ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 992

Bọn họ không dám tưởng tượng, Lâm Vân lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

Không lẽ, những điều trước kia Lâm Vân nói, đều là thật sao?

Lúc này, quản lý lễ phép đi tới nói: “Ngài Lâm, tôi có thể hỏi anh một câu hỏi không?”

“Nói đi.” Lâm Vân gật đầu.

“Vì sao ngài lại chọn, một lúc mua bốn chiếc xe Ferrari 488 màu sắc khác nhau vậy? Đây cũng thật là quá xa xỉ!” Quản lý nói.

Lâm Vân thản nhiên cười: “Thực ra cũng không có gì, mua thêm mấy màu. Khi ra ngoài, lái xe kết hợp với phối quần áo màu sắc khác nhau, chuyện này cũng giống như cô mua thêm mấy đôi giày màu sắc khác nhau, phối với các loại quần áo để mặc, cùng một kiểu.”

“Ừng ực! Ừng ực!”

Sau khi quản lý và cô gái bán hàng nghe xong câu trả lời của Lâm Vân, không nén được mà nuốt nước miếng.

Trời ạ, mua thêm mấy chiếc Ferrari khác màu, chỉ là để ra ngoài phối với quần áo? Đây đúng là không còn tính người!

Cho dù là người có rất nhiều tiền, mua một chiếc xe bốn triệu, cũng là chuyện rất xa xỉ, thế nhưng Lâm Vân dường như lại hoàn toàn không đặt nặng những chiếc xe này…

“Trực tiếp đóng gói bốn chiếc xe gửi đến, khu nhà ven hồ Đông Hồ của tôi là được.” Lâm Vân thản nhiên nói.

“Chính là căn nhà sang trọng ở ven hồ Đông Hồ?” Quản lý kinh ngạc.

Ngay sau đó, quản lý vội vàng nói: “Đó chính là căn nhà cao cấp phong thủy cực kỳ đẹp, trị giá hai mươi tư nghìn tỉ năm trăm triệu VNĐ, nghe nói là của người giàu nhất là Liễu Chí Trung, vậy mà thực tế lại dưới tên của ngài sao? Không biết ngài là?”

“Liễu Chí Trung là ông ngoại tôi.” Lâm Vân thản nhiên nói.

“Hóa ra cậu chủ Vân là cháu ngoại của tỉ phú Liễu, bảo sao tôi thấy tiêu tiền hào phóng như vậy.” Quản lý bừng tỉnh hiểu ra.

Sau khi biết được thân phận của Lâm Vân, quản lý lại càng lễ phép.

Lâm Vân lại quay đầu nhìn bác của Như Tuyết, và con gái bà ta Lưu Yến.

“Hai người, tôi nói tôi có nhà đẹp, xe sang, cùng với tài khoản mấy tỉ, tôi nói tôi là cháu ngoại của tỉ phú, không biết bây giờ hai người tin hay không tin?” Lâm Vân cười như không cười.

“Chúng tôi… Chúng tôi..”

Sắc mặt hai người họ lúc xanh lúc đỏ, muốn khó coi như nào thì khó coi như thế.

Chỉ dựa vào việc Lâm Vân có thể ung dung tiêu hơn mười triệu để mua xe. Sao bọn họ còn dám nghi ngờ?

Hai người bọn họ nhớ lại, trước đây họ còn từng châm biếm giễu cợt, xem thường cháu ngoại của tỉ phú, bọn họ thực sự xấu hổ hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.

“Lưu Yến, nếu tôi nhớ không nhầm thì, ban nãy cô nói, nếu tôi quẹt thẻ thành công, thì cô sẽ livestream ăn cứt đúng không?”

“Không biết cô dự định livestream trên nền tảng xã hội nào? Tôi tặng quà cho cô, chắc chắn sẽ tặng quà đến mức khiến cho phân nửa người xem của nền tảng đó, đều sẽ đến xem cô livestream ăn cứt!” Lâm Vân cười nói.

“Tôi… tôi…” Lưu Yến cúi đầu, mặt đỏ bừng.

Nụ cười Lâm Vân cứng ngắc, giọng nói lạnh như băng tiếp tục hỏi: “Du học nước ngoài giỏi lắm sao? Nhà có tiền giỏi lắm sao? Giả bộ tỏ vẻ tài giỏi ở trước mặt tôi và Như Tuyết? Cô là cái thá gì chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi