ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 749

“Lâm Mộc Thanh, đã như thế này rồi mà cháu còn muốn nói đỡ cho nó sao?” Bác hai lạnh giọng nói.

“Lâm Mộc Thanh, con ngồi xuống cho cha.” Bác cả cũng lạnh giọng quát tháo, dù sao Lâm Mộc Thanh cũng là con gái của ông ta.

“Được rồi. Tất cả đều im miệng hết đi.” Ông Lâm vỗ bàn một cái.

Trong phút chốc, toàn bộ bàn ăn đều yên tĩnh lại.

“Mọi người bớt tranh cãi lại đi, tạo mối quan hệ với người khác rất quan trọng, nhưng cũng phải dựa vào năng lực của bản thân. Chỉ có một người Dương Bác Vũ mà đã có thể làm cho nhà họ Lâm náo loạn như thế này thì còn ra thể thống gì nữa? Chúng ta đều là người một nhà, các người có biết không hả?” Ông Lâm khiển trách.

Tất cả mọi người đều cúi đầu im lặng.

Ông Lâm lại nhìn về phía Lâm Vân.

“Lâm Vân, dù sao thì quả thật chuyện này cháu làm còn nhiều thiếu sót.”

Ông Lâm lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ thất vọng.

Ngày hôm nay, lúc ông Lâm nhìn thấy Lâm Vân, ông cảm thấy Lâm Vân là một người rất có khí chất, đã khác trước đây rất nhiều. Bây giờ Lâm Vân là một người đã trưởng thành, khác biệt so với người khác, chắc chắn là một người rất có tiềm năng.

Nhưng mà bây giờ nhìn lại, có lẽ ông đã nhìn lầm rồi.

“Được rồi, mọi người đều giải tán hết đi, ngày mai là mừng thọ tám mươi tuổi của tôi, tôi không muốn xảy ra chuyện gì không vui. Đừng nhắc lại chuyện này nữa. Mọi người chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai sẽ khởi hành về thôn Lâm Mặc.” Ông Lâm ra lệnh.

Bác hai vốn dĩ muốn tiếp tục ép bức Lâm Vân, muốn đuổi Lâm Vân ra khỏi nhà họ Lâm.

Nhưng ông Lâm đã nói như thế thì ông ta cũng không dám nói gì nữa, dù trong lòng ông ta vẫn cảm thấy khó chịu, cảm thấy ông Lâm quá thiên vị Lâm Vân. Chuyện lớn như vậy nhưng lại không xử lí Lâm Vân.

Sau khi tiệc tối kết thúc, Lâm Vân gọi điện thoại cho Thạch Hàn, Thạch Hàn nói rằng anh ta vẫn còn ở trong núi, ngày mai trở về sẽ đích thân đến báo cáo với Lâm Vân.

Sáng sớm hôm sau, mọi người xuất phát đến thôn Lâm Mặc.

Thôn Lâm Mặc là quê nhà của ông Lâm, cách huyện Kiến Nghiệp khoảng một giờ lái xe. Năm nay ông Lâm mừng thọ tám mươi tuổi, cho nên mừng thọ năm nay không giống mấy năm trước, địa điểm tổ chức phải là ở quê.

Ngôi nhà của nhà họ Lâm ở quê cũng được xây dựng vô cùng khí thế.

Trong đại viện nhà họ Lâm, các vị trưởng bối đều đã tụ tập bên trong nhà lớn.

Đám con cháu như Lâm Vân, vì không đủ tư cách nên phải ngồi bên ngoài nhà lớn.

Chỉ có Lâm Hải Huy, vì anh ta đã trở thành phó giám đốc của tập đoàn Lâm Thị nên mới được vào nhà lớn.

Điều này cũng chứng tỏ công nhận thân phận của Lâm Hải Huy, đám con cháu ngồi phía ngoài hoàn toàn không thể so sánh với thân phận của anh ta.

Bên ngoài nhà lớn.

“Nghe nói hôm nay toàn bộ những người có vai vế ở huyện Kiến Nghiệp đều sẽ đến đây, hôm nay có thể gặp được nhiều nhân vật lớn.” Đám con cháu bàn luận sôi nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi