mất gần nửa phút mới biến mất.

Khi tên xạ thủ kia chạy tới thì chỉ thấy toàn bộ mặt tuyết đã biến thành một hồ nước lớn cản đường.

Hồ nước này quá rộng, bản thân hắn lại không giỏi di chuyển trong nước, nếu đi đường vòng nhất định sẽ bị bắt kịp khi tốc độ của Cố Dạ nhanh hơn hẳn mình.

Hắn quyết định dừng lại, nâng cao nòng súng hướng về phía đối thủ để quyết một trận tử chiến..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi