ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 976

Việc mời rượu xem chừng rất đơn giản, tất cả đều dựa vào đấu trí đấu dũng, tất cả đều dựa vào mưu tính, một khi chọn sai, thì sẽ gặp họa!

“Tôi… Tôi dù thế nào cũng không nhìn ra được gì cả, không phải chỉ là uống rượu thôi sao.” Khuôn mặt Triệu Linh đầy nghi hoặc.

Ngược lại thì Lão Liễu, và bố của Triệu Linh là Lão Triệu ở bên cạnh, lúc này bọn họ đột nhiên hiểu ra, ban nãy đã xảy ra chuyện gì.

Bọn họ đã hiểu ra, trong lòng không thể không cảm thấy, Lâm Vân đúng là lợi hại.

Phía bên kia.

Phạm Nhật Long đi tới chỗ ngồi rồi ngồi xuống.

“Chết tiệt! Tôi đã đánh giá thấp anh ta, tôi đã tính toán thiếu một bước, sớm biết thì tôi đã bỏ thuốc vào ly đầu tiên!” Sắc mặt Phạm Nhật Long u ám.

Chu Tuấn chạy tới.

“Anh Diệp, sao rồi? Thằng nhãi đó đã uống chưa?” Mặt Chu Tuấn đầy mong đợi.

“Uống cái đít!” Phạm Nhật Long trợn mắt nhìn anh ta.

Vào đúng lúc này, Phạm Nhật Long đột nhiên cảm thấy, toàn thân mình nóng lên, ngọn lửa kỳ lạ đang dâng trào.

Phạm Nhật Long muốn kiềm chế, nhưng phát hiện ra ngọn lửa này đến rất mạnh mẽ kỳ lạ, anh ta căn bản không thể kiềm chế được, mà ngọn lửa này càng cháy càng ác liệt.

“Không lẽ là thuốc phát huy tác dụng sao? Tôi mới chỉ uống một ngụm nhỏ!” Phạm Nhật Long nghiến răng.

“Cái gì? Anh Diệp anh uống rồi? Thuốc đó cực kỳ mạnh, cho dù uống một ngụm nhỏ cũng sẽ có tác dụng, hơn nữa trong rượu còn cho gấp đôi liều lượng!” Chu Tuấn vô cùng kinh ngạc.

“Đ1t, anh không nói sớm!” Phạm Nhật Long túm lấy cổ áo của Chu Tuấn, trên mặt đầy tức giận.

Lúc trước Phạm Nhật Long tưởng rằng, uống một ngụm nhỏ chắc chắn sẽ không có gì đáng ngại, cho nên mới uống một ngụm.

“Anh Diệp bớt giận, tôi… tôi cũng không biết anh sẽ uống!” Mặt Chu Tuấn vô tội.

“Chuyện này, anh tuyệt đối không được phép nói ra ngoài biết chưa!” Giọng nói Phạm Nhật Long lạnh lùng đưa ra cảnh cáo.

Phạm Nhật Long là người rất thích thể diện. Chuyện bản thân uống phải thuốc kích d*c, nếu mà đồn ra ngoài, vậy thì sẽ cực kỳ mất mặt.

“Anh Diệp, cho dù anh có cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám!” Chu Tuấn nói.

Dù sao thì, nhà họ Chu là dựa vào nhà họ Phạm , Chu Tuấn thực sự không có gan.

“Không được, tôi bắt buộc phải rời khỏi nơi này, nếu không thì sẽ mất mặt!”

Phạm Nhật Long đứng dậy, anh ta biết nếu tiếp tục ở lại hội trường buổi tiệc, anh ta chắc chắn sẽ mất mặt.

Sau khi ra khỏi hội trường buổi tiệc ở tầng hai của khách sạn, anh ta vội vàng tới một phòng nghỉ, sau đó khóa trái cửa lại, tránh bị người khách phát hiện ra.

Trong phòng nghỉ.

Lúc này, thuốc đã hoàn toàn có tác dụng.

“Mẹ kiếp, thằng nhãi Chu Tuấn này kiếm thuốc từ đâu ra, tác dụng thuốc lại mạnh như này!” Phạm Nhật Long tức giận chửi một câu.

Phạm Nhật Long cảm thấy bản thân đang trong tác dụng của thuốc, cả người sắp nổ tung.

“Mẹ kiếp, chỉ đành dựa vào bản thân thôi!” Phạm Nhật Long nghiến răng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi