ĐỈNH CAO PHÚ QUÝ

Chương 298: Thăm dò thực hư

Trước khi Kim Kiệt nói, một mỹ nhân từ cổng suối nước nóng bước vào.

Mặc dù chỉ có một người vào.

Dù người đẹp này không có mặt Bikini Mặc dù Kim Kiệt nhìn thấy vẻ mặt mỹ nhân này ngưng trọng, nhưng linh hồn Hoàng Đại Cường vẫn bị cô câu đi.

Nhìn chằm chằm vào người đẹp này không chớp mắt, khóe miệng đều chảy xuống một tràng óng ánh.

“Xin chào, tôi tên là Thẩm Lệ.” Người đẹp đi tới bể suối nước nóng thì dừng lại, nở nụ cười xinh đẹ nói với Hoàng Đại Cường.

Đúng vậy, mỹ nhân này chính là Thẩm Lệ.

Hoàng Đại Cường hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn, trong lòng lẩm bẩm, mình là một thằng đàn ông, sao trước kia không phát hiện Tân Dương có nhiều mỹ nữ như vậy?

Đầu tiên là trợ lý xinh đẹp Vương Hinh Duyệt, cộng thêm bây giờ … không thua về khí chất và ngoại hình với Vương Hinh Duyệt.

Tất nhiên, có cả cái ông gặp trên tàu cao tốc nữa.

Mà, không đúng, trên tàu cao tốc bên người trẻ tuổi kia còn có một người nữa, hơn nữa bởi vì người trẻ tuổi này mà người đó ra mặt.

Nhưng Kim Kiệt cho rằng đó là ảo giác, và người đó không tồn tại.

Hừ, hiện tại ảo giác hay không phải ảo giác cũng không thành vấn đề, liền ngay cả hắn đột nhiên trở thành chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông, chuyện rất vô lý này cũng không quan trọng , vậy tại sao phải nghĩ đến chuyện khác?

Bây giờ đây cái chết tiệt này mới được gọi là cuộc sống!

“được được được… em còn làm cái quái gì nữa vậy,mau cởi quần áo rồi đi vào đây đi chứ!” Hoàng Đại Cường sốt ruột vẫy tay với Thẩm Lệ.

Nghe vậy, khuôn mặt tươi cười của Thẩm Lệ đột nhiên thần sắc cứng lại.

Khẽ cau mày, đôi mắt đẹp nhắm lại, Thẩm Lệ nói: “ngươi thật sự là tân chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông?”

“nói nhảm, ta không phải thì chẳng lẽ là ngươi, đừng đứng đó nữa, mau vào đây đi mỹ nữ.” Hoàng Đại Cường Nhìn thấy Thẩm Lệ, trong lòng sớm đã ngứa ngáy từ lâu rồi, sẽ không cùng cô nói nhảm nữa, hắn liền đứng lên khỏi mặt nước. Vươn tay nắm lấy cánh tay của Thẩm Lệ.

Thẩm Lệ hoàn toàn không ngờ tới, tên này hoàn toàn không chơi bài theo lẽ thường, bị hắn bắt lấy cánh tay, đột nhiên kéo một cái..

“tủm!”

Thẩm Lệ đang mặc vest và váy ngắn liền bị lôi xuống nước.

Hoàng Đại Cường thấy vậy quá phấn khích …

Thẩm Lệ vô ý thức chui ra khỏi mặt nước, há miệng hớp hồn, hai con mắt vừa mới bị dính nước chưa kịp mở ra.

Hoàng Đại Cường liền ôm Thẩm Lệ, mím môi dày, nhào tới đôi môi đỏ tươi của Thẩm Lệ liền hôn.

“A … Ứ!”

Thẩm Lệ đột nhiên mở mắt ra và nhìn thấy một “Địa Trung Hải” không thể nào quên, khổng lồ trước mặt.

Kim Kiệt ngẩn ra.

Thẩm Lệ là ai, Hoàng Đại Cường không biết,nhưng Kim Kiệt lại biết rất rõ.

Theo lý thuyết,vào thời điểm này, với tư cách là một giám đốc của Cẩm Đông, hắn nên vui mừng khi thấy đối phương bị trêu chọc, dù sao việc này không liên quan đến hắn đến việc có thể trèo lên thật cao.

Nhưng Kim Kiệt là ai, tên này thông minh, dù có làm gì hắn cũng sẽ chừa cho mình một lối thoát.

Vì vậy, hắn quyết định chặn Hoàng Đại Cường.

“Bốp!”

Nhưng tại thời điểm này.

Thẩm Lệ liều mạng đẩy Hoàng Đại Cường ra, cho hắn một cái tát vào mặt, tức giận nói “Đồ khốn kiếp, ngươi muốn làm gì?”

Hoàng Đại Cường ngẩn người hai giây, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm, tức giận nói: “cái con đàn bà này dám mắng ta còn đánh ta sao?”

“Bốp!”

Trước khi Kim Kiệt có thời gian ngăn cản, Hoàng Đại Cường đã động thủ trước, trở tay liền cho Thẩm Lệ một cái tát vào mặt.

“ngươi nghĩ ngươi là ai, còn dám đánh Lão Tử, Lão Tử là chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông.”

Trong lúc nói chuyện, hắn ta dùng một tay bóp cổ Thẩm Lệ, đẩy cô đến bên cạnh bể bơi, dùng tay kia nâng chân dài trắng nõn của cô lên.

“Lão Tử sẽ chỉnh đốn ngươi ngay tại chỗ.”

Thẩm Lệ bị bóp cổ, Hoàng Đại Cường một chân nhấc lên, trọng tâm đột nhiên không ổn định, chỉ có thể tựa vào bên cạnh cái hồ, căn bản không có cách nào phản kháng.

Lo lắng và tức giận, nhưng vô ích.

Kim Kiệt nhìn thấy cảnh này đầu như muốn nổ tung, nhanh chóng nhảy xuống hồ nước.

Cơ thể tròn trịa và nặng nề bị đập xuống nước vô số nước bắn tung toé.

Ôm lấy Hoàng Đại Cường, Kim Kiệt lo lắng nói: “Bạn học cũ đừng làm chuyện này, ngươi làm sai người rồi, cô ấy là đại tiểu thư.”

Hoàng Đại Cường đã mê mẩn sắc đẹp của Thẩm Lệ từ lâu, bây giờ cô có phải là đại tiểu thư hay không cũng không quan trọng, cho dù là bồi bàn bình thường, là chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông, biết thân biết phận, cô ta lại không muốn sao?

“đã thích ai rồi, hôm nay Lão Tử sẽ làm cho bằng được, ai nói cũng không được.”

Kim Kiệt nhanh chóng nói: “Cô ấy là Thẩm đại tiểu thư của tập đoàn Thẩm thị.”

Kim Kiệt cứ như vậy cản lại, Thẩm Lệ rốt cuộc cũng thoát khỏi Hoàng Đại Cường, kinh ngạc bò ra khỏi bể suối nước nóng, đơn giản là vừa tức vừa giận.

Toàn thân ướt đẫm nước, mái tóc dính chặt vào làn da trắng nõn, xương quai xanh quyến rũ còn lưu lại những giọt nước lăn dài, y phục ướt át ôm chặt lấy thân thể hoàn mỹ càng làm cho càng thêm gợi cảm chết người.

“Hoàng Đại Cường, ta nghĩ ngươi muốn chết!” Thẩm Lệ tức giận hét lên.

Hoàng Đại Cường cũng tức giận.

Không biết sức mạnh từ đâu ra, hắn đẩy Kim Kiệt ra, nói: “Cái gì Thẩm thị hay không phải Thẩm thị, ta là Chủ tịch Tập đoàn Cẩm Đông ở Tân Dương, Ai còn lớn hơn ta?”

Theo nhận thức của hắn, công ty đứng đầu của Tân Dương tự nhiên sẽ không để các công ty khác vào mắt, hơn nữa hắn cũng chưa từng nghe qua Thẩm thị.

Sau đó hắn leo lên bờ “Ai da, em gái đây vẫn ngang ngược đấy, nhưng ta đây muốn xem ai là người chết đầu tiên hôm nay.”

Kim Kiệt lại nhanh chóng ôm lấy Hoàng Đại Cường, bên tai nói “Thẩm thị ngươi không thể trêu vào được.”

Thẩm Lệ còn có thể dám ở chỗ này nữa sao? Thấy Hoàng Đại Cường tựa như không quan tâm đến chuyện đó, kinh hãi vội vàng trốn khỏi thành phố giải trí.

Vốn dĩ lần này cô chỉ muốn kiểm tra Cẩm Đông thực hư thế nào.

Nghe nói Trình Uyên bị mất trí nhớ phải đến kinh thành chữa trị, Trình gia Kinh thành phái người tới Cẩm Đông để cứu chữa lấy tập đoàn.

Thẩm Lệ muốn xem đây là nhân vật gì, nhân tiện cũng muốn biết ý tứ hắn như thế nào, xem Tập Đoàn Cẩm Đông có thể trụ được bao lâu.

Vài ngày trước, cô lo lắng rằng tất cả các công ty bị ảnh hưởng bởi sự sụp đổ của Tập đoàn Trung Thương sẽ cùng tham gia vào Cẩm Đông, đồng thời chặn tất cả các kênh xuất nhập khẩu và các kênh cung cấp nguyên liệu của Cẩm Đông. Dựa vào điều này hẳn là muốn xem Cẩm Đông kiên trì được bao lâu.

Nhưng không hiểu sao hiện tại Cẩm Đông vẫn hoạt động như bình thường, không có dấu hiệu thất bại hay tê liệt.

Thẩm Lệ có chút khó hiểu, thầm nghĩ, là Cẩm Đông làm sao có thể chống đỡ được, tân chủ tịch có biện pháp gì sao?

Được rồi, cho nên cô ta mới tìm đến để xem thực hư ra sao, nụ hôn đầu tiên đã bị một ông chú Địa Trung Hải xấu tính và xấu xa cướp đi.

Sự tức giận đó.

Ra khỏi thành phố giải trí, cả người ướt nhũn cúi người đi vào xe, tức giận nói “Lái xe!”

Bệnh Đường Tử đang ngồi ghế bên cạnh tài xế nhìn thấy cô như vậy, hai mắt híp lại, ” Đại tiểu thư, cô …?”

“Lái xe!” Thẩm Lệ lại tức giận nói.

Xe nổ máy, Thẩm Lệ tức giận nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi muốn giết tân chủ tịch Cẩm Đông.”

“Ngày mai, người của Tình thành Thương Minh sẽ đến.” Bệnh Đường Tử đột nhiên nhắc nhở.

Thẩm Lệ lắc đầu, tức giận nói: “Vậy thì trước mặt người của Thương Minh, để cho Địa Trung Hải chết tiệt này phải trả giá một cách xứng đáng.”

“Cẩm Đông, ta nuốt chắc”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi