ĐỈNH CAO PHÚ QUÝ

Chương 430: Chào hỏi

Thời gian một tháng trôi qua, đối với Trình Uyên, dường như đã trải qua một thế kỷ, bởi vì mỗi ngày đều rất khó khăn phải để vượt qua.

May mắn thay, anh đã sống sót trở về.

Khao khát được về nhà và khao khát được làm A làm A với Bạch An Tương rất mãnh liệt đến mức không ai có thể ngăn cản được,, nhưng thật sự anh đã trở lại, và không có vội vàng như vậy.

Bởi vì, anh biết vẫn còn có việc phải làm.

Bạch Long không nói, nhưng có thể thấy được anh ta có chút lo lắng, Trình Uyên vỗ vỗ bắp vai của anh ta rồi cười nói. “yên tâm đi, tôi không phải là tôi như trước nữa.”

Bạch Long có chút nhíu mày, “Học Kung Fu rồi thì xem thường sao?”

“Học hỏi Trần Đông đi, đáng tiếc anh không có thiên phú nói lời trêu đùa!” Trình Uyên chán ghét bản mặt không cảm xúc của anh ta, liền lên lầu không thèm nhìn lại.

Bạch Long nhìn chằm chằm phương hướng Trình Uyên rời đi, không biết suy nghĩ cái gì.

Tới cửa phòng 6211, Trình Uyên gõ cửa.

Cửa mở, người mở cửa đột nhiên sững sờ.

Trình Uyên cười khanh khách, sau đó đột nhiên xuất thủ, một quyền đánh đấm vào mặt hắn.

Người kia thấy thế, thân thể gầy gò kịch liệt co rút lại, tránh được cú đấm của Trình Uyên, dùng tay trái ôm lấy eo của anh, muốn ôm anh rồi quẳng ra sau lưng.

Nhưng vào lúc này, Trình Uyên đột nhiên vặn vẹo eo, xoay người nắm lấy lưng hắn ôm lại eo, đột nhiên dùng sức, hai người đồng thời hướng vào trong phòng vật một phát.

“rầm” một tiếng, người đàn ông gầy gò một trận đau điếng, ưỡn thẳng ngực một chút.

Ngược lại, Trình Uyên ngã xuống đất, nhanh chóng đảo người như cảm thấy không hề hấn gì cả, hai tay bắt lấy một bên cánh tay của người đó, đồng thời hai chân chống đỡ kẹp cánh tay này.

Thập thủ cổ!

Người gầy đột nhiên sửng sốt Thập thủ là kỹ thuật khóa trong võ thuật tổng hợp, một khi bị khóa, trừ khi người bị khóa đầu hàng, nếu không sẽ bị gãy tay.

Trong nháy mắt, người gầy không cẩn thận, liền bị Trình Uyên định hoàn thành một cú rắn chắc thập Thủ này.

Có thể hoàn thành được không.

Trình Uyên lại chủ động buông tay ra.

Nhìn thấy vậy, người đàn ông gầy gò cho rằng anh không quen với kỹ năng này, và Thập thủ không có nắm chắc, thế là hắn ta lộn người một vòng và dùng chân đá văng Trình Uyên ra.

Trình Uyên liền lấy hai tay ngăn cản một cước của hắn, và rồi nhanh chóng đứng dậy.

Người gầy này thì tại chỗ nhảy vọt lên một cước quét về phía Trình Uyên, tốc độ cực nhanh.

Tuy nhiên, hắn đã chết lặng trong giây tiếp theo.

Bởi vị một cước này của hắn đã bị Trình Uyên, trở tay ôm lấy chân của hắn.

Bắt lấy chân của hắn vặn một phát ngã xuống đất, khi người gầy ốm yếu này xuống đất, thì đồng thời anh bẻ gấp chân hắn lại, hai tay vẫn siết chặt cổ chân của hắn.

Đó lại là một kỹ năng khóa chết tiệt …

Người đàn ông gầy gò sợ hãi, biết rằng nếu phải dùng hết sức thì chắc chắn bàn chân của mình sẽ bị trật khớp.

May mắn thay, Trình Uyên có vẻ không thành thạo tuyệt chiêu khóa này cho lắm, cũng không dùng hết sức lực nên gã gầy đã chớp lấy cơ hội ngàn vàng này, hai tay chống dùng cái chân còn lại đem anh đá văng.

Trình Uyên vừa bị đá bay đột nhiên nhảy lên phía trước.

Người đàn ông gầy gò này chào hỏi bằng một cái cùi chỏ.

Nó đập vào ngực Trình Uyên, nhưng điều khiến người đàn ông gầy gò này kinh ngạc chính là tên này không hề đau chút nào, không khỏi có chút đau mà lùi lại, ngược lại là dùng cánh tay phải kẹp lấy đầu của hắn.

Mẹ kiếp!

Đoạn đầu đài!

Con mẹ hắn lại là một tuyệt kỹ khóa chết tiệt!

Nam nhân gầy yếu này mắt trợn tròn, đồng thời cũng hiểu được không phải hai lần đầu Trình Uyên không ra tay, mà là muốn đùa giỡn với mình nhiều hơn.

Con mẹ nó!

Nam nhân gầy yếu vội vàng kêu to: “tôi thua, tôi thua!”

Nghe được nhận thua, lúc này Trình Uyên mới mỉm cười buông tay.

Trình Uyên thực sự rất hào hứng khi đánh bại được một nhân vật khiến Bạch Long phải kiêng kỵ.

Nhưng anh cũng biết đối phương không dám giết anh, nếu không kết quả sẽ không phải như vậy.

Hắc Long, người phụ thuộc vào Thương Minh, thuộc hạ của Đông Tâm Tư.

Hắn quá kinh ngạc “Làm thế nào mà ngươi … trở nên lợi hại như vậy rồi?”

Trình Uyên xua tay nói: “Chỉ là trò mèo thôi.”

anh càng như vậy nhẹ như mây gió, vẻ mặt Hắc Long càng trở nên nghiêm nghị.

Tất cả số liệu về Trình Uyên mà hắn biết được đều cho thấy hoàn toàn không có sức chiến đấu, video trực tiếp giết chết Phương Thanh Yến ở thời điểm đó chỉ thấy lúc đấy hai mắt rực đỏ, bị một trận lưu manh vây giết và bọn chúng đều ngã lăn ra rất, và tiếp đó chỉ sử dụng hàm răng chắc khỏe đã từng đánh P/S cắn chết một cao thủ, nói là vận khí may mắn thì cũng được.

Nhưng đây chỉ là thời gian một tháng, làm sao có thể từ cái gì cũng không biết, lắc mình một cái biến hoá trở thành một cao thủ?

Nhìn thấy nước da của anh hơi ngâm đen, Hắc Long không khỏi nhíu mày hỏi: “Ngươi là Trình Uyên sao?”

“chẳng lẽ là giả.” Trình Uyên nhún vai.

“ngươi tới đây làm gì?” Hắc Long hỏi.

Trình Uyên mỉm cười nói: “Biết ngươi tới đây, liền qua đây chào hỏi một tiếng.”

Đầu óc của Hắc Long cũng không hoạt động chậm hơn Trình Uyên là mấy, khi Trình Uyên nói như vậy, hắn liền hiểu được ý tứ của câu nói này.

“Chỉ sợ là không phải tới để chào hỏi thì có?”

Hắc Long cười lạnh nói.

Trình Uyên vỗ vỗ bờ vai của hắn. “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, thật sự là vừa mới chào hỏi ngươi đấy, thôi được rồi, chào cũng đã chào rồi, tôi cũng nên đi vậy.”

Nói xong, thật sự là anh xoay người rời đi.

Điều này khiến cho Hắc Long không khỏi biến sắc, dường như hắn đoán không lầm, liền nhấc điện thoại lên gọi cho Đông Tâm Tư.

Sau khi Trình Uyên đi ra, khóe miệng hơi nhếch lên.

Mục đích của anh rốt cuộc cũng đã đạt được.

Tại Tân Dương này cho dù tọa lạc ở đâu đi nữa, đều không thoát khỏi tầm mắt của Lý Hải Tân.

Vì vậy, Trình Uyên có thể dễ dàng tìm được Hắc Long đang sống trong khách sạn Tân Dương Grand này.

Khi xuống núi, Đông Nguyệt đã giải thích với Trình Uyên, đừng nhắc đến chuyện sư môn này, nên khiêm tốn một chút.

Trình Uyên mặc dù hoàn toàn đồng ý, nhưng anh lại cũng không nghĩ như vậy.

Sư phụ của anh, tên là gì, đến nay còn không rõ ràng lắm, vì sao phải dạy mình công phu, anh cũng không biết, Trình Uyên không bao giờ tin tưởng cô ấy chỉ vì cảm thấy Trình Uyên gặp phải nguy hiểm, liền mới làm ra chuyện này.

Không rõ ràng chi chơi theo không rõ ràng thôi, từ khi anh hỏi mà sư phụ không nói gì , thì có thể thoáng hơn một chút, lợi dụng quan hệ với sư phụ để gây sức ép lên Thương Minh và giúp anh gây sốc cho Phương gia, Nhiều gia tộc và các lực lượng xung quanh khác, nói với họ rằng anh đã có người che chở.

Đọc nhanh tại VietWriter Tuy rằng không biết thân phận của sư phụ mình là gì, nhưng không cần thiết, bởi bị khẳng định Đông Tâm Tư sẽ biết.

Ngắn ngủi một tháng, ai có thể dạy Trình Uyên thành một cao thủ?

Không thể nghi ngờ được, cũng chỉ có người phụ nữ áo khoác kỳ dị này, cho nên, Đông Tâm Tư hẳn là có thể đoán ra được điều này.

Trình Uyên tới chỗ Hắc Long đánh nhau, nói là tới đây để chào hỏi Hắc Long một tiếng, nhưng thật ra là chào hỏi Đông Tâm Tư, và đồng thời cũng chào hỏi đến đám người muốn công kích anh.

Khi anh chuẩn bị bước ra khỏi khách sạn, điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên.

Điện thoại này vẫn là điện thoại ban đầu của anh, sau đó Bạch Long mới đưa lại cho anh.

Nhấc điện thoại lên nhìn xem, thì là Bạch Long gọi.

“Tôi mới thấy vợ của anh.” Bạch Long ở bên kia điện thoại nói.

Trình Uyên hơi giật mình “ở đây?”

Bạch Long “Ừ, nhưng cô ấy có vẻ hơi khó chịu.”

Nghe vậy, Trình Uyên liền cúp máy, chạy tọt ra ngoài.

Trong ba năm, Trình Uyên đã quen với sự tồn tại của Bạch An Tương, đột nhiên ly khai một tháng, anh tự nhiên rất nhớ, nhất là vừa mới phát sinh làm A làm A thật sự.

Nghe Bạch An Tương vẻ mặt khó chịu, thì vẻ mặt của Trình Uyên cũng lập tức thay đổi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi